Chương 1758
Trần Nặc, Ngươi Cũng Không Muốn… (1)
Lộc Tế Tế nhìn thấy Sid đã mập thành một quả bóng cũng cả kinh, sau đó liền nhanh chóng đứng bên cạnh Trần Nặc, thần sắc có chút phức tạp nhìn Sid trước mắt.
"Lại nói tiếp, các ngươi hẳn cũng biết, mấy ngày trước nếu như không phải ta ra tay, hai người các ngươi liền xong đời đi?" Sid bất đắc dĩ cười: "Cho nên, nhân loại các ngươi dù sao cũng nên đối xử khách khí một chút với ân nhân cứu mạng của mình đúng không?"
Trần Nặc suy nghĩ một chút: "Cũng có người lấy oán báo ơn."
"Tục gọi là bạch nhãn lang." Lộc Tế Tế mặt không chút thay đổi bồi thêm một câu.
Sid cười cười, đi tới nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Trần Nặc: "Ta còn chưa ăn cơm, lấy cho ta thêm một bộ bát."
Bình thường những bữa ăn trong nhà đều do Trần Nặc nấu, một món mặn một món chay, thêm một chén canh trứng cà chua.
Tuy nhiên, theo phong tục của người Kim Lăng, khi khách đến nhà, Trần Nặc lại xuống lầu rồi tới cửa hàng ở cửa tiểu khu, chặt nửa con vịt nước muối đi lên.
Sid không hứng thú lắm với vịt nước muối —— dù sao cũng không phải đồ ngọt. Chỉ nể mặt ăn một cái đùi vịt, lại ăn thêm nửa chén cơm, sau đó liền buông xuống.
Sau bữa cơm, Lộc Tế Tế biết Sid khẳng định có chuyện muốn nói với Trần Nặc, liền bình tĩnh nói một câu: "Ta qua phòng đối diện thăm con gái, hai người nói chuyện đi."
"Ừm, có chuyện gì ta sẽ la lên."
Trần Nặc trực tiếp trắng trợn nói một câu.
Sid trợn trắng mắt.
Đợi đến khi Lộc Tế Tế rời đi, Trần Nặc pha một chén trà, lại lấy ra một lon coca lạnh từ trong tủ lạnh đưa cho Sid.
Dù sao tên này thích ăn đồ ngọt, trà khẳng định không thích hợp với hắn.
"Nói đi, bỗng nhiên tới tìm ta, khẳng định có việc."
Sid uống một hơi hết nửa lon coca trước, mới thoải mái thở ra: "Có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ."
Tròng mắt Trần Nặc đảo quanh: "Nguy hiểm sao?"
"Yên tâm, không nguy hiểm, chỉ là cần chút thời gian."
"Vậy ta cự tuyệt."
Sid:"??"
Logic của cuộc trò chuyện này ở đâu?!
Trần Nặc lắc đầu: "Một người bạn của ta bị mất tích, trước khi thấy cô ấy bình an trở về, ta không có thời gian đi xa. Ta vẫn đang tìm cô ấy."
Sid nhíu mày: "Tìm người? Thời điểm ta đến, rõ ràng ta thấy ngươi đang ở nhà ăn tối."
"Bởi vì tìm không được a." Trần Nặc thở dài: "Ta cũng sẽ không bắt chước người bình thường nhắm mắt chạy ra đường thử vận may."
Tên hỗn đản này chậm rãi uống một ngụm trà.
"… Nhìn kiểu nào thì ngươi cũng không giống như đang sốt ruột." Sid trợn trắng mắt.
Trần Nặc nhìn chằm chằm Sid trong chốc lát, bỗng nhiên thấp giọng nói: "Có ai từng nói với ngươi câu này chưa… Bạn đang trở nên giống như một con người."
Sid sửng sốt, sau đó lắc đầu: "Bạn ngươi bị gì mà sao lại mất tích?"
Trần Nặc do dự một chút, vẫn chậm rãi mở miệng nói: "Chuyện này, có quan hệ với Zero."
Vừa nói đến "Zero", thần sắc của Sid quả nhiên trở nên khó coi, cảm giác được coca trong tay cũng không ngọt, yên lặng buông lon.
"Hạt giống thứ tư kia, a, chính là tên 'Thụ' mà các ngươi nói, người được chọn của hắn…"
"Người được chọn của hắn, không phải người phụ nữ của ngươi sao?" Sid mở miệng, chỉ về phía cửa phòng trong nhà —— mấy phút trước Lộc Tế Tế vừa mới rời đi, lấy cảm ứng của Sid, đương nhiên có thể cảm nhận được Lộc Tế Tế ở trong phòng đối môn.
Trần Nặc gãi gãi tóc, trong lòng lại có chút do dự, nhưng rốt cục cũng nói ra.
Thứ nhất, Sid xem như cùng một trận doanh với mình.
Thứ hai, thực lực của Sid là mạnh nhất, vấn đề mình không giải quyết được, không chừng Sid thật sự có biện pháp giải quyết.
Về phần thứ ba… Mấu chốt trong chuyện này chính là Zero! Tuy rằng mèo xám nói Zero có thể đã chết, nhưng khó bảo toàn có phải là thật hay không, mà gặp phải loại chuyện này, mình làm không được, không chừng Sid có thể làm được.
Sid, nhất định cũng muốn tìm Zero.
"Đơn giản mà nói, chính là, Thụ vốn chỉ có một người được chọn, về sau người được chọn này bởi vì nguyên nhân nào đó mà chết.
Linh hồn và xác thịt được chia thành hai.
Xác thịt bị Zero nhét linh hồn của một người khác vào - biến thành Lộc Tế Tế bây giờ.
Mà linh hồn của người được được chọn nguyên bản, bị Zero mang đi, lại nhét vào trong thân thể bạn của ta, sau đó liền… Mấy ngày trước cô ấy bỗng nhiên tỉnh lại, liền chiếm cứ thân thể ngươi bạn kia, giống như hình thức đoạt xá, sau đó một hồi đại loạn, còn dẫn cả Thụ tới.
Ừm, chuyện sau đó, ngươi cũng biết."
Trần Nặc tuy rằng chỉ nói đơn giản, nhưng tin tức mấu chốt đều nói ra, xong còn bổ sung một câu: "Chuyện này ta còn chưa nói rõ với Lộc Tế Tế. Bởi vì nếu như ta nói cho cô ấy biết, kỳ thật cô ấy đã sớm chết, hiện tại thân thể này là do người khác đưa cho cô ấy… Tâm lý của cô ấy chắc chắn sẽ rất khó để chấp nhận loại chuyện này."
Mọi chuyện tuy rằng phức tạp, nhưng Sid dù sao cũng là Sid, hơi suy tư một chút, liền hiểu rõ.
Hắn nhìn Trần Nặc một cái: "… Chuyện này thực sự có chút phức tạp."
"So với ngươi nghĩ còn phức tạp hơn." Trần Nặc cười khổ nói: "Ta đã gặp qua Zero."
Sid ngồi thẳng người.
"Hắn ta đã tạo ra một cái bẫy và đưa ta đến những năm 1980. Sau đó…"
Trần Nặc dùng vài phút, đem quá trình sơ lược nói lại một lần.
Sid cau mày.
Cuối cùng, đôi mắt của Sid đột nhiên sáng lên!
Hắn nhìn Trần Nặc, bỗng nhiên cười nói một câu.
"Cho nên… Cuối cùng chúng ta hẳn sẽ thắng?"