Chương 637
Mượn Một Chiếc Porsche
Nivel phảng phất tự nhiên ngồi ở bàn của các cô gái, sau đó cầm lấy thực đơn nhìn lướt qua, lại ánh mắt rơi vào trên người Tôn Khả Khả ngồi đối diện cô, liếc mắt nhìn cây kem trước mặt Tôn Khả Khả.
“Ăn ngon không?”
"A?"
"Ta cảm thấy cái này hẳn là rất ngon." Nivel cười nói: "Ta cũng muốn một phần đi.”
Nói xong, đưa thực đơn cho lớp trưởng.
Lớp trưởng lập tức chạy tới quầy đặt hàng.
"Ngươi tên là Tôn Khả Khả, đúng không?"
“… Phải. "Tôn Khả Khả có chút buồn bực, cô theo bản năng cảm giác được, mình giống như có chút khí thế không đúng với cô gái ngoại quốc xinh đẹp bắt mắt này. Nhưng người ta há mồm ngậm miệng đều mang theo tươi cười, Tôn Khả chính là loại người tính tình nhu thuận hòa ái, cũng không tiện đối với người khác làm mặt mũi, thật cẩn thận nói: "Ngươi biết tên của ta sao?”
"Nghe Trần Nặc nói qua." Nivel cười tủm tỉm nói: "Ngươi là bạn gái của hắn?”
"…" Tôn Khả Khả đỏ mặt, lại cắn môi gật gật đầu: "Ừm… Coi như vậy.”
"Yo ~~~~" Các nữ sinh xung quanh nghe thấy câu trả lời này, đều là một trận ồn ào.
Nivel còn muốn nói cái gì, Trần Nặc đã đi tới, đưa tay khoác lên vai Tôn Khả Khả, sau đó phảng phất rất tùy ý, từ bàn bên cạnh kéo qua một cái ghế gấp ngồi bên cạnh Tôn Khả Khả.
Đỗ Hiểu Yến rất biết điều dịch sang bên cạnh, để chỗ trống cho Trần Nặc.
"Sao ngươi cũng tới đây?" Trần Nặc nhìn Nivel, tùy tiện nói.
“… Ta thích ăn kem.”
Trần Nặc cười hắc hắc: "À, nhiệt lượng rất cao.”
"…" Nivel không nói lời nào, lại cầm lấy kem song cầu do lớp trưởng đưua tới, hung hăng đào một muỗng lớn.
Cao thì cao! Cùng lắm thì trở về làm một trăm cái nhảy hợp khai!
Sắc mặt La Thanh âm trầm cũng ngồi bên cạnh Trần Nặc, sau đó Trần Nặc nhìn Nivel: "Vừa vặn, nếu ngươi đã đên đây, liền hỗ trợ làm chút việc đi.”
"Chuyện gì?" Ánh mắt Nivel sáng lên, lập tức hứng thú.
Tôn Khả Khả cũng nhìn về phía Trần Nặc.
Trần Nặc nhìn người đang ngồi, không nói thẳng, chỉ hỏi Nivel: "Ngươi có xe đúng không?”
"Đương nhiên, ngươi muốn dùng sao? Ngươi muốn loại xe nào? Xe con, hay một chiếc xe thương mại?”
"Đắt, càng đắt càng tốt."
Tuy rằng bản tính của các cô gái đều thích nhiều chuyện—— được rồi, kỳ thật nam sinh cũng vậy.
Nhưng Trần Nặc cũng không có ý định đem chuyện của La Thanh tuyên truyền cho toàn trường đều biết, Nivel đồng ý cung cấp xe, sau khi đứng dậy rời bàn ra ngoài gọi điện thoại, Trần Nặc sẽ không nói đề tài này nữa.
Cùng Tôn Khả Khả, Đỗ Hiểu Yến và các cô gái tán gẫu, không thèm để ý các nữ sinh đem quan hệ của mình và Tôn Khả Khả nói giỡn, ngược lại thoải mái tú ân ái.
Cách làm như vậy, ngược lại làm cho các nữ sinh dần dần không còn hứng thú trêu ghẹo.
