Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1496 - Chương 1496 Bán Ai Cũng Đều Là Bán A (2)

Chương 1496

Bán Ai Cũng Đều Là Bán A (2)


Trần Nặc tức giận dừng lại, buột miệng nói: "Giống như các ngươi chỉ định người được chọn vậy? Các ngươi đã bao giờ hỏi người được chọn có đồng ý hay không?"


"Nói lại một lần nữa, loại chỉ trích đạo đức này đối với ta mà nói thật sự vô nghĩa, sinh mệnh cao cấp không cần chú ý tới đạo đức đối với sinh mệnh cấp thấp."


Trần Nặc nhíu mày: "Cho dù là nhân loại chúng ta, đối với sinh vật cấp thấp cũng sẽ có… Tỷ như khi nhân loại chúng ta nuôi chó…"


Hạt giống thứ tư đột nhiên mỉm cười: "Ngươi có nuôi chó sao?"


“… Cái gì?"


"Ta hỏi ngươi, ngươi có nuôi chó sao?"


"Chưa từng nuôi qua, nhưng ta từng có nghĩ tới." Trần Nặc trả lời.


"Nếu ngươi nuôi chó …"


"Ta cũng sẽ đối xử tử tế với con chó mình nuôi." Trần Nặc lập tức trả lời.


Hạt giống thứ tư thế mà không phản bác lại, liền gật đầu nói: "Ta tin tưởng lời ngươi nói. Nếu ngươi nuôi chó, ngươi chắc chắn sẽ đối xử tốt với chúng nó, cung cấp cho nó thức ăn ngon, tổ chó ấm áp, và thậm chí thường xuyên đưa nó đến bác sĩ thú y, đi dạo với nó mỗi ngày. Thậm chí, ngươi có thể mang nó đi chơi, ném đĩa bay để cho nó nhặt, đưa nó đi du lịch, đi đến bãi cỏ để chơi …


Ta tin ngươi sẽ làm thế, phải không?”


Trần Nặc gật đầu: "Đương nhiên! Vì nó là thú cưng của ta, tất nhiên ta sẽ đối xử tốt với nó."


Hạt giống thứ tư đột nhiên mỉm cười!


Sau khi nó cười trong chốc lát, đột nhiên thu hồi khuôn mặt tươi cười, sau đó nhìn chằm chằm vào ánh mắt Trần Nặc, gằn từng chữ hỏi ra một vấn đề.


"Nhưng mà ngươi… Đã từng hỏi nó có sẵn sàng làm vật nuôi của ngươi chưa?"


Trần Nặc sửng sốt, buột miệng trả lời: "Làm chó được ta nuôi có gì không tốt chứ? Có thể có được một căn nhà, có chủ nhân, có ăn và uống có một nơi để sống, nếu ta không nuôi nó, nó có thể có sự lựa chọn tốt hơn sao? Chẳng lẽ giống như những chó hoang lang thang ngoài kia. Huống chi chó chỉ là chó, nó lại không có trí tuệ, nó hiểu được lựa chọn gì…"


Nói tới đây, Trần Nặc bỗng nhiên câm miệng!


Đột nhiên, trong lòng hắn ý thức được một cái gì đó!


"Nhìn đi? Thật ra nhân loại các ngươi, cùng hạt giống của chúng ta, về bản chất mà nói có gì khác nhau chứ?


Thời điểm đối xử với sinh vật thấp hơn cấp bậc của mình, bản chất thực hành đều như nhau."


Dừng lại một chút, hạt giống thứ tư cười nói: "Xuất hiện bệnh trâu điên, liền giết mổ gia súc với số lượng lớn. Xuất hiện cúm hia cầm, giết gia cầm với số lượng lớn.


Để làm gì?


Bởi vì những căn bệnh lưu hành trong các loài động vật này có thể gây nguy hiểm cho sự an toàn của con người các ngươi.


Nói thẳng ra, đó là nhu cầu của con người, vậy nên chúng đều phải chết.


Đổi lại thành nhân loại các ngươi… Nếu các ngươi mắc bệnh, các ngươi sẽ cố gắng chữa bệnh hay lựa chọn cái chết?


Cho dù ngươi biết bệnh của ngươi rất khó chữa khỏi, ngươi hy vọng có thể sống qua đoạn thời gian cuối cùng, hay là bên cạnh xuất hiện một người cầm dao giết mổ tới chém chết ngươi?"


Trần Nặc hiểu rất rõ, mình… Không thể phản bác!


Ngay cả những người làm công việc bảo hộ các loài động vật đễ giữ cân bằng hệ sinh thái, điểm khởi đầu cơ bản nhất vẫn là vì để bảo vệ sự cân bằng sinh thái.


Mục đích của việc bảo vệ cân bằng sinh thái là để tránh sự mất cân bằng sinh thái tự nhiên gây ra hậu quả thảm khốc, để bảo vệ sự sống còn của con người!


Cho dù là những kẻ cực đoan đầu óc hỏng đi nữa, cảm thấy mạng chó quan trọng hơn mạng người ——không nói tới thật hay giả. Nhưng những kẻ thật sự điên loạn cực đoan đó, cũng đều xuất phát từ góc độ thỏa mãn tâm lý biến thái của mình.


Nói thẳng ra, cũng đều là vì mình.


"Nhân loại, cho tới bây giờ đều là như vậy. Chính xác, cuộc sống vẫn luôn như vậy." Hạt giống thứ tư thản nhiên nói.


Trần Nặc thở dài một hơi: "Lời ngươi nói, ta không muốn phản bác."


"Vậy nên, hiện tại nói đến chuyện này thì có ý nghĩa gì chứ.


Ta nên gọi ngươi là Trần Nặc tiên sinh, hay Trần Kiến Thiết tiên sinh?" Hạt giống thứ tư lạnh lùng nói: "Ngươi có biết, lừa gạt ta sẽ có kết quả gì chứ?"


"Lừa gạt?" Trần Nặc lắc đầu: "Đây là bí mật lớn nhất của ta, không cần phải lừa gạt ngươi."


Lần này đến lượt hạt giống thứ tư không nói gì nữa.


Trần Nặc cũng không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng nhìn hạt giống thứ tư.


Bây giờ là rõ một vài sự kiện:


Hạt gạo ngọc thạch, loại đại Thần khí để đoạt xá này, ngay trong tay mình —— vì sao đang yên đang lành mình lại có được cái thứ này?


Hơn nữa còn đã sử dụng qua! !


Mấu chốt nhất chính là, thứ này đối với nhân loại mà nói, chỉ có quan hệ huyết thống trực hệ mới có thể sử dụng!


Mà hết lần này tới lần khác phương diện sinh mệnh của mình có chút cổ quái!


Tổng hợp những nguyên nhân này lại… Hạt giống thứ tư không tin cũng phải tin!


Về phần điều tra…


Cứ tra đi!


Chương 1496

Bình Luận (0)
Comment