41
Cánh tay này vậy mà bắt được thanh kiếm, còn không sứt mẻ gì. Người đỡ một kiếm này là một thiếu niên, người này dung mạo anh tuấn, mái tóc trắng dài, bồng bềnh như mây, hắn mặc một bộ quần áo trắng, in hình những đám mây, phong cách toàn màu trắng này khá kỳ dị những cũng cực kỳ ấn tượng. Lúc này Phong Chiến trong trạng thái điên cuồng đang cố gắng rút thanh kiếm ra khỏi bàn tay của thanh niên, bất quá bàn tay thanh niên này nhìn qua gầy gò, yếu đuối vậy mà Phong Chiến làm cách nào cũng không rút kiếm ra khỏi nó được, nên nhớ Phong Chiến là một Võ Hoàng cường giả, vậy mà thiếu niên thoạt nhìn mới 26-27 tuổi này có thể một tay chế trụ hắn, điều này nói nên thiếu niên này cũng có tu vi Võ Hoàng thậm chí là cao hơn, 26 tuổi Võ Hoàng, yêu nghiệt cũng không đủ để hình dung về hắn! Lúc này thiếu niên động, hắn buông thanh kiếm ra, Phong Chiến đang dùng sức kéo kiềm liền bị mất đà, ngã ngửa ra phía sau, ngay lúc này, thiếu niên kia xuất hiện đằng sau lăng chiến, chặt thẳng một chưởng vào gáy hắn khiến cho hắn bất tỉnh, thấy vậy, Xuân Nhi liền lao lên, ôm chồng mình vào trong lòng, cố gắng xác định xem Phong Chiến có bị thương không. Lúc này thiếu niên lên tiếng
"Hắn ta bị sát khí làm mờ đi lý trí, ta tạm thời đánh ngất hắn, khi tỉnh lại sẽ trở lại bình thường thôi."
"Cảm ơn ngài đã ra tay cứu giúp" Xuân Nhi quỳ xuống nói
Lúc này thiếu niên phất tay một cái, nâng nàng dậy, nói
"Đừng làm như vậy, ta gặp chuyện bất bình tất phải rút đao tương trợ, với lại các ngươi cũng là người tốt, việc các ngươi diệt đám sơn tặc kia đã thế hiện điều đó."
Lúc này Phong Chiến có phản ứng, mắt hắn mấp máy rồi mở dần ra, hắn thấy khuôn mặt đầy lo âu của vợ liền hỏi
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy? "
Xuân Nhi nghe vậy liền kể tất cả sự việc, trừ việc Phong Chiến tấn công nàng, nàng không muốn chồng mình phải tự trách vì hành động đó. Lúc này thiếu niên đứng một bên nói.
"Này, ta thấy hai ngươi cũng giống ta, phiêu bạt khắp nơi, nay đây mai đó, thấy chuyện bất bình chẳng tha, chi bằng làm người của ta, theo ta lăn lộn."
Phong Chiến cùng Xuân Nhi nhìn nhau, do dự, đúng là thiếu niên này đã cứu giúp bọn hắn nhưng không ai biết được hắn có mục đích gì không, bởi thời đại này, tất cả mọi thứ đều là có mục đích, Phong Chiến cùng Xuân Nhi không biết mục đích của thiếu niên kia là gì, có gây bất lợi cho bọn họ không. Như là thấy được suy nghĩ của hai người, thiếu niên kia nói
"Đừng lo, ta đơn thuần là yêu thích hành động của các ngươi nên muốn kết bạn thôi, không có mưu đồ gì đâu, còn nữa, ta không biết tại sao ngươi lại dùng thanh kiếm đầy sát khí kia , nhưng ta có cách giúp cho các ngươi áp chế được sát khí của thanh kiếm kia, nếu mà cứ để như vậy chẳng mấy ngươi lại bị sát khí điều khiển thôi."
Lúc này Phong Chiến cùng Xuân Nhi đã động tâm rồi, áp chế được sát khí đã coi như là một bước đầu để giải thoát cho Xuân Nhi rồi, ít gia thì nó cũng khiến cho Phong Chiến không bị hoá điên trong quá trình cho thanh kiếm "uống máu" để kéo dài sự sống cho Xuân Nhi rồi.
Sau một hồi bàn bạc, cân nhắc, hai người đã đồng ý đi theo thiếu niên, với điều kiện không được để hai người làm việc gì xấu xa. Thiếu niên biết được điều kiện thì càng tỏ vẻ thưởng thức với hai người, sau đó hắn đưa cho Phong Chiến một viên ngọc, viên ngọc này toả ra ánh sáng rực rỡ, ấm áp, tựa như là một mặt trời thu nhỏ vậy,thiếu niên nói
"Khảm viên ngọc này vào thanh kiếm đó đi, nó có thuộc tính quang rất mạnh, áp chế sát khi kia không là vấn đề."
"Tạ ơn chủ nhân" Phong Chiến tiếp lấy viên ngọc, quỳ một chân xuống nói.
"Đừng gọi ta là chủ nhân, nghe kỳ lắm, gọi công tử đi"
"Dạ công tử"
Sau đó Phong Chiến cùng Xuân Nhi đi theo vị thiếu niên, người này cũng không làm bọn hắn thất vọng, hắn cũng là một chính nhân quân tử, không ngại giúp người, không những thế thiếu niên này còn có thiên tư cực cao, chỉ hơn 9000 năm đã đạt tới cảnh giới Võ Thần, danh xưng Phá Vân Võ Thần, chuyên trừ gian diệt bạo, không ai không biết! Sau này, khi Phá Vân Võ Thần phi thăng, để lại bảo tháp cho Phong Chiến canh giữ, Phong Chiến thiên tư có hạn, không thể đạt tới Võ Thần, chẳng mấy đã cạn kiệt thọ nguyên mà mất, Xuân Nhi được Phá Vân Võ Thần giúp đỡ tu luyện nên cũng sống được cùng chồng cho tới khi chết, cả hai cũng có với nhau một đứa con trai hắn không ở bên trong bảo tháp mà ra ngoài bôn ba, duy trì dòng dõi Phong gia.
Hết hè rồiii, lại đi học.