Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1719 - Chương 1719 Ràng Buộc (2)

Chương 1719

Ràng Buộc (2)


Sid dành ba giây mặc niệm cho Chưởng Khống Giả nhân loại bị mình biến thành heo, rất nhanh liền vứt bỏ loại cảm xúc nhàm chán này.


Mặc kệ vậy.


Đừng nói là thức ăn cho chó, cho dù ngươi cho Chloe ăn bê tông, ta cũng mặc kệ.


Chỉ cần ngươi không cho heo ăn bánh quy của ta.


Sid cười, thuận tay cầm lấy một túi bánh quy yến mạch từ trên kệ, đang muốn ném vào giỏ hàng thì bị Fox ngăn lại.


Fox bất mãn nhìn Sid, trong giọng nói mang theo ba phần oán giận, nhưng thật ra phần lớn là giọng điệu làm nũng.


"Ngươi ăn quá nhiều bánh quy, Sid! Bánh quy này có hàm lượng đường rất cao, ở tuổi của ngươi, ăn quá nhiều đồ ngọt sẽ bị sâu răng."


Ngươi có tin cho dù ta ăn hết đường cả thế giới, cũng sẽ không bị sâu răng!


Sid oán thầm trong lòng.


Nhưng mà hắn vẫn cười tủm tỉm, đặt bánh quy lên kệ, chẳng qua để trả thù, trước đó dùng sức xoa xoa đầu Fox, cố ý xoa xù tóc cô gái.


Được rồi, thật ra còn không ngừng hưởng thụ loại cảm giác này —— bị cô bé này dùng tư thái oán giận cùng quan tâm quản thúc.


Ừm, con người thường dùng từ gì để mô tả loại cảm xúc này nhỉ?


Đúng rồi, lo lắng!


Đi ra khỏi siêu thị, lúc ở bãi đậu xe, từ xa đã nhìn thấy có mấy người mua sắm run sợ ẩn nấp phía sau xe, còn có người nằm sấp trên mặt đất, hai tay che đầu.


Fox đang ngạc nhiên thì lại bị Sid đè đầu lại, đặt ở phía sau một cây cột.


Cô bé đang muốn lớn tiếng thì nghe thấy một tiếng súng.


Đoàn!


Kế tiếp chính là đoàn đoàn đoàn đoàn đoàn đoàn…


Tiếng súng vang lên liên tục, kém theo đó là những tiếng gầm phẫn nộ, người qua đường thét chói tai…


"Chờ một chút a." Sid lười biếng cười: "Bãi đậu xe có người đang đấu súng."


Fox bất mãn di chuyển đầu của mình: "Sid, ta không phải là một đứa trẻ vô dụng, ta cũng là một người có khả năng! Nổ súng mà thôi, ta cũng không phải…"


"Con nít phải có bộ dáng của con nít, như vậy mới đáng yêu nha."


Sid nghiêng đầu nhìn bãi đậu xe.


Ừm, nhìn rõ, hai nhóm đang bắn nhau.


An ninh ở Nam Mỹ… Cũng dễ hiểu.


Ước chừng trong bãi đậu xe đang diễn ra một buổi giao dịch thứ gì đó, sau đó có thể hai bên xuất hiện mâu thuẫn, liền trực tiếp đánh nhau.


Sid kéo Fox ngồi xuống phía sau cột: "Chờ một chút, cảnh sát sẽ đến."


"Ngươi không định làm gì sao?" Fox tò mò nhìn Sid.


Sid trợn trắng mắt: "Ta không phải là Đức Chúa Trời… Ách…", nói đến đây, dưới ánh mắt trêu ghẹo của Fox, Sid bất đắc dĩ thở dài: "Được, được rồi, mặc dù ta có khả năng làm điều đó, những ta không muốn làm."


Vỗ mu bàn tay cô gái, nghiêm túc giáo dục: "Ở đây rất nhiều người nhìn, nếu gây ra hành động bất thường, sẽ gây rắc rối cho ngươi và mẹ của ngươi. Ngươi cũng không muốn trở thành một con quái vật thu hút sự chú ý của mọi người, phải không?"


Còn có… Khi xuất hiện loại tình huống này, vì tốt cho hai mẹ con nhà cô, hắn cũng chỉ có thể yên lặng rời xa a…


Những lời này Sid không nói ra mà thôi.


