Otaku Tại Tu Tiên Giới

Chương 70 - Đứa Trẻ Kỳ Lạ

70

Minh Hùng cùng Hoả Liên đi khoảng 3 ngày thì tới được Đại Vân quốc, nói là đi bộ nhưng hầu hết là Minh Hùng ôm Hoả Liên bay một đường.

Trước mặt Minh Hùng và Hoả liên là Vân Vũ Thành, toà thành nằm giữa Vũ Bạo quốc và Đại Vân quốc, cũng vì vị trí đắc địa này mà Vân Vũ thành cực kỳ phát triển, khách khứa, thương nhân ra vào nầm nập trong thành.

Minh Hùng không muốn rắc rối, trực tiếp ôm Hoả Liên rồi dùng tốc độ cao nhất phóng vào trong thành, nhanh đên mức mà mấy tên lính canh chỉ cảm thấy như có một cơn gió mạnh tạt qua mà không nhìn thấy gì.

Tiến vào thành, Minh Hùng thả Hoả Liên xuống, nếu bình thường thì một người được Minh Hùng cho “bay” như vậy thì chắc đã ngất vì sợ hãi rồi nhưng Hoả Liên thì khác, nàng đã được Minh Hùng cho “bay” quá nhiều rồi, nhiều tới nỗi nàng còn thích bay như vậy vì... mát và rất kích thích.

Minh Hùng cùng Hoả Liên tiếp đó không đi thuê phòng hay gì để lấy chỗ ở mà Minh Hùng lại tiếp tục “chơi dơ” dùng tốc độ để qua mắt mọi người, ở nhờ trong một phòng trọ mà không ai biết, sau đó thì Minh Hùng để Hoả Liên lại căn phòng, đi ra ngoài để thu thập thông tin về kẻ trà trộn vào Đại Vân quốc này.

Sau khi tìm hiểu được thông tin, Minh Hùng có thể kết luận được rằng tên “người bí ẩn” này chắc chắn không phải người thường, trong dân gian lưu truyền bao câu truyện về hắn, có kẻ nói hắn trong chiến trường một kiếm xa nghìn m cũng chém bay đầu tướng địch, có người lại nói một mình hắn đã đánh bại tất cả cấm vệ quân của Vạn Trượng đế quốc. Ở một thế giới mà không có khái niệm tu tiên này, việc tên “người bí ẩn” làm có thể nói là bất khả tư nghị, tuy nhiên, Minh Hùng cũng không nghĩ hắn là người của thế giới này, phần lớn là do khi hắn tiêu diệt tên gián điệp trong Vũ Bạo quốc, hắn cảm nhận được trên người tên gián điệp này có một tầng cấm chế, tầng cấm chế này rất yếu bởi nó chỉ có tác dụng là truyền thông tin, nhưng dù tầng cấm chế này có yếu thế nào đi nữa, Minh Hùng cũng đã nhận ra được nó và từ đó có thể biết được rằng tên “người bí ẩn” kia chắc chắn đã đặt tầng cấm chế đó lên tên thái tử giả mạo với mục đích có thể lập tức biết được nếu có việc gì xảy ra, và để có thể lập nên một cấm chế như vậy, tên này ít nhất đã có cảnh giới Võ Sư ở Huyền Vân đại lục!

“Sẽ là một kẻ địch đáng gờm đây” Minh Hùng thầm nghĩ

Đang đăm chiêu suy nghĩ, bỗng từ một con hẻm nhỏ truyền đến tiếng kêu cứu làm Minh Hùng để ý, tiếng kêu này rất nhỏ nhưng Minh Hùng với cảnh giới Võ Sư lại hoàn toàn có thể nghe được.

Lên theo âm thanh, Minh Hùng nhanh chóng tới được con hẻm nhỏ, lúc này trước mặt hắn là ba tên côn đồ, cao to lực lưỡng, hung tợn khiếp người, ở bên cạnh chúng là một đứa trẻ khoảng tầm 12-15 tuổi, khá là sáng sủa ngon trai, chỉ tiếc là bị vẻ lấm lem, xanh xao của cơ thể che đi mất.

Minh Hùng thấy cảnh này liền nghĩ

“Ở đâu cũng vậy, luôn luôn có cái cảnh cá lớn đớp cá bé, kẻ yếu luôn chịu thiệt thòi, ta không thể giúp hết tất cả những trường hợp như vậy được nhưng nếu nó đã xảy ra trước mắt thì ta chắc chắn không làm ngơ !”

Ngay sau đó Minh Hùng hét lên

“Mấy người kia, vừa đông vừa mạnh mà bắt nạt một đứa bé, không thấy nhục nhã sao?”

Lúc này thì 4 người mới quay lại và thấy Minh Hùng, nhưng phản ứng của họ phát ra lại không như Minh Hùng dự đoán.

Ba tên đực rựa râu rê xồm xoàm một đấm chết trâu lao thẳng vào Minh Hùng nhưng không phải để cho hắn một trận vù xen vào chuyện người khác mà lại... vừa ôm đùi hắn vừa khóc

“Đại hiệp... làm ơn cứu ta, tên kia là ác quỷ, làm ơn cứu ta!”

“À rế???” Minh Hùng bất ngờ, tình huống này... hắn chưa thấy bao giờ

Ngay sau đó, tên nhóc kia cũng bắt đầu lên tiếng

“Hừ... ta nói cho các ngươi biết, các ngươi hôm nay đừng hòng chạy thoát!!!”

Minh Hùng lơ tơ mơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra chỉ còn cách giảng hoà

“Thôi nào, có gì thì ngồi xuống, uống miếng nước, ăn miếng bánh rồi nói chuyện cho nó hoà bình”

“Nếu ngươi còn can thiệp vào chuyện của ta, ngươi cũng không thoát được đâu!”

Đến đây thì Minh Hùng bắt đầu cảm thấy thú vị rồi, một tên nhóc mới 12-15 tuổi mà đã dám ăn nói một cách ngông cuồng như vậy, hơn nữa còn có thực lực làm cho ba tên to con lực lưỡng này phải chạy như vậy, rốt cuộc kẻ này là như thế nào?

“Cậu nhóc, ta thực cũng không muốn xen vào chuyện này đâu nhưng nghe nhóc nói chuyện một cách như vậy, ta thật lại muốn xen vào xem nhóc có làm được gì ta không nào” Minh Hùng bắt đầu khiêu khích cậu nhóc

“Hừ!!! Ta đã cảnh cáo trước rồi, mọi thứ là ngươi tự chịu” cậu bé gằn lên

“Cắn câu dễ vậy sao ? Đúng là tâm trí vẫn còn non nớt của trẻ con” Minh Hùng thầm nghĩ

Ngay sau đó cậu bé lao thẳng tới trước mặt Minh Hùng với tốc độ khiến hắn phải kinh ngạc

“”T... tốc độ này đã ngang với võ sư sơ kỳ rồi! Tên nhóc này rốt cuộc làm thế nào ???”

Bình Luận (0)
Comment