Chương 1328
Thử Không? (1)
Một ngày sau, trong một phòng chờ VIP tại sân bay Narita, Tokyo.
Trước mặt Nivel bày một cái laptop, bên trong đang phát ra hình ảnh.
Mà Trần Nặc thì lại đứng ở phía sau cô, híp mắt nhìn màn hình —— hình ảnh đang phát lại theo cách tua nhanh.
"Dừng lại! Lùi lại một chút, khoảng 10 giây.”
"Dừng lại, chuyển đổi một camera khác, khung thời gian giống nhau —— nơi này khẳng định có camera ở góc độ khác đúng không?"
Trần Nặc đứng trước màn hình, bình tĩnh chỉ huy.
Trên màn hình máy tính là cảnh bên trong sân bay Narita ở Tokyo.
Ngay trong tay Trần Nặc, bày một thư mục, là tám giờ qua, đối với trong sảnh chờ sân bay Narita, một số nhân viên cửa hàng lén điều tra.
Có thể dễ dàng tìm thấy các nhân chứng.
Nhưng rất tiếc, đối phương hiển nhiên thần thông quảng đại, khoảng thời gian đó, đã không có biện pháp lấy được camera giám sát trong đại sảnh sân bay, cho nên cũng không nhìn thấy được rốt cuộc là ai đã bắt cóc Satoshi Saijo.
Tuy nhiên, theo các nhân chứng, nhóm người đó không ít, có nam có nữ, đều mặc âu phục.
Cô bé chạy rất nhanh, sau đó, ở một đầu thang cuốn, bản thân chủ động dừng lại đầu hàng.
Đầu thang cuốn…
Sau đó, Trần Nặc dựa trên manh mối, lần nữa tra xét lại hiện trường ở đầu thang cuốn, phát hiện ra một điều thú vị.
Cách đầu thang cuốn khoảng hai mươi mét, một người ở nơi tương đối trống trải, có một gian hàng đã dời đi.
Chỉ còn lại logo và dải băng tuyên truyền trước trạm.
Có thể bày hoạt động quảng cáo ngay trong sảnh chờ sân bay, tất nhiên không phải là thương gia bình thường, căn cứ logo, rất nhanh đã tìm được, đây là một tổ chức từ thiện phúc lợi công cộng.
Trần Nặc dùng tới vị hội trưởng Nugget Higashida Ichiro của "Tổ chức ABYSS" ở Tokyo, sau khi quyên góp một triệu đô la Mỹ cho tổ chức từ thiện công ích kia, rất dễ dàng có được thứ mình muốn.
Lúc xảy ra sự việc, họ cũng đang làm hoạt động tuyên truyền, có nhân viên của tổ chức từ thiện công ích quay phim toàn bộ quá trình, vốn dĩ cảnh quay được mang về chỉnh sửa chuẩn bị làm đoạn phim tuyên truyền.
Đây chính là cách ứng phó khẩn cấp của Satoshi Saijo ở thời điểm nguy cấp!
Quả Việt Quất…
Quả nhiên không hổ là Quả Việt Quất!
Là người ở kiếp trước dựa vào sức mình, giữ được thế cân bằng giữa chính phủ và thế giới ngầm, nhiều năm làm việc dưới trướng Diêm La ở Nhật Bản, Quả Việt Quất được công nhận là có tác phong làm việc giống như Diêm La nhất!
"Dừng lại, chính là nơi này."
Ánh mắt của Trần Nặc bỗng nhiên sáng lên.
Nivel ấn nút tạm dừng, trong màn hình, ống kính đối diện với gian hàng, nhưng ngay trong chân trái của hình ảnh, vị trí góc xa, vừa vặn có một chút, ống kính đưa đến hướng thang cuốn.
Khi hình ảnh đóng lại, Satoshi Saijo đứng tại chỗ, giơ hai tay lên cao.
Ở phía sau cô, là mấy tráng hán mặc âu phục —— có điều chuyện này không quan trọng.
Quan trọng là, ở đầu thang cuốn, người ngăn cản đường đi của Satoshi Saijo, một người phụ nữ đứng ở cửa thang cuốn.
Ánh mắt Trần Nặc liền dừng trên thân của người phụ nữ này, sau đó chậm rãi nheo mắt lại.
"Ta biết là ai đã bắt cô ấy." Trần Nặc gật gật đầu: "Được rồi, nơi này đã không cần ngươi nữa, ngươi đi chuyến bay nhanh nhất, mang theo người của ngươi rời khỏi Tokyo đi.”
Nivel không làm!
Cô quay đầu trừng mắt nhìn Trần Nặc: "Cái gì?”
"Ta nói rất rõ ràng, ngươi, rời đi."
"Qua cầu rút ván!" Nivel nói một thành ngữ Trung Quốc, không cam lòng nói: "Vé máy bay, hộ chiếu, thân phận, của ngươi đến Tokyo, đều là ta làm! Lại còn đi máy bay tư nhân của ta. Việc điều tra nơi này ta cũng ra rất nhiều công sức…"
Trần Nặc nhíu mày, nhìn chằm chằm Nivel, chậm rãi nói: "Ta không nói giỡn, cũng không phải đang thương lượng với ngươi.”
Tiểu ma nữ có chút sửng sốt, trầm mặc xuống, dùng sức mím môi: "… Được rồi.”
Thật ra cô hiểu rất rõ tính tình của Trần Nặc.
Ngày thường hi hi ha ha, như thế nào cũng có thể, cho dù ngươi khi dễ hắn, hoặc là đưa ra chút yêu cầu quá phận, người này cũng không quá để ý.
Nhưng một khi hắn đã trở nên nghiêm túc, cách làm tốt nhất chính là, hắn nói cái gì chính là cái đó, không nên phản đối.
Bởi vì sự phản đối cũng vô dụng.
“… Hôm nay ta sẽ quay lại.”
"Ừm."
Trần Nặc nói xong, cầm lấy áo khoác của mình rồi mặc vào, cuối cùng lại nhìn thoáng qua người phụ nữ đã cản đường Satoshi Saijo trên màn hình.
À, tên cô ta là…
Rebecca.
Một trong những thành viên trong đoàn nhận nhiệm vụ chuyến đi đến Nam Cực.
Và là một trong những người sống sót cuối cùng!
Nếu như Trần Nặc phán đoán không sai, người phụ nữ này hẳn là ở thời khắc cuối cùng đi theo Nolan được truyền tống ra ngoài.
Vậy nên, không có gì khó hiểu cả.
Satoshi Saijo trở về Tokyo, thông qua sự quen thuộc của cô đối với bản địa Tokyo, săn lùng người có năng lực của bản địa, đánh cắp tài khoản người dùng của Bạch Tuộc Quái Vật, sau đó thông qua tổ chức tình báo, truy tìm nội bộ nhiệm vụ chiến dịch Nam Cực của Bạch Tuộc Quái Vật.
Sau đó bị bắt.
Mà trong số những người bắt cô, có người sống sót trong chuyến đi Nam Cực, Rebecca.