Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1746 - Chương 1746 Ta Chỉ Quan Tâm (2)

Chương 1746

Ta Chỉ Quan Tâm (2)


Khi ba người rơi xuống con đường ven hồ ở góc tây nam hồ Huyền Vũ, đáp xuống đất, Trần Nặc liền thở phào nhẹ nhõm.


Bởi vì hắn đã nhìn thấy Nivel cùng Lý Dĩnh Uyển.


Hai em gái còn sống, chẳng qua tình cảnh cũng có chút chật vật.


Trên một cây liễu lớn bên hồ, hai em gái bị cởi áo khoác trên người mình ra, xé thành từng sợi vải, trói chặt, treo trên cây.


Lúc ba người rơi xuống đất, liền nhìn thấy hai em gái này còn treo ở đó lắc lư.


Lý Dĩnh Uyển đã còn đang phẫn nộ mắng chửi, Nivel thì vừa thở dài vừa trợn trắng mắt.


Mắt thấy đám người Trần Nặc đi tới, hai em gái mới rốt cục thét chói tai.


Trần Nặc thở dài, tự tay đi qua xử lý hai người, sau đó hỏi: "Người đâu?"


Lý Dĩnh Uyển cùng Nivel nhìn thoáng qua nhau, đều có chút xấu hổ.


Lộc Tế Tế nhặt một con dao ngắn từ mặt đất, cầm trong tay nhìn thoáng qua: "Máu trên đó là của ai?"


Hai em gái, nhất là Lý Dĩnh Uyển còn đang hùng hùng hổ hổ không dứt, thời điểm đối mặt Nữ Hoàng Tinh Không, hiển nhiên là bị khí tràng áp chế, ngoan ngoãn thu hồi thanh âm.


Nivel thấp giọng nói: "Dù sao… Không phải của cô ấy. Cũng không biết từ khi nào cô ấy trở nên mạnh mẽ như vậy. Ta đã luyện cách đấu thuật chừng một năm rưỡi."


Lộc Tế Tế nhẹ nhàng kéo hai em gái lại đây, nhìn thoáng qua vết thương trên người hai người, mỗi người tiêm nửa mũi huyết thanh tự chữa lành, sau đó nói: "Vết thương của các ngươi chậm nhất ngày mai sẽ khôi phục, hiện tại nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì."


Nivel thở dài: "Ta cũng không biết. Vừa rồi chúng ta đánh rất loạn, nhưng người kia hiển nhiên căn bản không phải Tôn Khả Khả, Tôn Khả Khả tuyệt đối sẽ không đánh được tới như vậy.


Hơn nữa… Cuối cùng hai người chúng ta liều mạng cũng không áp chế được cô ấy.


Ngược lại trên trời bỗng nhiên có nhiều cú nổ, cô ấy hình như bị động tĩnh gì đó hù dọa, sau khi buông chúng ta ra, liền trực tiếp từ nơi này nhảy xuống hồ, liền chạy trốn biến mất."


Nhảy hồ để trốn thoát?


Ngược lại là một biện pháp rất xảo quyệt.


Tính toán mà nói, nếu nhảy xuống nước, có xác suất nhất định có thể tránh thoát tinh thần lực truy xuất với phạm vi lớn của cường giả.


Dù sao khi cường giả bao trùm tinh thần lực cả một khu vực lớn để tiến hành truy xuất, cố ý vô tình, sẽ bỏ qua một ít khu vực.


Ví dụ như trong hồ nước.



Sắc mặt Trần Nặc có chút âm trầm: "Phải tìm cô ấy về…"


Hắn hít sâu một hơi, nhưng giờ phút này dưới sự trọng thương, khí lực thật sự không đủ, dưới chân lảo đảo, được Lộc Tế Tế đi tới dìu.


Trần Nặc nhìn thoáng qua Lộc Tế Tế.


Sắc mặt Lộc Tế Tế rất bình tĩnh: "Trước khi tìm cô ấy, có phải ngươi nên giải thích rõ ràng một số chuyện với ta hay không. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"


Trần Nặc thở dài: "Trước tiên tìm ngươi về đi, ta…"


"Không!"


