Chương 1337
Không Nghe Lời, Giết Chết Ngươi (1)
Trần Nặc hiểu được, lời uy hiếp của mình bị người ta không thèm quan tâm.
Được rồi, mặc dù hơi khó chịu, nhưng… Cũng là bình thường.
Đời này cũng không phải kiếp trước.
Kiếp trước đỉnh đỉnh đại danh, danh tiếng đại gia hàng đầu thế giới - Diêm La, cùng với tổ chức của hắn, tất nhiên đều hiển hách.
Nhưng đời này thì sao, cũng không tồn tại cái tên đó và tổ chức như kiếp trước.
Đổi lại nếu mình là đại đảng Bạch Tuộc Quái Vật, nhìn thấy một tổ chức nhỏ vô danh cho tới bây giờ còn chưa từng nghe nói qua bỗng nhiên nhảy ra uy hiếp mình… Phản ứng đầu tiên là: Ngươi là ai!
Như vậy, uy danh sao?
Dù sao cũng tích lũy từng chút một, đôi khi, nhất là ở thế giới ngầm, cái gọi là uy danh đều cần dùng mạng người cùng chiến tích để chồng chất ra.
Mạng người mà nói, một hai người đều chưa đủ, cần rất nhiều rất nhiều.
Thậm chí, mạng người bình thường cũng không được, phải là người có năng lực thì mới được tính.
Trần Nặc hiểu như vậy, cũng hành động như vậy.
Kiếp trước, hắn cũng đi theo con đường này.
Tuy nhiên, hành động "ra oai" trong kiếp này, ngay từ đầu đã lâm vào khốn cảnh, giống như một nắm đấm, vung vào trong không khí.
Ba ngày, thời gian ba ngày.
Trần Nặc dựa theo tình huống nội bộ của Bạch Tuộc Quái Vật ở kiếp trước, ý đồ tìm kiếm ba nguyên lão mà hắn biết chi tiết.
Sau đó điều làm cho hắn khiếp sợ chính là, ba người này đều đã chết!
Tất cả đều chết trong vòng một năm gần đây, nguyên nhân cái chết được tuyên bố với bên ngoài đều khác nhau.
Có người bệnh đột ngột, có người đột nhiên gặp tai nạn xe cộ, còn có một người thái quá nhất, nói rằng lúc lướt sóng bị sóng cuốn đi…
Cái này nhất định bịa chuyện nói bậy.
Nguyên lão lướt sóng bị sóng biển cuốn đi, từng là một người có năng lực khống chế lực lượng hệ Thủy lừng lẫy a!
Trần Nặc rất rõ ràng ý thức được, bên trong Bạch Tuộc Quái Vật nhất định đã xảy ra một đợt hỗn loạn mà mình không biết.
Thời điểm trận hỗn loạn này phát sinh nhất định là gió tanh mưa máu, giống như ở giữ một cơn gió bão cuồng bạo. Thế mà có thể đem vị trí thành viên Hội Nguyên Lão đứng ở đầu kim tự tháp quyền lực bên trong Bạch Tuộc Quái Vật ngã xuống từng người một.
Mà chuyện càng vi diệu hơn chính là…
Sau khi nhận ra sự thật kinh dị bên trong Bạch Tuộc Quái Vật, Trần Nặc càng ý thức được một chuyện…
Thời gian đời này so sánh với kiếp trước, xuất hiện sai lệch thật lớn.
Bởi vì, trong ba ngày Trần Nặc tìm kiếm, hắn phát hiện ba nguyên lão này đã chết…
Tại thời điểm năm 2002 này ở kiếp trước, bọn họ thế nhưng vẫn còn sống tốt, quyền lực nắm trong tay!
Mà bây giờ, tại thời điểm năm 2002 này, ba người này đều đã chết!
Hơn nữa, Trần Nặc lại rất rõ ràng, lần này nội bộ Bạch Tuộc Quái Vật rung chuyển, nguyên lão chết chưa chắc chỉ có ba người này —— chẳng qua mình vừa vặn tra ra được ba người này.
Không chừng còn có mấy người nữa.
Mà kiếp trước, cho đến khi mình chết, nội bộ Bạch Tuộc Quái Vật cũng chưa từng xảy ra biến động như vậy.
Vậy nên… Những rung chuyển trong nội bộ Bạch Tuộc, cùng với chênh lệch thời gian.
Chính xác thì vì cái gì?
Về phương diện thời gian, Trần Nặc phát hiện ba nguyên lão đã chết mà hắn điều tra được, thời gian chết của họ - ít nhất là thời gian chết được công bố bên ngoài, tất cả đều xảy ra: Sau khi nhiệm vụ Nam Cực thất bại!
Thật ra Trần Nặc cũng có chút rối rắm.
Cho dù là Diêm La đại nhân, thân là đỉnh ttrong chuỗi thức ăn thế giới ngầm kiếp trước, là khách hàng cao cấp của Bạch Tuộc Quái Vật.
Nhưng đối với bí mật nội bộ Bạch Tuộc Quái Vật, Trần Nặc cũng không biết được nhiều.
Những chi tiết về mấy nguyên lão mà hắn biết được, cũng phải qua nhiều năm tiếp xúc sau đó chậm rãi thu được.
Hầu hết các nguyên lão, thật ra Trần Nặc tìm không thấy, cũng không biết.
A, đúng rồi…
"Thật ra còn có một nguyên lão." Trần Nặc suy nghĩ một chút.
Được rồi, Trần Nặc đúng thật còn biết thân phận và tình báo của một nguyên lão.
Cũng là nguyên lão cuối cùng hắn nắm giữ được tin tức.
Nhưng…
"Quên đi, kiếp trước khi tiếp xúc với bà ta, thật ra bà ta đã về hưu, lần tiếp xúc đó cũng chỉ là một lần bạn bè giới thiệu ủy thác nhân tình.
Giang hồ tự có quy củ giang hồ, nếu đã về hưu, cũng đừng đi tìm một lão thái thái đã về hưu gây phiền toái.”
Trần Nặc thở dài.
Hắn vẫn cảm thấy mình cũng được coi là một người tương đối hiểu nguyên tắc và tương đối quy củ.
Vậy nên, phải suy nghĩ phương pháp khác.
Một vùng nông thôn ở Iceland.
Ngôi nhà gỗ phía sau trang viên.
Nơi vốn dĩ là nông trại, một mảnh cây trồng đang phát triển mạnh.
Sau tháng 10, thời tiết và nhiệt độ ở Iceland thực sự không phù hợp với hầu hết các loại cây trồng.
Nhưng mà giờ phút này lại cố tình diễn ra khung cảnh kỳ quái như vậy.
Đại bộ phận đất nông nghiệp đều hoang vu bỏ phế, hết lần này tới lần khác, khu vực rất gần với trang viên nhà gỗ, một mảnh rau tía tô cùng một mảnh đất ngô đang nở rộ sinh cơ.
Không có nhà kính nhân tạo, không có nhân công chăm sóc.
Cứ trần trụi giữa trời đất như vậy.
Mà khí lạnh chung quanh, tựa hồ đều bị một cỗ sinh cơ vô hình ngăn cản ở bên ngoài.
Một khi cất bước đi vào giữa cánh đồng này, nhất thời cảm giác được không khí chung quanh tràn ngập một cỗ khí tức sinh cơ khiến lòng người sinh ra ấm áp.
Lôi Điện Tướng Quân với dáng người khôi ngô, xắn ống quần, giẫm lên một đôi giày cũ nát, tựa như một lão nông dân đi trên đồng ruộng, thỉnh thoảng khom lưng xuống, nhìn rau tía tô dưới chân mình.