Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 527 - Chương 527 Không Có Ý Tốt Gì

Chương 527

Không Có Ý Tốt Gì


Quách Khang quả thật bố trí rất nhiều đường sau cho Quách Hiểu Vĩ.


Bao gồm không ít bí mật làm nên sự giàu có của Quách gia.


Có hai ngôi nhà lớn ở những nơi phồn hoa nhất ở Tây An.


Ngoài ra, còn có bất động sản tại Lạc Dương, ngay cả ở Thượng Hải cũng có.


Trở về một khu dân cư cao cấp nằm tại trung tâm thành phố Tây An, một ngôi nhà được trang hoàng rất tinh tế, nhưng hiển nhiên ngày thường không có ai sống trong nhà, Trần Nặc ngồi trong ngôi nhà này, lật ra một chồng giấy chứng nhận bất động sản dưới tên của Quách Hiểu Vĩ, không thể không thở dài.


Ngoài giấy phép bất động sản, còn có rất nhiều tiền.


Tài khoản của ba ngân hàng nước ngoài.


"Ta đoán, Bản thân Quách Hiểu Vĩ cũng không biết, ngươi làm cha, len lén để dành cho hắn nhiều tài sản như vậy chứ?" Trần Nặc nhìn Quách Khang cười nói: "Ngươi đối với đứa con trai này của mình thật tốt.”


Sắc mặt Quách Khang không thay đổi, lạnh lùng nói: "Tuổi còn trẻ, nếu biết trong tay có nhiều tiền như vậy, ta cho rằng đối với hắn không phải là một chuyện tốt. Những bất động sản này, tiền bạc, tồn ở đó, chờ sau này hắn lớn lên trưởng thành, hiểu chuyện, mới có tư cách được đụng đến.”


Trần Nặc cười cười, không nói gì, mà cầm lấy một cái máy tính xách tay trong nhà.


"Phòng ta không lấy được, cũng không có biện pháp chuyển nhà, số tiền này, ta lấy đi, ngươi không có ý kiến chứ?


Ngươi đã gây rắc rối lớn cho ta, ta cũng lấy một ít tiền của ngươi.”


Quách Khang cắn răng, gân máy trên má chậm rãi giật giật, nhưng rốt cục, hắn vẫn thở ra một hơi: "Rất công bằng.”


Việc chuyển tiền trong thời đại này không dễ dàng như ở tương lai, mặc dù là tài khoản ở nước ngoài, nhưng việc chuyển tiền cũng cần có thời gian.


Trần Nặc cũng không thèm để ý, hơn nữa còn rất nhàn nhã chờ trong ngôi nhà này.


Thậm chí giữa chừng còn xuống lầu đi ra ngoài, tìm một nhà hàng ăn cơm bên ngoài.


Dù sao Quách Khang đã trở thành khôi lỗi của hắn, chỉ cần Trần Nặc hạ mệnh lệnh, tên này cũng có thể ngồi trên sô pha trong nhà đến giờ chết cũng sẽ không di chuyển nửa phần.


Cuối cùng, vào ban đêm, Trần Nặc trở về nhà cùng việc chuyển tiền đã hoàn tất.


Quách Khang đoạt xá Quách gia lão tổ tông mấy năm nay, giống như chuột di chuyển bình thường, vụng trộm chuyển ra một ít tiền tài của Quách gia, số tiền để trong tài khoản ở nước ngoài, đã bị chuyển trống rỗng.


Trần Nặc đi tới ban công, nhìn xa xa.


Ngôi nhà này được lựa chọn với tầm nhìn tuyệt vời, nằm trên một tòa nhà cao 18 tầng, theo đó là ban công lớn rộng rãi hiếm hoi trong thời đại này, thông qua phía bắc và phía nam. Xa xa có thể nhìn ra nơi phồn hoa nhất trong thành phố, ánh mắt xa hơn, có thể nhìn thấy núi xanh.


Trần Nặc thở dài, xoay người lại, lấy ra một cái khăn giấy, bắt đầu chậm rãi lau dấu vết trong phòng…


Trần Nặc lau sạch tay nắm cửa và tất cả những gì mình đã chạm vào trong căn phòng này.


Trong quá trình hắn dọn dẹp, sắc mặt Quách Khang thay đổi!


Hắn đã nhận ra cái gì đó.


"Ngươi… Muốn giết ta sao?”