Ngoài dự đoán, Lộc Tế Tế lại cứng rắn cự tuyệt!


Trần Nặc sửng sốt.


Lộc Tế Tế hít sâu một hơi, nhìn Trần Nặc: "Trần Nặc, ngươi phải hiểu rõ một chuyện, người ta lo lắng là ngươi, ta quan tâm là sống chết của ngươi!


Về phần cô ấy…


Mặc kệ có chuyện gì xảy ra với cô ấy, chuyện đã xảy ra —— có liên quan trực tiếp đến ta không?


Người ta lo lắng là ngươi!


Ngươi bây giờ bị thương thành bộ dạng này, ngươi cảm thấy, ta sẽ để ý cô ấy, hay là càng để ý tới sống chết của ngươi? ”


Lộc Tế Tế nói đến đây, dùng sức cắn răng, chậm rãi nói: "Ngươi không chỉ là người đàn ông của ta, ngươi đồng thời cũng là cha của con ta!


Ở trong mắt ta, an nguy của ngươi, sống chết của ngươi, so với một Tôn Khả Khả hoặc là người phụ nữ nào khác, quan trọng hơn gấp một trăm lần một ngàn lần vạn lần!


Nếu bây giờ ngươi không sao, ta sẽ làm theo lời ngươi.


Nhưng bây giờ ngươi bị thương nặng! Vậy nên, trong mắt ta, không có người và thứ gì quan trọng hơn ngươi!"


Sắc mặt Trần Nặc phức tạp, rốt cục thở dài: "Cho nên ý của ngươi?"


"Trở về trước, xử lý tốt vết thương của ngươi, để cho ta hoàn toàn yên tâm ngươi đã thoát khỏi nguy hiểm.


Về phần cô ấy… Ta mặc kệ cô ấy là Tôn Khả Khả hay là người nào khác. Nếu hạt giống thứ tư đã bại lui rời đi… Ngay cả hai cô gái này cũng có thể đánh tới khó phân thắng bại với cô ấy, chút năng lực này, cho dù cô ấy chạy hai ngày, lại có thể chạy bao xa? Ta vẫn có thể bắt được cô ấy trở về."



Một tiếng sau.


Trong căn hộ lớn trên tầng cao nhất của khách sạn thuộc về ba em gái.


Trần Nặc cởi bỏ chiếc áo rách rưới của mình, bôi rất nhiều thuốc chống viêm lên người và quấn nó trong băng gạc.


Vốn dĩ lúc xử lý ngoại thương, là Nivel yêu cầu khách sạn gửi một bộ dụng cụ y tế.


Chỉ là sau khi đồ được đưa tới, Lộc Tế Tế trực tiếp cầm đi, toàn bộ quá trình tự mình động thủ xử lý ngoại thương cho Trần Nặc.


Toàn bộ quá trình, ba em gái đều không có nửa điểm cơ hội nhúng tay vào.


Hiển nhiên, Lộc Tế Tế cũng không có ý định để cho ba em gái chạm vào thân thể của chồng mình.


Satoshi Saijo ngược lại không vui không buồn, yên tĩnh quỳ gối trong phòng, lẳng lặng khôi phục lực lượng.


Lý Dĩnh Uyển cùng Nivel cũng bị thương một chút, đành phải ở một bên tự mình xử lý.


Trong quá trình này, Trần Nặc mới chậm rãi, kể lại những chuyện đã xảy ra cho Lộc Tế Tế.


"… Có lẽ là như vậy."


Khi Trần Nặc nói xong, thở ra một hơi: "Cho nên, ngươi hẳn đã hiểu được vấn đề hiện tại ta lo lắng."


Thật ra trong lòng vẫn có chút giấu diếm.


Ít nhất, lai lịch của Vân Âm, Trần Nặc không có nói toàn bộ cho Lộc Tế Tế —— nhất là chuyện thật ra Vân Âm chính là nguyên chủ thân thể của Lộc Tế Tế.



Chương 1746

Bình Luận (0)
Comment