Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 351 - Chương 351 Bịa Chuyện Hố Người

Chương 351

Bịa Chuyện Hố Người


Lão Quách nhìn Trần Nặc ăn thịt, trên mặt lộ ra vài phần biểu tình đau đớn.


"Nhiều thịt như vậy, bán bát mì này cho hắn, ta không kiếm được tiền không nói gì, còn phải chịu thiệt ít nhất tám đồng."


Kỳ thật bản thân vị lão Quách này làm người không tệ.


Chuyện vì tình yêu và tự do dám phản khán lại gì đó – loại đạo lý này không đề cập tới.


Chỉ nói đến việc tối hôm đó bị Lộc Tế Tế giết tới cửa, ông chủ Quách còn âm thầm muốn Trần Nặc rời đi trước, sợ làm tổn thương người vô tội —— đây chính là có vài phần thiện tâm.


Một bát mì ăn được một nửa, Lý Dĩnh Uyển liền gọi điện thoại tới.


“…… Ta đến sớm, ngay nơi ngươi xuống xe, con hẻm đó, đi vào trong, có một quán mì, ngươi đến đây được không?”


Trần Nặc buông điện thoại xuống, chưa đầy một phút sau, Lý Dĩnh Uyển liền đi vào cửa hàng.


"Oppa!" Cô gái chân dài chạy thẳng tới ngồi đối diện với Trần Nặc, trong mắt sáng lên: "Ngươi không ăn cơm tối sao? ”


"Ngươi cũng làm một bát không? Nếm thử ẩm thực Trung Quốc… Hương vị cũng không giống với loại mỳ Ramen kia.”


Nói xong, Trần Nặc nói với lão Quách: "Cho cô ấy một bát, thịt kho tàu, mì ít hơn một chút, thịt nhiều hơn một chút.”


“Ta cho ngươi một con trâu vào mới vừa lòng ngươi!” Lão Quách phẫn nộ bất bình đi vào phòng bếp.


Tứ tiểu thư ở phía sau quầy vừa xem TV, vừa tò mò nhìn Trần Nặc và Lý Dĩnh Uyển.


Trên miệng Lão Quách tuy keo kiệt, nhưng lúc bưng ra, phân lượng thịt cũng thật sự không ít.


Trần Nặc dạy cô gái chân dài ăn mì: "Mì này thì phải ăn như vậy… Ngươi học ta, nắm tép tỏi trong tay, cầm đũa… Này, đúng vậy! Một ngụm tỏi, một miếng mì…Đúng, cứ như vậy.”


Kỳ thật Lý Dĩnh Uyển không thích ăn tỏi.


Hầu hết các cô gái không thực sự thích tỏi.


Nhưng cho tới bây giờ Đom Đóm cũng là một cô gái không phải thuộc loại hay cãi lại, tính tình xưa nay cũng không già mồm, tuy rằng không thích ăn lắm, nhưng cũng không ghét bỏ, học theo bộ dáng của Trần Nặc, dáng vẻ khi ăn cũng rất ngon.


"Bạn gái nhỏ của ngươi sao?" Lão Quách ở một bên cười hắc hắc: "Chính là người nước ngoài?”


Vừa rồi Lý Dĩnh Uyển cùng Trần Nặc nói chuyện, nói dùng tiếng Nam Triều Tiên —— nàng đã quen rồi, chỉ cần nói chuyện với Trần Nặc, đều sẽ nói ngôn ngữ Nam Triều Tiên.


"Ân. Có chuyện gì sao?” Trần Nặc nhìn lão Quách.


"Được lắm, tiểu tử." Lão Quách cười bộ dáng tặc hề hề: "Làm rạng danh nước nhà a! Ai… Nhân tiện, ta nhớ trước đây ngươi đã đưa một em gái khác đến cửa hàng của ta để ăn mì, không phải người này.”


Lão Quách nói chính là Tôn Khả Khả. Lúc trước mở quán mỳ ở dưới lầu nhà Trần Nặc, Trần Nặc dẫn Tôn Khả Khả đi ăn hai lần.


“…… Ngươi đây là… Thay đổi người khác? "Lão Quách có chút nhiều chuyện.


"Không đổi." Trần Nặc trả lời mơ hồ.


Ánh mắt lão Quách chuyển động, nhất thời hiểu ý, đối với Trần Nặc giơ ngón tay cái lên: "Người thanh niên trâu bò.”


"Có chuyện gì vậy? Ngươi ghen tỵ với hắn sao? "Tứ tiểu thư không vui.


Câu "rất xứng đôi" vừa rồi, làm cho Tứ tiểu thư vốn nhìn tiểu tử này rất thuận mắt —— vốn xem hắn mi thanh mục tú.


Kết quả… Bây giờ nhìn xem, là một tên đàn ông cặn bã.


Ông chủ Quách vội vàng rụt đầu lại.


Trần Nặc nổi lên ý xấu, cố ý hỏi: "A, lão Quách? Lúc trước ngươi mở cửa hàng ở tầng dưới nhà chúng ta, không phải luôn có một đại tỷ rất xinh đẹp đến cửa hàng của ngươi ăn mì sao? Mỗi lần ngươi còn giảm giá cho người ta…"


Sắc mặt ông chủ Quách nhất thời trắng bệnh: "Mẹ kiếp! Thằng nhãi ranh ngươi đang nói cái gì vậy?Làm gì có chuyện đó?”


Tứ tiểu thư đã trợn tròn mắt: "Đại tỷ gì? Ngươi còn giảm giá cho người ta sao?”


"Ngươi cũng đừng nghe tiểu tử này a! Miệng hắn ta đặc biết dối trá, nói chuyện không thể tin được!” Ông chủ Quách trừng mắt quát Trần Nặc: "Đừng có bịa đặt lung tung nữa!”


"Đúng vậy, chị dâu ta là nói dối a! Đừng nghe ta, ta chỉ đang đùa giỡn!” Trần Nặc cố ý dùng thái độ chính trực hướng về phía Tứ tiểu thư chối bỏ.


“Ngươi đừng có ồn ào nữa, vợ ta quay đầu lại tin thật nữa!” Ông chủ Quách vẻ mặt cầu xin.


“Không thể!” Trần Nặc cười tủm tỉm nhìn Tứ tiểu thư: "Chị dâu cũng sẽ không nhỏ nhen như vậy a, ta nhìn bộ dáng chị dâu này, chính là người hiền lành.”


Câu "chị dâu" này khiến cho Tứ tiểu thư lại chuyển thành vui mừng, chỉ cảm thấy tiểu tử này lại trở nên thuận mắt.


Lúc trả tiền, còn trực tiếp miễn cho Trần Nặc.


"Lần sau lại đến! Muốn ăn mì liền tới ăn, chị dâu cho ngươi nhiều thịt." Tứ tiểu thư cười tủm tỉm đưa tiễn Trần Nặc cùng Lý Dĩnh Uyển ra khỏi cửa.


Trần Nặc kéo bàn tay nhỏ bé của Lý Dĩnh Uyển đi nhanh hai bước, đi qua cửa hàng, lại lập tức chậm bước chân lại, dựng thẳng lỗ tai thuận gió nghe lén.


"Thật sự không có đại tỷ xinh đẹp gì cả.


Không có giảm giá…


Ai… Thật sự không có…


Nhẹ thôi nhẹ thôi… Rít!!! ”


Trần Nặc cười hì hì lôi kéo Lý Dĩnh Uyển rời đi.


Chương 351

Bình Luận (0)
Comment