Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 13 - Chương 13 Tiến Vào Đoàn Trao Đổi

Chương 13

Tiến Vào Đoàn Trao Đổi


---


Lưu lão sư ở phòng giáo vụ, đương nhiên cũng không phải là lão sư.


Hắn chỉ là một nhân viên xử lý công việc của công ty giáo dục…Công nhân cần cù.


Cải cách sắp tới, tỷ lệ đi học gần như rơi vào cuối khu trường số 8, sắp chuyển sang các trường tư thục.


Đương nhiên phía bên nhà tư bản cũng không phải kẻ ngốc, bọn hắn chỉ cần cái vỏ của trường sô 8, một cái tư cách quản lý trường học.


Về phần tương lai biến thành trường học quốc tế, bỏ tiền ra mua cái chiêu bài Eton gì đó, đó cũng là sự tình của vài năm sau.


Mà vị công nhân họ Lưu này, chỉ là một người phụ trách kế hoạch do công ty giáo dục phái tới trường học để phụ trách công tác giáo vụ.


Trần Nặc gõ cửa phòng dịch vụ giáo dục, vị công nhân họ Lưu lúc này đang ngồi trước máy vi tính.


Lúc Trần Nặc tiến vào, vị công nhân họ Lưu này phảng phất như vội vàng tắt đi màn hình. Nhưng trong khoảnh khắc đó, Trần Nặc thấy được phía trên của sổ thủy tinh phản quan ở phía sau hắn có hình ảnh của trò chơi 《 Truyền Kỳ 》.


Được rồi, rất muốn nói cho công nhân họ Lưu này, cái trò chơi này rất khắc tiền, có thể nói Game Online này chính là thủy tổ cuốn bay tiền tài.


Làm công nhân chính là không nên.


Với chút ít tiền lương này cũng không thể gánh nổi.


Không bằng chờ tới cặn bã Huy Lam Nguyệt của vài chục năm sau…


Ân, được rồi, cái kia càng lừa đảo hơn, đoán chừng hắn càng không thể gánh nổi được.


"Vị bạn học này, có chuyện gì sao?" Ngữ khí của Lưu công nhân có chút không kiên nhẫn. Hiển nhiên hắn còn đang ở giai đoạn đầu của một đạo sĩ đánh thiên hạ, đột nhiên bị cắt đứt xác thực có chút khó chịu.


Trần Nặc cười giống như là thiếu niên thiên chân vô tà, ngữ khí cũng rất nhu hòa: "Lưu lão sư, đoàn thi đua trao đổi ở Diên Biên của trường học…"


"Báo danh tại trong lớp rồi trình lên là được rồi."


"Ta không có báo danh." Trần Nặc lắc đầu, không đợi Lưu công nhân mở miệng, hắn tiếp tục nói: "Ta nghe nói có danh ngạch dành cho học sinh đại biểu trao đổi quan sát…"


Lưu công nhân thoáng đánh giá Trần Nặc một chút, ngữ khí trở nên lạnh lùng: "Đại biểu học sinh trao đổi khảo sát phải là niên cấp đề cử, có chủ nhiệm lớp cùng với tổ trưởng niên cấp ký tên."


Trần Nặc phảng phất không nghe thấy giọng nói lạnh lùng của đối phương, mỉm cười, từ trong túi tiền lấy ra một cái phong thư nho nhỏ, để lên trước mặt Lưu công nhân.


Lưu công nhân nhíu mày, mở ra nhìn thoáng qua.


Một tấm thẻ mua sắm siêu thị trị giá 500 đồng lẳng lặng nằm trong phong thư.


"… Bất quá còn có ba danh ngạch, chọn lựa tình nguyện viên, ngươi biết tình nguyện viên a, đồng học? Tựu là đi cùng đoàn, cùng ăn cùng ở, nhưng là, cần phải trợ giúp các bạn cùng nhóm khác một ít công việc dịch vụ." Thái độ của Lưu công nhân rất hòa ái.


"Không thành vấn đề." Trần Nặc nở nụ cười.