"Cảnh sát ở đây thật chậm chạp." Fox đau khổ phàn nàn: "Vẫn còn một trận đấu bóng tối nay a, River Plate với Boca Juniors! Vạn nhất không kịp thì làm sao bây giờ."


Đơn giản, vậy chúng ta trực tiếp về nhà là được rồi." Sid cười nói: "Thuấn di về nhà?"


"Không được! Ta lén trộm xe mẹ a! Xe vẫn còn trong bãi đậu xe, mẹ ta về nhà thấy xe không có đó, chắc chắn sẽ mắng ta."


Sid trợn trắng mắt: "Nơi này có ít nhất ba mươi đôi mắt đang nhìn, ta cũng không thể mạo hiểm băng qua mưa đạn cuỗm một chiếc xe đi ngay trước mặt mọi người đúng không?"


Nói xong, lẩm bẩm một câu: "Ta đã nói rồi, trẻ nhỏ chưa đủ tuổi thành niên không thể lái xe… Ai…"


Fox cười hì hì, sau đó cô gái này thế mà lại chủ động tiến lại gần đầu, đem đầu mình kề sát vào lòng bàn tay Sid, nhẹ nhàng cọ cọ, dùng giọng điệu thân mật cười nói: "Sid, ta biết ngươi nhất định có cách mà…"


Sid: "… Lúc nãy ai đã nói ta là con nít không thể ăn đường?"


Được rồi.


Sid rốt cục từ phía sau cột đứng lên, vỗ vỗ quần áo trên người, lấy ra một miếng bánh quy từ trong túi, vừa cắn vừa nghênh ngang từ phía sau cột ra ngoài.


Nhìn một tên nhóc tóc rối bời như vậy đi ra ngoài, người qua đường xung quanh đang chạy trốn giữa màn đấu súng, liền có người thét chói tai.


"Nhóc! Quay lại ngay! Đừng ra ngoài!"


"Chúa ơi! Cha mẹ nó đâu rồi?"


"Trở về ngay! ! Nguy hiểm! !"


Sid quay đầu nhìn người qua đường đang trốn cách đó không xa, nhếch miệng cười cười.


Hắn từ từ đưa ngón tay đầu tiên của mình ra.


Hai đầu dò camera xung quanh bãi đậu xe tự động nổ tung, đồng thời còn có máy chủ xác định vật di chuyển dọc đường, cũng trong nháy mắt bị thiêu rụi!


Đoàn đoàn!


Sau hai tiếng súng vang lên, một viên đạn bắn trúng vào một chiếc xe bên cạnh Sid, còn có một viên đạn bắn xuống mặt đất, tạo thành bước nhảy, bắn về phía Sid, lại đột nhiên đứng yên giữa không trung, sau đó vô thanh vô tức rơi xuống đất.


Sid giơ ngón tay thứ hai lên.


Trong nháy mắt, lặng im không tiếng động, lấy hắn làm trung tâm, trong khoảng cách bán kính năm trăm mét!


Bãi đậu xe và phạm vi chung quanh, tất cả người qua đường đang chạy trốn, cùng với mấy phần tử bang phái đang đấu súng trong bãi đỗ xe, cùng lúc đó, đồng thời đều mất đi ý thức, thân thể mềm nhũn, liền lần lượt ngã xuống mặt đất!


"Được rồi." Sid quay đầu nhìn Fox trốn sau cột, đi qua đẩy giỏ hàng ra, nhanh chóng đi tới xe của mình, mở cốp xe ra, nhét vật tư vừa mua vào trong xe.


Sau đó vỗ nhẹ vào thân xe.


Chiếc xe biến mất.


"Được rồi, xe của chúng ta đã về tới nhà rồi." Sid nhìn Fox, đột nhiên cười nói: "Thật ra ngươi không quá muốn xem trận đấu bóng đá, ngươi chỉ muốn ta ra tay, ngăn chặn tội phạm, phải không?"


Fox chớp mắt, cười nói: "Ngươi thật sự có bản lĩnh, Sid! Có rất nhiều thường dân vô tội ở đây, chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ bị thương."


Sid bĩu môi, cũng không nói gì nữa, đi qua kéo tay Fox, bóng dáng hai người biến mất tại chỗ.


Điều mà Fox không biết chính là trên kệ siêu thị, thế mà cũng có một gói bánh quy yến mạch, đồng thời biến mất.


Xa xa, tiếng còi xe cảnh sát như ẩn như hiện.



Chương 1719

Bình Luận (0)
Comment