Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1759 - Chương 1759 Trần Nặc, Ngươi Cũng Không Muốn… (2)

Chương 1759

Trần Nặc, Ngươi Cũng Không Muốn… (2)


Trần Nặc cả kinh!


Sid lần nữa cầm lon coca: "Zero là gã rối nhất, bởi vì ta không thể nào bắt được hắn để giết.


Hắn có thể tùy thời tùy chỗ du hành thời không, cho nên hắn sẽ bố trí ra rất nhiều cái bẫy khiến cho người ta phải ghê tởm, đồng thời ngươi cũng không có cách nào thật sự bắt được hắn."


Dừng một chút, Sid nhìn Trần Nặc: "Hắn nhắm vào ngươi như vậy… Kỳ thật chính là nhằm vào ta, bởi vì ta là hạt giống, ngươi là người được chọn —— nếu như không có sự tồn tại của ta, ngươi hẳn chỉ là một phàm nhân, hắn không cần phải bố trí cục diện phức tạp như vậy đối với một phàm nhân.


Vậy nên, mục tiêu thực sự mà hắn nhắm tới là ta.


Bẫy và cục diện như thế, là để nhắm vào ta.


Chẳng lẽ… Ở thời không tương lai mà hắn ta biết, trong cuộc đua tiến hóa này, ta thực sự đã giành chiến thắng?"


Trong lòng Trần Nặc nhất thời nhảy chậm lại một nhịp.


Chỉ là nếu đã nguyện ý nói ra những lời này với Sid, Trần Nặc cũng đã sớm thông, cũng không thèm để ý nếu Sid biết những điều này.


Không chừng biết rồi, cũng là chuyện tốt.


"Cho nên ta vẫn không có cách nào hiểu được một chuyện, hiện tại…" Sid cười hỏi Trần Nặc: "Ta vẫn luôn rất rõ ràng, trước thời điểm lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ta căn bản không biết ngươi, nhưng hết lần này tới lần khác trên người ngươi lại có dấu ấn sinh mệnh của ta, ngươi là người được chọn của ta.


Loại dấu ấn này không có biện pháp ngụy tạo!


Ta vẫn cảm thấy kỳ quái một chuyện, ta rõ ràng không biết ngươi, ta cũng chưa từng thu ngươi làm người được chọn của ta, nhưng chúng ta hết lần này tới lần khác lại có sinh mệnh ấn ký liên quan."


Trần Nặc nở nụ cười: "Tựa như một trinh nữ, rõ ràng là một trinh nữ, lại bỗng nhiên có thêm một đứa bé, kiểm tra ADN, trinh nữ này hết lần này tới lần khác có quan hệ mẹ con với đứa nhỏ này?”


"Đúng, ví dụ này rất hình tượng." Sid thở dài: "Vậy nên, ta không thể hiểu được điều này." Nhưng nếu như liên quan đến tên khốn kiếp Zero kia…"


Sid chớp chớp mắt: "Trần Nặc, ngươi nói cho ta biết, ngươi không phải là người của thời không này đúng không? Ngươi… Có phải bị kéo đến thời không này, người đến từ tương lai?


Trong tương lai, ta sẽ biến ngươi thành người được chọn của ta, và sau đó, ngươi đã được Zero lần nữa kéo trở về thời không này?


Nếu không, thật sự không có cách nào để giải thích chuyện này."


Sid có thể nghĩ ra một bộ logic như vậy, Trần Nặc cũng không cảm thấy kỳ quái.


Bởi vì năng lực xuyên qua thời không, cũng chỉ có Zero mới nắm giữ được.


Người tương lai, trở lại thời không này, Trần Nặc trở thành Trần Nặc, trở thành người trong thời không này, Sid rõ ràng không quen không biết, lại hết lần này tới lần khác có được sinh mệnh ấn ký.


Phần này, Sid đoán gần như hoàn toàn đúng!


