Otaku Tại Tu Tiên Giới

Chương 74 - Tìm Ta? Có Việc Gì!!

74

Với tư cách là một tướng lĩnh, Hinh Vỹ được “kẻ bí ẩn” giao cho nhiệm vụ là đóng quân ở Hạ Vinh sâm lâm này, chỉ cần đợi lệnh từ thủ tướng Đại Vân quốc liền sẽ tấn công vào Thánh Thảo đại đế quốc láng giềng.

Cuộc sống ở đây của Hinh Vũ có thể nói là rất tốt, thuộc hàng đầu lĩnh nơi này, công việc của hắn chỉ là xem xét một chút tình báo sau đó ra mệnh lệnh và chỉ cần ăn chơi ngủ nghỉ, trước khi tiến vào nơi này, hắn cũng đã kiếm một vài nữ nhân mang theo mình để có thể “sủng ái” các nàng trong những ngày đợi lệnh. Tuy nhiên, những ngày gần đây có một việc đang làm cho cuộc sống như mơ của Hinh Vỹ có nguy cơ mất đi, những tên linh mà hắn của vào rừng để kiếm đồ ăn, nước uống đang dần mất tích không rõ lý do, không những thế con số này ngày càng lớn, ban đầu thì một ngày chỉ mất hai-ba người nhưng sau một tuần thì con số này đã lên tới 2-30 người một ngày. Con số này tuy là nhỏ so với doanh trại lên tới hàng vạn quân này, tuy nhiên tích tiểu thành đại, cứ như vậy chẳng mấy chốc ảnh hưởng của việc này sẽ gây hại tới doanh trại, Hinh Vỹ vì vậy đành phải bỏ qua những ngày ăn chơi kia để mà cùng với một toán quân đích thân vào rừng thám thính, cố gắng tìm và giải quyết nguyên nhân của sự mất tích bí ẩn này.

Hinh Vỹ cùng 15 tên lính khác tiến sâu vào trong rừng, hắn cực kỳ cẩn thận, nếu không muốn nói là có phần nhát gan, đến mức mà 15 tên lính kia luôn bị hắn điều ra xung quanh mình, đề phòng mọi bất trắc.

Ngay khi Hinh Vỹ đã thấy nản lòng vì không tìm thấy manh mối gì cả, bỗng từ trước mặt hắn một bóng người nhảy qua, bóng người này rất nhanh, không để cho đội ngũ bọn họ kịp phản ứng gì cả.

Ngay lúc đó Hinh Vỹ hét lên

“Tất cả cẩn thận! Kẻ đến chưa biết là địch hay ta!”

Vừa dứt lời, bóng người kia lại tiếp tục bay qua cả đội, ngay sau đó, tên lính trước mặt Hinh Vỹ ngã xuống, ở ngực hiện rõ một lỗ thủng, tên lính này chết mà không rõ lý ro mình chết, chết không nhắm mắt!

Hinh Vỹ thấy hình ảnh này thì hoảng sợ, hét ầm lên

“Tất cả, bảo vệ ta, đừng để hắn lại gần ta”

Đám lính này cũng được đào tạo kỹ càng, liền rựa lưng vào nhau, đứng thành một vòng tròn mà tâm vòng tròn thì chính là Hinh Vỹ.

Trận vừa bày, bóng người kia tiếp tục bay qua, những tên lính lúc này đã kịp phản ứng, một kẻ trong đó đâm thẳng giáo vào bóng người kia, tuy nhiên, bóng người kia lại dễ dàng né được cú đâm, bóng người tung một cú đấm thẳng vào ngực tên lính, tên lính bị đấm bay thẳng ra ngoài, ngực nát bấy, trực tiếp chết đi.

Bóng người này vì dừng lại tấn công nên đã lộ rõ nguyên hình, đó là một cậu bé khoảng 12-15 tuổi, cậu bé này có lẽ ai cũng biết, đó là Vạn Tinh!

Sau khi kích sát thêm một tên lính nữa, Vạn Tinh tiếp tục chạy, nhoáng cái đã ra khỏi tầm mắt của đám lính.

“Nó, chính là nó đã giết người của ta trong mấy ngày qua, chỉ có thể là nó thôi!” Hinh Vỹ lắp bắp nói

“Biết, cũng không giúp gì được cho ngươi!”

Âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai Hinh Vỹ khiến hắn chết khiếp, từ từ ngoảnh đầu ra sau, tất cả những gì hắn thấy là một quyền đầu lao thẳng vào mặt mình và sau đó thì... không còn sau đó nữa, tên tướng lĩnh chết trận, đám lính kia cũng liền hoảng loạn, giúp cho Vạn Tinh sử lí bọn chúng càng thêm dễ dàng.

“Tốt lắm, ngươi đã làm chủ được quỷ ảnh bộ, đã có thể dịch chuyển một đoạn ngắn rồi, cũng phải nói, thiên phú của ngươi quá là ngịch thiên rồi, mới một tuần đã nắm được Quỷ ảnh bộ, kẻ tạo ra bộ pháp này chắc cũng phải há hốc mồm vì ngươi”

“Cảm ơn sư phụ đã khen tặng!”

“Ngươi cũng nên nhớ, thiên phú đúng là quan trọng nhưng sự quan trong của thiên phú chỉ thể hiện rõ nét nhất khi ngươi có sự chăm chỉ và nỗ lực, đừng ỷ vào thiên phú mình cao cường mà biếng nhác việc tu luyện nghe chưa!”

“Đệ tử đã rõ”

“Tốt lắm, đợt huấn luyện này cũng có thể kết thúc rồi, ngươi hãy ở đây

đợi ta một chút.”

Minh Hùng sau đó bay thẳng về phía doanh trại, một lúc sau, hàng loạt những âm thanh đáng sợ vang lên, tiếng kêu gào, gầm thét pha lẫn tiếng sụp đổ của cây cối khiến cho trung tâm khu rừng trở thành một mảnh hỗn loạn.

Một lúc sau, Minh Hùng quay lại, nói

“Ta đã phá tan cái doanh trại đó rồi, mấy tên linh kia thì cứ để chúng tự sinh tự diệt đi, bây giờ ta dẫn ngươi đi tìm tên bí ẩn kia.”

“Tìm ta? Có việc gì!!!”

Bình Luận (0)
Comment