Bất quá Trần Nặc rất phóng khoáng, đồ ăn ở quán đồ uống lạnh tùy tiện gọi, cũng thống khoái trả tiền, vẫn là làm cho ấn tượng của những nữ sinh này đối với Trần Nặc rất tốt.
Loại tiểu ân tiểu huệ này, tuy rằng không quan trọng, nhưng lại có thể làm cho Tôn Khả Khả trong giới nữ sinh rất có mặt mũi, Trần Nặc tuyệt đối không thèm để ý làm nhiều một chút.
Tuy rằng Đỗ Hiểu Yến và các cô gái nhìn ra La Thanh có chuyện, nhưng Trần Nặc không định nói, La Thanh cũng không muốn nhắc tới. Ngồi một lát, Đỗ Hiểu Yến liền đứng dậy cáo từ.
"Được rồi được rồi, chúng ta đi thôi, dù sao cũng phải lưu lại chút không gian riêng tư cho tiểu tình nhân người ta."
Hành động này của Đỗ Hiểu Yến khiến Trần Nặc ném đi một tia ánh mắt mang theo ý cười, gật gật đầu với cô.
Các nữ sinh líu ríu cáo từ rời đi, Tôn Khả Khả đương nhiên là lưu lại cùng Trần Nặc ở chung.
Chờ các cô gái đi sạch, trước bàn chỉ còn lại Trần Nặc, Tôn Khả khả còn có La Thanh ba người.
Được rồi, ta quên mất còn có lớp trưởng.
À, bốn người.
Trần Nặc hỏi ý kiến La Thanh một chút, mới đem chuyện của La Thanh nói một lần.
Nghe xong, Tôn Khả Khả mở to hai mắt, nhìn La Thanh một chút, giống như do dự một chút.
"Không có việc gì, Tôn Khả Khả, ngươi muốn nói cái gì thì nói đi." La Thanh thở dài.
"Cái kia… Từ Y Tuyết kia, ta cũng đã nghe nói qua một ít chuyện của nàng.” Tôn Khả Khả chần chờ nói: "Hình như các nữ sinh trong lớp bọn họ đều không thích cô ấy lắm, nói cô ấy quá giả tạo.”
"Kỳ thật thì sao, người trẻ tuổi, thích giả vờ thì giả vờ, hoặc là thích khoe khoang, cũng không tính là tật xấu quá lớn, đều là bình thường." Trần Nặc duy trì mặt mũi cho La Thanh, nhưng lời nói vừa chuyển:
"Nhưng mà, nếu như là cố ý ngụy trang chính mình để lừa gạt người khác, nhất là lừa gạt tình cảm của người khác, mưu cầu lợi ích cho mình, đồng thời lại thương tổn người khác, vậy thì rất ác liệt!"
Nói xong, vỗ vỗ bả vai La Thanh.
Nhận tiện nghi đi, người anh em!
Dạng này ở năm 2001, thời đại này coi như khá tốt, trà xanh ít nhất vẫn là có thể thấy mặt bên ngoài.
Đổi lại hai mươi năm sau, những người này đều là làm việc trên mạng, thông đồng với ngươi nửa ngày, móc rỗng ví tiền của ngươi, lừa gạt tình cảm của ngươi, kết quả không chừng đối phương là xe tăng, gặp mặt có thể dọa chết ngươi cũng nói không chừng.
Filter làm đẹp các loại, là phát minh độc ác nhất trên thế giới ah!
Hiệu suất của Nivel rất nhanh, gọi điện thoại xong liền trở về.
"Xong rồi?" Trần Nặc hỏi.
"Ân, một chiếc Porsche, đủ rồi?"
"Đủ rồi." Trần gật đầu và hỏi: "Ngươi lấy chiếc Porsche ở đâu?"
"Mượn a, mượn con trai Vương tổng của tập đoàn giáo dục." Nivel ăn uống cười nói, cố ý nói: "Sau khi ta đến Kim Lăng, đi theo chủ tịch trường gặp Vương tổng của tập đoàn giáo dục, sau đó quen biết con trai hắn. Anh chàng đó đang theo đuổi ta rất nhiệt tình a.”
Trần Nặc nghe xong, không thèm để ý chút nào, chỉ là trong lòng đối với vị Vương công tử kia yên lặng tỏ vẻ đồng tình.