Ông Xã Chày Bửa

Chương 29

- Ngài Cách....

Mạc Yến không ngờ chỉ trong nháy mắt mà hành động, cử chỉ của hắn đã thay đổi như vậy... theo phản xạ, cô rút tay lại nhưng không thành...

Như không nhìn thấy sự kháng cự của cô, Cách Nghị không để ý, miệng nhếch lên:

- Mạc tiểu thư muốn ăn chút gì?

- Ngài Cách, có thể buông tay tôi ra trước không?

Sắc mặt Mạc Yến đã có chút thay đổi...

- Có vấn đề gì đâu?

Cách Nghị vẫn không chút để tâm, đứng dậy ngồi sang vị trí khi nãy Bắc Tân Khởi ngồi sát bên cô, bàn tay rất tự nhiên khoác lên vai cô:

- Đây vốn là nhà hàng giành cho các đôi tình nhân, đến đây dùng bữa đều là các cặp yêu nhau, mọi người sẽ chẳng ai để ý đâu mà!

Mạc Yến đưa mắt nhìn bàn tay hắn đang đặt trên vai cô, giọng lạnh lùng:

- Tôi để ý!

- Mạc tiểu thư ngại ư?

Cách Nghị chỉ cho rằng cô ngại ngùng mà thôi nên cũng ko nghĩ nhiều...

Trước buổi xem mặt này cả hai bên đều đã xem qua ảnh nhau, theo gắn nghĩ, nếu Mạc Yến không hài lòng về hắn thì sẽ không đến buổi gặp này.

- Ngài Cách, tôi thấy ngài đã có chút hiểu lầm rồi!

Mạc Yến vung tay hắn ra, rồi ngồi dịch sang một bên, nhưng cơ thể hắn lại tiếp tục tiến sát về phía cô, còn vòng tay qua ôm lấy eo cô...

- Cách Nghị!

Mạc Yến cáu rồi,dường như một phản xạ tự nhiên, cô giơ tay lên:

- " Bốp!"

... một cái tát thẳng vào mặt Cách Nghị.

Vừa xong Mạc Yến đã cố nhẫn nhịn vì muốn không gây ảnh hưởng tới các mối quan hệ của mẹ cô. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là cô sẽ cho phép một người đàn ông lạ mặt, mới gặp lần đầu mà dám 5 lần 7 lượt động tay động chân như vậy...

Tiếng tát mạnh, sáng láng vang lên trong không gian yên tĩnh của nhà hàng... mọi người xung quanh dồn ánh nhìn về phía hai người họ.

Cách Nghị cũng không thể ngờ cô dám ra tay tát hắn như vậy,ngơ người mất mấy giây, rồi hắn nắm chặt lấy tay cô:

- Cô dám đánh tôi?

Con đàn bà này dám tát hắn trước mặt bao nhiêu người như này? Nếu để cho người trong giới biết được thì hắn còn mặt mũi nào nữa?

Sự tôn nghiêm của một người đàn ông bị tổn thương nghiêm trọng...

Cách Nghị kéo lấy tay Mạc Yến, lôi cô sát vào người hắn...

Ngọn lửa giận giữ mà hắn cố kìm nén từ lúc gặp mặt đến giờ đã hoàn toàn bùng cháy... trong mắt hắn bập bùng ngọn lửa thù hận....

- Ai cho cô cái gan ấy?

- Buông tôi ra!

Mạc Yến bị hắn nắm chặt tay như vậy, rất đau, cô cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi hắn.

Nhưng sức người đàn ông lớn như vậy, mặc cô vùng vẫy thế nào cũng không thoát được...

... trong lúc giằng co, chiếc áo khoác mà Bắc Tân Khởi khoác trên người cô bị tụt xuống...

...thiết kế cổ chữ V gợi cảm,đường nét cơ thể hoàn hảo,trong chốc lát hiện ra trước mắt Cách Nghị...

Đôi mắt đỏ ngầu vì tức giận của hắn ánh lên một nét gì đó dâm đãng...

Nhìn không ra, con nhỏ này lại có thân hình ngọt vậy....

Mạc Yến nhận thấy có gì đó bất thường, cúi xuống định nhặt áo khoác lên người, còn chưa kịp nhặt áo lên thì cả người đã bị Cách Nghị đè xuống...

Sắc mặt Mạc Yến trắng bệch, giãy đạp giằng co để tránh hắn,nhưng vị trí cô ngồi là trong góc hẹp,không thể tránh đi đâu được...

Một tay Cách Nghị ôm chặt eo cô, một tay thì vòng qua gáy giữ chặt lấy đầu cô... môi áp sát về phía đôi môi quyến rũ của cô...

Mạc Yến sợ hãi, tay hoảng loạn quờ quạng trên bàn, vớ được chai rượu, không chút đắn đo, giơ cao và đập mạnh vào đầu kẻ dâm đãng...
Bình Luận (0)
Comment