Điều duy nhất hắn không đoán được chính là Trần Nặc trở lại thời không gian này, cũng không phải sự an bài của Zero.


Mà là Trần Nặc tự tiến hóa hoàn thành sinh mệnh bốn chiều.


Chỉ là về điểm này, Trần Nặc dự định giấu diếm không nói cho Sid biết.


Nếu không, với sự thông minh của Sid, rất nhanh có thể hiểu được điểm mấu chốt hơn!


Trong tương lai, Sid sẽ giành chiến thắng như thế nào.


Làm thế nào để giết những hạt giống khác.


Và rồi…


Tất cả những người được chọn đều chết!


"Ngươi có thể nói cho ta biết, trong tương lai, chúng ta sẽ thắng đúng không?" Sid tò mò nhìn Trần Nặc.


Trần Nặc lắc đầu: "Ta không biết."


Hắn nói cực kỳ thản nhiên, cực kỳ thành khẩn, nhịp tim đập chưa từng biến hóa, cơ bắp khóe mắt đều không nhúc nhích.


Sid nhìn chằm chằm Trần Nặc: "Ta biết ngươi đang lừa gạt ta, chỉ là… Điều này không quan trọng vào lúc này. Nhưng ta có lẽ đoán được ngươi đang sợ cái gì đó."


Sid nói xong, lại cười nói: "Ngươi sợ ta giết chết Thụ, đúng không? Ta nếu giết Thụ, vợ ngươi sẽ chết."


Trần Nặc chậm rãi gật gật đầu: "Đúng vậy!"


Chuyện này không có cách nào giấu diếm, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể hiểu được.


"Cho nên ta nói tình cảm của nhân loại các ngươi thật sự rất phiền." Sid thở dài: "Rất nhiều chuyện đều bị trói tay trói chân, không thể thỏa sức thực hiện."


Trần Nặc lắc đầu: "Ngươi có biết hay không, cách cư xử của ngươi, được nhân loại chúng ta có một thuật ngữ đặc biệt từ miêu tả: Nhân cách chống xã hội."


Sid không thèm để ý đến lời phản kích của Trần Nặc, liền gật đầu: "Vậy vấn đề nan giải hiện tại của ngươi là… Ngươi phải tìm được cô gái tên Tôn Khả Khả kia, nghĩ cách để kéo linh hồn khác trong thân thể cô ấy ra, để Tôn Khả Khả khôi phục thành người bình thường.


Đồng thời, sâu hơn một bước, trên thực tế tốt nhất là có thể tìm thấy… Zero!


Tìm được người thao túng phía sau màn này, mới có thể triệt để chặt đứt tất cả tai họa ngầm."


"Mèo xám nói tên kia có thể đã chết." Trần Nặc chậm rãi nói.


"Tên mèo xám kia cũng sắp chết tới nơi rồi." Sid lắc đầu, lạnh lùng nói: "Nếu nó còn đang cố gắng chơi loại trò chơi cỏ đầu tường này, ta sẽ tự tay giết nó."


"Meo?!"


Ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng mèo kêu, Sid nhìn thoáng qua: "Lén nghe ở đó bao lâu rồi?"


Bên ngoài cửa sổ không có âm thanh.


Trần Nặc đi tới bệ cửa sổ, nhìn ra ngoài, liền nhìn thấy trên mặt đất tiểu khu, mèo xám điên cuồng chạy trốn.


Sid đứng bên cạnh Trần Nặc, đột nhiên hét lên: "Ngươi tốt nhất là đừng tham gia vào bất cứ chuyện gì nữa! Nếu không ta sẽ tự tay biến ngươi thành thịt mèo khô nha!"


Con mèo xám ở xa từ trên một bậc thang rơi xuống, sau đó ra sức nhảy dựng lên, tăng tốc độ chạy, rất nhanh đã biến mất trong tiểu khu.


Chương 1759

Bình Luận (0)
Comment