Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1360 - Chương 1360 Sid Và Kami Souchirou (5)

Chương 1360

Sid Và Kami Souchirou (5)


Sid nở nụ cười, cứ thoải mái đi tới, lại lấy ra một khối bánh quy đưa qua, mà Kami Souchirou cư nhiên cũng tiếp nhận một cách thong dong như vậy, đưa vào miệng cắn vài cái, chậm rãi nói: “Hương vị bình thường, so với đầu bếp tư nhân của ta làm còn kém xa, tỷ lệ bơ cùng đường không đúng lắm, hơn nữa lửa nướng cũng không được.


Ngươi mua nó ở đâu vậy?”


Sắc mặt Sid trở nên có chút cổ quái: “… Thứ này không phải mua, là ta đã tự làm cho mình.”


"Được rồi." Kami Souchirou mở hai tay ra: “Ngươi thích thứ này… Ta có thể gửi cho ngươi một ít thợ làm bánh ngọt tốt nhất. Có một thương hiệu bánh ngọt rất nổi tiếng ở New York, ta nhớ hình như ta đã được mua một vài năm trước đây, ta có thể cho ngươi.”


"Được rồi." Sid gật đầu.


Hắn bỗng nhiên nhìn trái phải, sau đó đưa tay nắm lấy, cư nhiên lấy ra một cái ghế từ trong không khí, đặt trên mặt đất, sau đó lại lấy ra một cái ném ở bên người: “Ngồi xuống nói chuyện phiếm?”


Kami Souchirou bĩu môi, gật gật đầu, cư nhiên cũng qua đó ngồi cùng một chỗ với hắn.


"Lại nói tiếp… Ngươi đã xử lý được bao nhiêu?” Sid vừa cắn bánh quy vừa hỏi.


Vẻ mặt của Kami Souchirou thoải mái, lại nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Ta xử lý được ba cái, ừm, một trong số đó bị ta đánh trọng thương bỏ chạy, nhưng sau đó ta xác định đối phương cũng chết, cho nên, tổng cộng có thể tính là ba đi.”


Sid thở dài: “Ngươi làm được cũng không tồi."


"Còn ngươi thì sao? Ngươi đã xử lý được bao nhiêu?”


Sid cười nói: “Giống như ngươi, ba.”


Sắc mặt của Kami Souchirou lộ ra một tia cảm khái: “Tính như vậy… Đã không còn lại được bao nhiêu.”


"Ừm, hẳn là không có gì. Ngươi, ta… Và gã mà chúng ta ghét nhất… Ta nghe nói gã cũng đã xử lý được ba.”


"Ngươi quên mất, còn có một tên nhát gan." Kami Souchirou cười nói: “Có điều nó đã trốn rất lâu, cho nên ta không cảm thấy nó là sự uy hiếp. Hơn nữa, nó hẳn cũng yếu nhất.”


"Ừm, nếu mẫu thể không làm ra hạt giống mới. Nhóm của chúng ta, tổng cộng có mười ba.


Ta, ba tên mà ta đã giết. Ngươi, cùng ba tên mà ngươi giết. Tên quỷ đáng ghét đó, và ba tên mà hắn đã giết… Tổng cộng có mười hai.


Cuối cùng còn có một tên nhát gan, không cần lo lắng.” Sid vừa nói, vừa gật đầu tỏ vẻ đồng ý.


Kami Souchirou ngưng thần nhìn Sid: “Như vậy… Hôm nay, hai chúng ta phải quyết đấu ở đây sao?”


Sid nghe xong, biểu tình suy nghĩ rất nghiêm túc một chút, lại lắc đầu, ngữ khí tựa hồ có chút không xác định: “Không cần chứ? Ta nghĩ còn chưa đến lúc đó, ngươi nghĩ sao?”


"Ừm, quả thật sớm hơn một chút, nếu không… Chờ trong chúng ta, tùy tiện người nào cũng được, xử lý xong tên quỷ đáng ghét kia? Đến lúc đó hẳn là thời điểm chúng ta quyết thắng bại?


Ta không chắc nếu chúng ta đánh nhau, chấn động gây ra có thể khiến cho tên đáng ghét kia nhận ra được hay không, sau đó… Nó có thể xuất hiện tại thời điểm chúng ta lưỡng bại câu thương hay không a…"


"Ừm, có thể như vậy." Sid gật đầu: “Vậy thì… Lần sau?”


Sau đó, khuôn mặt của hắn lộ ra một nụ cười rụt rè tựa như một cậu bé nhút nhát: “Cái này… Người được chọn của ta, hôm nay ta có thể mang hắn đi sao?”


Kami Souchirou nghe xong, nghiêm túc suy nghĩ một chút, thở dài, đang muốn nói cái gì đó.


"Ta vừa nghe thấy những chuyện các ngươi vừa nói… Lại nói tiếp… Vị trí của bản thể của ngươi…


Ta có thể nói cho ngươi, ta không có ý gì với bản thể của ngươi, được chứ?” Sid cười nói: “Cho nên. Giết hắn ta cũng không có ý nghĩa gì cả. Trừ khi… Ngươi muốn đào hố cho cái gã đáng ghét kia à?”


Kami Souchirou trầm mặc trong chốc lát, thở dài một hơi: “Được rồi, là ta suy nghĩ quá đơn giản, tạo ra cục diện như vậy quả thật có chút quá ấu trĩ, nếu đã như vậy, người được chọn của ngươi, liền để lại cho ngươi đi.”


Nói xong, Kami Souchirou rời khỏi ghế rồi đứng lên, nhìn Sid: “Thân thể ngươi nhìn rất kỳ quái.”


"Vừa mới dùng không bao lâu." Sid thuận miệng nói.


"Được rồi, đó là vấn đề của ngươi." Kami Souchirou gật gật đầu: “Chuyện thương hiệu bánh ngọt, ngươi có thể đi tới New York, trụ sở của ta… Ngươi hỏi người được chọn của ngươi hẳn sẽ tìm được nó, còn có, dường như tên này biết rất nhiều điều về tổ chức của ta.


Ta sẽ giao phó lại cho người của ta, ngươi có thể đến nhận trực tiếp.”


Kami Souchirou nói xong, nhìn thoáng qua Trần Nặc đang nằm trên mặt đất.


"Trần tiên sinh, như vậy, tạm biệt."


Môi Trần Nặc nhúc nhích một chút —— thật ra là đang mắng người.


Kami Souchirou cười cười, rõ ràng nghe thấy, nhưng lại tựa hồ không thèm để ý chút nào, chỉ gật gật đầu: “Tiểu thư Satoshi Saijo còn đang làm khách ở chỗ ta, Trần tiên sinh ngươi vẫn nên khách khí với ta một chút mới tốt.”


Biểu tình của Trần Nặc lập tức nghiêm túc, chậm rãi nói: “Kami Souchirou tiên sinh, đi chậm, một đường bình an! Lần sau gặp ngươi, ta sẽ mời ngươi đi ăn tối!”


Kami Souchirou thở dài, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất tại chỗ.


Để lại hai người Trần Nặc cùng Sid, sau khi nhìn nhau một hồi…


Trần Nặc mở miệng.


"Ta nói, loại ánh mắt này thăm dò cùng lục đục so đấu khí thế với nhau này, thực ra có thể chờ một chút rồi nói sau.


Bây giờ ta chảy máu rất nhiều, nếu ngươi không cứu ta, ta sẽ chết.”


Chương 1360

Bình Luận (0)
Comment