Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1338 - Chương 1338 Không Nghe Lời, Giết Chết Ngươi (2)

Chương 1338

Không Nghe Lời, Giết Chết Ngươi (2)


Một lát sau, trên đường trở về, trong túi trong tay, chứa hai bọc rau, còn có mấy cây ngô được bẻ xuống.


Thoạt nhìn bề ngoài cùng dung mạo của Bạch Kình phu nhân, tựa hồ đã khôi phục đến hơn ba mươi tuổi, đứng ở bên cạnh cánh đồng.


Trên thân được bọc trong một tấm chăn dệt thủ công, đang mỉm cười nhìn Lôi Điện Tướng Quân trở về.


Chờ Lôi Điện Tướng Quân đi tới trước mặt, Bạch Kình mới nhìn thoáng qua thu hoạch của hắn, gật gật đầu: "Xem ra sinh trưởng không tệ —— thực lực của ngươi hẳn đã khôi phục không ít, cũng sắp trở lại thời kỳ đỉnh phong đi?”


Lôi Điện Tướng Quân cười cười, ừ một tiếng rất tùy ý, sau đó vươn tay sờ sờ hai má Bạch Kình.


Ngón tay của hắn còn mang theo bùn đất, nhưng Bạch Kình lại không thèm để ý chút nào, mặc cho bùn đất trên ngón tay hắn khiến khuôn mặt rất sạch sẽ của mình bị bẩn, nhưng cũng chỉ lộ ra sóng mắt càng thêm ôn nhu.


"Ta sai người đem hạt ngô lấy ra, lại xé một ít lá rau, buổi tối có thể làm một món salad rau, dùng nước sốt salad do chính tay ta làm."


"Có thể, có điều để lại mấy cây ngô cho ta." Lôi Điện Tướng Quân nhìn bầu trời, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cười nói: "Lột vỏ bên ngoài, rửa sạch sẽ, ném vào trong nồi nấu với nước, cứ như vậy rồi ăn?”


"A?"


"Ừm, ăn như vậy, rất thơm. À, đúng rồi, còn để lại vài cây, bóc vỏ, ta còn muốn nướng ăn. ”


Bạch Kình không để ý, cười cười: "Mấy cách ăn này, ngươi đã học được từ khi đến Mexico và Nam Mỹ đúng không?”


"Không… Là học hỏi từ một người châu Á.” Lôi Điện Tướng Quân cười lắc đầu.


Hai người sóng vai đi về phía nhà gỗ.


Y tá và người giúp việc trong nhà đều đã thay đổi toàn bộ.


Người mới được thay, tất nhiên sẽ không biết, bộ dáng và thân phận của hai vị nam nữ chủ nhân trong nhà trước kia.


Tất nhiên cũng không biết, một đôi tình nhân trung niên xuyên quốc gia thoạt nhìn rất ân ái này, từng có quan hệ là lão thái thái cùng con nuôi châu Á của bà.


Trở về nhà, hai người cùng nhau rửa tay, Bạch Kình còn tự tay cầm khăn mặt giúp Lôi Điện Tướng Quân lau khô vết nước trên mặt và tay.


Sau đó, mới bỗng nhiên nói một chuyện:


"Bên công ty lại liên lạc với ta."


"Ừm, lần này là ai tới tìm ngươi? Là tên bia đỡ đạn kia sao?”


“… Tên kia bây giờ cũng không phải là bia đỡ đạn nữa, mà là con chó trung thành số một dưới tay BOSS, ta nghe nói, lần thanh tẩy này, cuối cùng có mấy đồng nghiệp, thậm chí do hắn tự tay hành quyết, dùng loại hành động này để biểu đạt lòng trung thành với BOSS.”


"BOSS của các ngươi có tin không?"


"Có tin hay không cũng không sao cả, đối với BOSS mà nói, trong lòng nghĩ cái gì cũng không quan trọng, chỉ cần biểu hiện ra sự thần phục tuyệt đối —— cho dù chỉ là giả vờ, nhưng ngươi có thể giả vờ cả đời không thay đổi, BOSS cũng cảm thấy không thành vấn đề."


Lôi Điện Tướng Quân nghe xong cũng gật gật đầu, bỗng nhiên mở miệng nói một câu ngôn ngữ tương đối xa lạ của Bạch Kình.