Thần sắc Trần Nặc thoải mái: "Đúng vậy.”


"Ở đây?"


"Đúng vậy." Trần Nặc ngẩng đầu nhìn thoáng qua tên này: "Nơi này chẳng lẽ không tốt sao? Tầm nhìn không có gì để chê cả, môi trường cũng tốt. Chết ở đây, không tính là bạc đãi ngươi.”


"…" Ánh mắt Quách Khang đều muốn trừng mắt nhìn ra: "Ngươi… Ngươi không muốn thứ đó sao? Ngươi không muốn biết bí mật sao? Ngươi nói, để cho ta gặp Quách Hiểu Vỹ!”


Trần Nặc nở nụ cười, hắn đi tới trước mặt Quách Khang, nhìn chằm chằm vào mắt Quách Khang: "Ngươi cảm thấy ta là một kẻ ngốc sao?”


“……”


Thở dài, Trần Nặc dùng giọng điệu ôn hòa chậm rãi nói: "Nếu đến bây giờ, ta còn có thể tin tưởng bộ thủ đoạn tình thâm của cha con ngươi, vậy ngươi thật sự sẽ coi ta là một kẻ ngốc giống với Quách Cường rồi.


Nếu như nói lúc trước ta có lẽ còn có ba phần hoài nghi như vậy, nhưng chờ ta nhìn thấy ngươi vì tên phế vật Quách Hiểu Vĩ kia làm nhiều chuẩn bị như vậy, sau khi chuyển nhiều tài sản như vậy, nếu ta còn chưa đoán được, chỉ sợ ta thật sự là một kẻ ngốc.”


Quách Khang: "…"


"Ngươi ngay cả cha ruột của mình cũng có thể đoạt xá giết chết, muốn ta tin tưởng ngươi đối với nhi tử của mình có tình thâm phụ tử, quá buồn cười. Mấy năm nay ngươi rõ ràng biết Quách Hiểu Vĩ là một khối bùn đất, lại chưa từng quản giáo hắn, mặc cho hắn trở thành một loại rác rưởi. Lại len lén lấy ra nhiều tài sản như vậy…


Ngươi chẳng qua chỉ coi Quách Hiểu Vĩ là mục tiêu tiếp theo của ngươi mà thôi!


Lúc trước đoạt xá phụ thân ngươi là bất đắc định, một thân thể già nua không chịu nổi ngươi sử dụng bao nhiêu năm. Hơn nữa, thân thể của một lão già, nào có thể tốt thanh thể của một thanh niên trẻ tuổi chứ.


Quách Hiểu Vỹ cũng là huyết nhục của ngươi, đồng thời cũng là mục tiêu tiếp theo mà ngươi đã chuẩn bị cho mình.


Ngươi biết Quách Hiểu Vĩ ở trong gia tộc không có cách nào tiếp quản chức gia chủ, cho nên ngươi làm hai tay chuẩn bị.


Sau khi ngươi đoạt xá, nếu có thể lấy thân phận Quách Hiểu Vĩ, một lần nữa cướp được vị trí Quách gia gia chủ tất nhiên là điều tốt nhất.


Nếu lại không được, tài sản của Quách gia cũng đã chuyển ra nhiều như vậy, đây cũng là một con đường khác không tồi.”


Quách Khang không nói nên lời.


Trần Nặc tiếp tục lắc đầu nói: "Nếu ta đã biết rồi, thứ kia chia làm hai kiện, một kiện màu đen phải đặt ở trên thân thể người đoạt xá…


Ta lại đoán được, ngươi định đoạt xá Quách Hiểu Vĩ.


Vậy nên, nơi mà ngươi giấu thứ màu đen, suy nghĩ một chút là có thể hiểu.


Hơn nữa, trước đây, sau khi ta bắt cóc Quách Hiểu Vỹ cũng những tên khác trong gia tộc, ngươi dù thế nào cũng phải tìm lại Quách Hiểu Vỹ.


Một mặt, hắn là xác thịt mà ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho chính mình.


Mặt khác, chỉ sợ cũng là bởi vì… Thứ đó, kỳ thật ở trên người Quách Hiểu Vĩ đi!”


Quách Khang rốt cục mở miệng, chỉ là giọng nói có chút khô khốc: "Những thứ này, đây chỉ là suy đoán của người! Ngươi không sợ đoán sai sao?!”


Chương 527

Bình Luận (0)
Comment