Lưu công nhân nhẹ nhàng thở ra, im lặng đem thư phong để vào trong ngăn kéo: "Ngươi chuẩn bị tài liệu cá nhân một chút, thẻ học sinh cùng bản sao CMND…"


Trần Nặc lại lấy ra một phong thư: "Đều ở bên trong."


Lưu công nhân có chút ngoài ý muốn, lần nữa thoáng đánh giá qua thiếu niên trước mắt này.


Mặt mày thanh tú, hơi có chút gầy gò, khiến cho người khác cảm giác rất yên tĩnh trầm ổn.


Mở ra phong thư, nhìn thoáng qua tư liệu, Lưu công nhân nhẹ gật đầu: "Đi, ngươi trở về đi. Danh sách đoàn học sinh trao đổi sẽ được công bố lúc trưa."


"Cảm ơn lão sư." Trần Nặc mỉm cười, lộ ra tám cái răng, sau đó xoay người rời đi.


Điểm hối lộ nho nhỏ ấy cũng không thể tính là vi phạm luật, dù sao đoàn trao đổi này kỳ thật cũng là một chuyến lữ hành miễn phí cho học sinh. Hai ngôi trường hạng bét với tỷ lệ lên lớp thấp nhất, có gì tốt để trao đổi, đơn giản là bởi vì bên trên muốn làm trò tạo chút thanh thế cho trường học cải cách mà thôi.


500 đồng tiền, đổi một chuyến lữ hành đoàn miễn phí, bao ăn bao ở, vẫn đáng.


Huống chi, tiền lương của Lưu công nhân cũng không cao.


Ân… Trò chơi Truyền Kỳ cũng rất hao tiền.


Buổi chiều tan học, tâm tình Tôn giáo hoa vẫn rất không tốt như trước.


Bài kiểm tra toán, Tôn giáo hoa cũng không có làm đạt đủ tiêu chuẩn.


Kỳ thật nàng cũng không phải loại học sinh cặn bã ham chơi lười biếng.


Công bằng mà nói, Tôn giáo hoa thuộc về loại khá chăm chỉ thật thà, đi học chăm chú nghe giảng, tiết sau lại cố gắng làm đề, sau đó… Phí hết sức chín trâu hai hổ, làm bài thi ổn định được 60 điểm.


Mà lần này đáng tiếc lại thật bại, tại câu hỏi cuối lại trả lơi sai, đều không đạt đủ 60 điểm.


Thời điểm đi đến cửa trường học, nhìn thoáng qua danh sách thông báo của đoàn thi giao lưu với Diên Biên trên bảng đen.


Nữ hài chợt nhớ tới lời Trần Nặc đã nói với mình, vô ý thức nhìn lướt qua.


Sau đó đã nhìn thấy tên của nam sinh kia ghi trên danh sách của tình nguyện viên.


"Thật sự là vì nhìn tuyết a."


Bỗng nhiên, tâm tình của Tôn giáo hoa không biết vì cái gì, thoáng cái đã tốt lên, nàng tung tăng chạy tới văn phòng thầy chủ nhiệm.


Đẩy cửa.


"Cha, ta muốn tham gia đoàn thi đua Diên Biên."


Tôn chủ nhiệm đang cúi đầu đọc sách, ngẩng đầu nhìn thoáng qua nữ nhi của mình, cau mày nói: "Lúc trước không phải ngươi nói không có hứng thú sao, hiện tại sao lại muốn đi?"


"Đi… Xem tuyết a."


"Danh ngạch đầy."


"Ta mặc kệ!!!" Tôn giáo hoa nghĩ nghĩ: "Ta có thể tiến vào ban đồng ca của trường học a."


"Không phải trước kia ngươi bảo không thích ca hát, nên đã rời khỏi ban đồng ca sao."


"… Hiện tại lại cảm thấy hứng thú rồi! Hừ!"


"Ngươi hừ cái gì?"


"Hừ!!!"


Chương 13

Bình Luận (0)
Comment