"Luận tích bất luận tâm, luận tâm không có người tốt."


Bạch Kình nhướng mày: "Ngươi nói tiếng Trung?”


"Ừm, hơn nữa còn là cổ ngữ của Trung Quốc." Lôi Điện Tướng Quân cười cười, nói: "Cũng là học được từ một người bạn cũ của ta, là người đã dạy ta mấy cách ăn ngô.”


"Tại sao trước kia ta chưa từng nghe nói qua, ngươi có một người bạn cũ đến từ Trung Quốc?"


"Ừm, là chuyện thật lâu thật lâu trước kia, lâu ngày ta thiếu chút nữa đều quên mất, chẳng qua gần đây trồng rau, mới bỗng nhiên nhớ tới hắn mà thôi."


Lôi Điện Tướng Quân khoát tay áo, tiếp tục nói: "Cho nên, lần này công ty tìm ngươi, là có ý gì, muốn ngươi quay trở về? Đưa ra các điều kiện cao hơn?”


"…" Sắc mặt Bạch Kình có chút phức tạp, bà lẳng lặng nhìn Lôi Điện Tướng Quân, chậm rãi nói một câu.


"BOSS muốn tự mình gặp ta."


"…" Lúc này Lôi Điện Tướng Quân mới nhướng mày lên, nhìn Bạch Kình một cái, sau đó mới nở nụ cười: "Cái này… Có hơi thú vị.”



Trần Nặc nghĩ ra một biện pháp cứu Satoshi Saijo.


Hơn nữa biện pháp này, rất đơn giản, cũng cực kỳ trực tiếp.


Hắn bấm vào một số điện thoại tồn tại trong ký ức của mình.


Sau khi bấm số điện thoại, chỉ mới vang lên ba tiếng đã lập tức bị nghe máy.


Ừm, quả nhiên vẫn là quy củ cũ, sau ba tiếng vang, nếu như không có người nghe máy, chính là thất trách nghiêm trọng… Việc đào tạo nội bộ của Bạch Tuộc vẫn đáng tin cậy như mọi khi.


Sau khi kết nối, bên kia lại không có người nói chuyện, hai bên cứ như vậy im lặng trầm mặc một giây.


Trần Nặc cười một chút, không chút che dấu tiếng Trung của mình, chỉ hơi thay đổi giọng nói một chút, liền trực tiếp dùng tiếng Trung Quốc để mở miệng nói: "Số cố vấn cao cấp: X00… 917”


Số cố vấn cao cấp này, đương nhiên kiếp trước Trần Nặc cũng có một cái —— có điều giờ phút này hắn không dùng của mình, bởi vì kiếp này bản thân còn không phải cố vấn cao cấp, mà số báo hiện tại, là…


Được rồi, cũng không phải của Lộc Tế Tế.


Là của lão gia hỏa Thái Dương Chi Tử! !


Lập tức, phía bên kia xuất hiện một thanh âm tràn đầy sự nhiệt tình.


"Rất vui vì cuộc gọi của ngài! Cố vấn cao cấp tôn quý các hạ! Trung tâm dịch vụ tư vấn cao cấp luôn sẵn sàng phục vụ ngài, ta có thể giúp ngài gì không?”


Ngữ khí tôn kính lễ phép không có chỗ nào bắt bẻ được, thậm chí, bởi vì Trần Nặc nói là tiếng Trung, mà đối phương trả lời, cũng là dùng tiếng phổ thông Trung Quốc tiêu chuẩn!


Đây là trung tâm dịch vụ mà Bạch Tuộc đã chi tiêu một khoản tiền lớn để xây dựng và thiết lập, dành riêng cho các "cố vấn cao cấp".


Kiếp trước Trần Nặc thường xuyên đối phó với những người này.


Đây là bộ phận mà Bạch Tuộc Quái Vật vì muốn lung lạc các đại lão Chưởng Khống Giả đứng đầu đương thời mà thiết lập, mỗi năm mỗi người nhận được ít nhất ngàn vạn đô la phí cố tư vấn, ngẫu nhiên sẽ mời những cố vấn cao cấp này ra tay làm chút nhiệm vụ.


Mà hầu hết thời gian, chức năng của trung tâm dịch vụ này, trên thực tế, là để phục vụ các đại lão.


Chương 1338

Bình Luận (0)
Comment