Otaku Tại Tu Tiên Giới

Chương 52 - Ta Là Gì Đối Với Ngươi!

52

Sau trận chiến, bên thế yếu lại là người chiến thắng, Tú và Hà gia đã tổn hại gần như tất cả võ giả, đến cả các trưởng lão hai nhà cũng không thoát được số phận bị diệt dưới kỹ năng của Minh Hùng, Tú gia còn thê thảm hơn nữa, hai vị lão tổ cũng bị đánh thẻ thảm, nếu không chết thì thực lực cũng sẽ đại giảm. Còn Tiến gia chỉ tổn thất một phần võ giả trong cuộc chiến, mặc dù nhà bị phá hủy không còn gì nhưng còn người còn của, vẫn có thể xây dựng lại sau. Còn nếu nói về kẻ có lợi nhất, chắc chắn là Minh Hùng, tu vi đại thăng, kiếm được số lượng cực lớn hối đoái điểm, rồi còn có kiếm được vật có thể nâng cấp cho hệ thống, chỉ cần hệ thống tăng đủ số cấp, hắn có thể tìm lại ký ức cho Nguyệt Dạ rồi! Nghĩ đến vậy, hắn không khỏi sốt ruột, muốn nhanh chóng về nhà, nâng cấp hệ thống. Minh Hùng nói

“Mọi chuyện đã xong xuôi, hiện tại ta cảm thấy suy yếu, có lẽ cần về nhà hồi phục một chút, tạm biệt”

Mọi người cũng không có lý do gì đển ngăn cản hắn rời đi chỉ có Tiến Sử tiếp tục nói cảm ơn rồi tiễn Minh Hùng một đoạn mới quay lại để xử lý tàn cục.

Về tới nhà cũng đã là tối rồi, trong hai ngày nghỉ này xảy ra quá nhiều chuyện làm cho Minh Hùng cảm thấy cực mệt mỏi, hắn tạm biệt Thanh Tùng cùng Hồ Lam rồi về phòng của mình. Về đến phòng, điều đầu tiên hắn làm chính là mở hệ thống lên, tiếp nhận phần thưởng của nhiệm vụ tìm thất công chúa

“Đinh, chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, nhận được [Nhẫn Thuật ngẫu nhiên x1]; [3000 điểm hối đoái]”

3000 điểm hối đoái kia bị Minh Hùng trực tiếp bỏ qua, với số điểm hối đoái hiện tại, 3000 điểm hối đoái chẳng đáng là bao. Điều làm Minh Hùng chờ mong lúc này chính là Nhẫn Thuật Ngẫu Nhiên kia, hắn không do dự, nói

“Sử dụng nhẫn thuật ngẫu nhiên”

“Đinh, chủ nhân sử dụng nhẫn thuật ngẫu nhiên x1, nhận được [Thuật Biến Thân]”

“Là [Thuật Biến Thân] sao, không có tác dụng thực chiến nhưng rất thích hợp cho việc trà trộn, đánh lừa kẻ địch”

Bỗng, Minh Hùng cảm thấy phòng bên có dao động lạ, có mùi máu, quan trọng hơn, đó là phòng của Hồ Lam! Minh Hùng không do dự, lập tức đạp cửa chạy tới phòng Hồ Lam, tới nơi, chỉ thấy Hồ Lam đang nằm bất tỉnh trên giường, miệng còn lưu vết máu! Minh Hùng thấy vậy hoảng hốt, chạy tới ôm Hồ Lam vào lòng, hét lên với hệ thống

“Nguyệt Dạ, em có biết cô ấy làm sao không”

“Dựa theo tình huống căn phòng cộng thêm tình huống cơ thể nàng, hệ thống đưa ra kết quả đây là do nàng có nỗi phiền muộn nào đó, lại tu luyện quá sức, dẫn đến phản phệ, bị thương nhẹ, dùng một viên trị thương đan là đủ.” Âm thanh của Nguyệt Dạ lạnh lùng vang lên.

Minh Hùng nghe vậy thở phào, lấy ra một viên trị thương đan, đưa vào miệng Hồ Lam, một lát sau, Hồ Lam đã tỉnh, nàng thấy mình nằm trong lòng Minh Hùng thì không khỏi xấu hổ, đẩy hắn ra một bên. Khi đã bình tĩnh lại thì nàng đã nhận ra được hoàn cảnh hiện tại, nàng nói

“Cảm ơn ngươi vì đã tới đây cứu ta”

Minh Hùng”Người một nhà cả mà, khách sáo gì chứ”

Hồ Lam nghe Minh Hùng nói “người một nhà” không khỏi nghĩ đến cái gì đó, đỏ mặt trách

“Người một nhà gì chứ!”

“Thì không phải chúng ta đang ơn chung một nhà sao?” Minh Hùng bày ra khuôn mặt ngây thơ vô số tội hỏi lại.

Hồ Lam án khẩu không trả lời được bèn nói

“Thôi, hiện ta cũng hồi phục rồi, ngươi về phòng ngươi đi”

Minh Hùng nghe vậy cũng dặn dò lại vài câu rồi đứng dậy, đi ra ngoài, khi tới cửa phòng, từ sau Minh Hùng, giọng nói Hồ Lam lại vang lên

“Minh Hùng, có thể cho ta biết, ta là gì đối với ngươi không?”

Bình Luận (0)
Comment