Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 528 - Chương 528 Gia Chủ Quách Gia

Chương 528

Gia Chủ Quách Gia


"Đoán sai thì đoán sai đi." Trần Nặc khoát tay: "Đối với ta mà nói. Ta không quan tâm đến việc đoạt xá. Thứ đó, chiếm được tất nhiên không tệ, không chiếm được kỳ thật cũng không quan trọng.


Lấy được những tài sản mà ngươi chuẩn bị cho bản thân ngươi, ta đã xem như là thu hoạch không tồi rồi.”


Quách Khang hoàn toàn ngu ngốc.


"Còn nữa, ngươi nhất định muốn gặp Quách Hiểu Vĩ, ta đoán, ngươi nhất định là còn có hậu thủ gì đi.


Thứ đó, trên người Quách Hiểu Vĩ… Chỉ cần ngươi có thể nhìn thấy Quách Hiểu Vĩ, có lẽ, thứ đó còn có chức năng đặc biệt thần kỳ gì gì đó, có thể giúp cho ngươi có được một ít hy vọng phản bại thành thắng”


Nhìn ánh mắt quách Khang càng ngày càng thảm thiết, Trần Nặc cho rằng mình đoán không sai.


"Không sao đâu." Trần Nặc cười nói: "Ta cũng không có ý định mạo hiểm nữa, chỉ sợ lại sinh ra thêm vài chi tiết rắc rối. Món đồ kia ta sẽ lại tìm trên người Quách Hiểu Vỹ, tìm thấy tất nhiên là tốt, ta lại tự mình nghiên cứu, mặc kệ nó có gì đặc biệt hay không, không chừng ta lại có thể tìm ra được.


Nếu không tìm được, hoặc là tìm được những lại nghiên cứu không ra —— kỳ thật cũng không sao cả.”


Nói rồi, nụ cười của Trần Nặc giống như một thiếu niên ngượng ngùng, mỉm cười nói: "Đối với ta, ổn định mới là quan trọng nhất.”


"Ngươi… Ngươi cứ giết ta như vậy, vẫn sẽ có đại loạn! Quách gia sẽ không bỏ qua! Quách gia chúng ta ở trên mảnh đất này cắm rễ từ mấy thế hệ, lần này ngươi tới Tây Bắc, bắt cóc, tập kích, giết người…"


"Biết không, có một điều, kỳ thật ta vô cùng vui vì điều đó." Trần Nặc cười nói: "Tin ta đi, những rắc rối này ta đều có thể giải quyết.


Bởi vì…


Quách gia các ngươi, trên dưới không có một người tốt a!”


Nói xong, Trần Nặc cười đi về phía cửa.


"Ta đã đặt một đồng hồ báo thức trong cơ thể của ngươi - bạn sẽ ngoan ngoãn ngồi ở đây, ngồi trên ghế sofa và xem phong cảnh bên ngoài ban công, và khi đồng hồ báo thức đến điểm, ngươi sẽ đứng dậy và nhảy ra khỏi ban công …


Ngươi thấy đấy, đây là một cái chết khá đẹp.


Chờ sau khi ngươi chết, chỉ có thể để lại một câu nói … Lão tổ tông đào tro, những chuyện bẩn thỉu trong gia tộc, cuối cùng lão tổ tông xấu hổ không chịu nổi, không chịu được người nhà công kích, nhảy lầu tự sát trong phòng con trai mình…


Cái này cũng không phải là quá hợp lý, nhưng nó lại phù hợp với bản chất con người.”


Để lại vị "lão tổ tông" Quách gia này trong ngôi nhà này, Trần Nặc rời đi.


Hắn ta đến một khách sạn.


Trong khách sạn, Lỗi ca và Tôn Khả Khả còn có Trương Lâm Sinh đã sớm rời đi, tối hôm đó đã bay về Kim Lăng.


Trần Nặc đại khái tính toán thời gian, lúc này, máy bay hẳn là sắp hạ cánh tại Kim Lăng.


Trong khách sạn còn có hai thủ hạ của Lý Thanh Sơn, lần này được phái tới làm việc theo Lỗi ca.


Hai người này phụ trách bảo vệ một gian phòng, trong phòng, là bốn người Quách gia ngày đầu tiên Trần Nặc vừa tới Tây An, bắt được.


