51
“Ồ, sao ngươi biết là ta tới để giúp cho Tiến gia” Bá Văn hỏi lại Hà Ma
“Người đi sau ngươi không phải đã nói lên hết sao? “ Hà Ma trả lời
“Đúng vậy, ta đến giúp đỡ Tiến gia, vậy còn nhờ ngươi bỏ qua cho họ, nếu không ta không ngại phế đi ngươi đâu.”
Mặc dù Bá Văn trẻ tuổi hơn rất nhiều Hà Ma, bất quá hắn đã đạt tới Võ Hoàng Đại Viên Mãn, có tin đồn rằng hắn đã bước nửa bước vào cảnh giới Võ Tôn, hàng ngũ đứng đầu đại lục rồi! Do đây là thế giới của cường giả, ai mạnh hơn là kẻ có quyền nên Bá Văn cũng chẳng việc gì phải tôn trọng người lớn tuổi hơn mình là Hà Ma cả. Hà Ma thấy thái độ của Bá Văn quyết liệt vậy thì cũng biết rằng trận này hai nhà Hà, Tú thua nặng rồi, bà liền rời khỏi nơi này, trong khi đó, hai lão tổ Tú gia đã chìm sâu vào cơn điên cuồng, có lẽ đã mất đi ý thức, hai người lại tiếp tục lao vào tấn công Minh Hùng, Bá Văn thấy vậy vung tay một cái nhẹ nhàng, “Ầm” hai lão tổ đang lao vào bị đập thẳng xuống đất, toàn thân đẫm máu, sống chết không hay. Bá Văn hừ lạnh
“Muốn động vào đệ tử ta, không dễ!”
Minh Hùng lúc này mới lên tiếng
“Đa tạ viện trưởng đã ra tay cứu giúp, ân tình này Minh Hùng ta chắc chắn không quên.”
“Được rồi, được rồi, sư phụ ra tay cứu đệ tử là chuyện thường mà” Bá Văn một bộ không có gì nói
“Sao viện trưởng lại nói vậy, người là sư phụ của ta bao giờ vậy?”
“Khi nãy tên béo này chạy tới trường, cầu xin ta cứu giúp, ta đưa hai điều kiện đó là ngươi phải làm đệ tử của ta, và ngươi sẽ phải tham gia Học Viện Đại Thí Luyện của năm sau. Giờ việc đã xong xuôi, ngươi phải làm đệ tử của ta!”
Lúc này Tiến Mỹ mới bước lên, cúi nửa người, thành thật nói
“Xin lỗi và cảm ơn ngươi, xin lỗi vì đã không hỏi ý kiến ngươi mà đã quyết định thỏa thuận với hiệu trưởng, cảm ơn vì đã ra tay cứu giúp Tiến Gia, Tiến Mỹ ta nguyện suốt đời đi theo, làm tôi tớ cho ngươi.”
Minh Hùng nâng Tiến Mỹ lên rồi
“Bốp”
Tiến Mỹ nhận một vả vào mặt, hắn ngẩng đầu lên thì thấy Minh Hùng giận dữ, quát
“Mẹ nó, huynh đệ với nhau mà ngươi còn khách khí như vậy? Còn đòi làm tôi tớ? Từ trước tới giờ ngươi có coi ta là anh em không vậy, đứng dậy đi, là huynh đệ, ngươi gặp nạn ta đương nhiên phải ra tay, nói chi ngươi còn giúp ta trở thành đệ tử của một Võ Hoàng cường giả, ta mừng còn chưa kịp đây.”
Tiến Mỹ thấy vậy thì bất ngờ, đôi mắt không tự chủ được rơi lệ, hắn biết rằng mình đã có được một người huynh đệ tốt như thế nào, hắn thề sẽ mạnh lên, đi theo Minh Hùng, thay hắn tiêu trừ những vật cản của hắn. Minh Hùng lại nói
“Nín đi, đàn ông con trai mà khóc lóc vậy.”
Tiến Mỹ cũng nghe theo, gạt nước mắt, đứng lên nói
“Được rồi, vậy ta sẽ cố gắng, trở nên mạnh mẽ để không cần ngươi phải giúp đỡ nữa.”
“Vậy mới được chứ!”
Bá Văn ở gần thấy màn cảm động sướt mướt này thì gật đầu, thầm nghĩ
“Tiểu tử Minh Hùng này tâm cơ đủ sâu, thiên tư trác tuyệt lại biết đối nhân xử thế, nếu được mài giũa kỹ càng ắt sẽ trở thành cường giả đứng đầu đại lục!”