Chúng bao gồm Quách Hiểu Vỹ và ba người Quách Vệ Đông.


Trần Nặc cũng không lập tức sốt ruột đi nhìn Quách Hiểu Vĩ, từ trên người hắn đi tìm thứ gì đó.


Người đầu tiên hắn gặp chính là Quách Vệ Đông!


Cũng chính là người đầu tiên hắn bắt được tại Quách gia, người phụ trách kinh doanh Quách gia ở Tây An.


Trong một căn phòng trống rỗng, Trần Nặc đánh thức Quách Vệ Đông.


Nhìn tên gia hỏa này bởi vì hôn mê quá lâu mới tỉnh lại, phản ứng có chút chậm chạp.


Tính tình Trần Nặc rất tốt ngồi trước mặt hắn, còn bưng cho hắn một ly nước.


Thần sắc Quách Vệ Đông phức tạp nhìn người thanh niên đáng sợ trước mắt này, do dự một chút, vẫn là tiếp nhận ly nước.


“Muốn làm gia chủ Quách gia sao?”


Trần Nặc nhẹ nhàng hỏi một câu, khiến cả người Quách Vệ Đông nhảy dựng lên, cốc trong tay cũng rơi xuống đất.


"Ngươi… Ngươi đang nói về cái gì vậy?”


Trần Nặc vẫy tay: "Ta biết, ta biết." Ngươi tuy rằng là con trai của lão tổ tông, nhưng thân phận của ngươi không đủ, địa vị cũng không đủ, thực lực trong gia tộc cũng không đủ.


Hơn nữa, lão tổ tông còn sống, làm sao đến lượt ngươi làm gia chủ.


Cho dù lão đầu tử chết, thứ tự trong nhà, cũng không phải tới lượt ngươi…"


Quách Vệ Đông lẩm bẩm một tiếng, nuốt nước miếng một chút, giọng điệu ngây ngô: "Nếu ngươi đã hiểu, còn nói những lời hoang đường buồn cười như vậy…"


Trần Nặc lần thứ hai xua tay, cắt đứt lời quách Vệ Đông.


"Nếu như, lão tổ tông rất nhanh sẽ chết thì sao?


A đúng rồi, ngươi sợ mình không thể phục chúng, thực lực của ngươi không đủ ở nhà tranh hùng…


Điều gì sẽ xảy ra nếu ta sắp xếp cho ngươi một tên trợ giúp mạnh mẽ?


Ví dụ như… Quách Cường?


Thực lực của hắn là tuyệt đối ở Quách gia chứ? Ngươi là người phụ trách làm ăn bên ngoài của Quách gia, thế nhưng bên trong Quách gia là gia tộc giang hồ, ngươi sợ không ép được, vậy để Quách Cường giúp ngươi.


Đừng hỏi ta vì sao, ta tự nhiên có biện pháp để Quách Cường có thể toàn lực trợ giúp người.


Ta chỉ hỏi ngươi… Ngươi có làm hay không?!”


Sắc mặt Quách Vệ Đông trắng bệch, run giọng nói: "Ngươi, ngươi rốt cuộc có lai lịch như thế nào, là người nào? Mưu đồ Quách gia chúng ta như vậy…"


"Ta không có nhiều kiên nhẫn cùng ngươi lãng phí nước miếng." Trần Nặc cười nói: "Ngươi suy nghĩ cho rõ ràng, ta bắt về người của Quách gia không chỉ có mỗi mình ngươi!


Được rồi, ngoại trừ tên phế vật Quách Hiểu Vỹ là không sử dụng được ra.


Ngoại trừ ngươi ra, còn có hai người Quách gia khác, địa vị của bọn họ ở Quách gia không sai biệt lắm với ngươi.


Nếu ngươi từ chối, ta sẽ đi tìm hai người họ để nói chuyện.”


Nói đến đây, Trần Nặc nhìn ánh mắt Quách Vệ Đông.


"Được rồi, bây giờ, ta sẽ hỏi lại ngươi một lần nữa.


Ngươi, muốn làm gia chủ Quách gia sao?”


Đầu Quách Vệ Đông đầy mồ hôi!


Chương 528

Bình Luận (0)
Comment