74
Âm thanh vang lên, từ xa đi tới một bóng người, thân mặc chiến giáp, tay cầm chiến mâu đi tới, nổi bật hơn hết ở hắn là trên mặt có mang một chiếc mặt nạ ác quỷ màu đỏ, toàn thân hắn toả ra khí thế mãnh liệt khiến Vạn Tinh cảm giác như có hàng tấn đá đè lên trên mình, Vạn Tinh chịu không nổi! Hắn gục ngã, hai chân gần như đã quỳ xuống đất! Không để điều đó xảy ra, Minh Hùng nhẹ nhành phất tay liền có một luồng linh lực bay tới, nâng đỡ lên cơ thể của Vạn Tinh, lúc này, Minh Hùng nói
“Là một đấng nam nhi, ngươi chỉ được phép quỳ gối với cha mẹ, đất trời, đừng để đầu gối mình chạm đất trước những kẻ không xứng đáng với việc đó!”
“Đ.. đệ tử đã hi...hiểu” do uy áp phát ra từ kẻ đeo mặt nạ quỷ, Vạn Tinh không thể nói chuyện một cách bình thường
“Hừ! Chỉ quỳ gối trước cha mẹ đất trời sao, nói tốt lắm! Nhưng ở đây, ta là thiên!!! Tất cả, quỳ gối trước ta!!!”
Dứt lời, uy áp phát ra từ tên mặt nạ quỷ càng mạnh hơn, dồn ép tới mức Vạn Tinh cảm thấy tắc thở, từng thớ gân, thịt trong cơ thể run lên như có thể vỡ nát bất kỳ lúc nào
“Ngươi là thiên sao? Cuồng vọng!”
Minh Hùng đáp trả, từ người hắn một luồng uy áp khác tản ra, trực tiếp đẩy lùi uy áp của tên đeo mặt nạ, giúp cho Vạn Tinh được thở gấp vài giây
“C...cái gì, sao ngươi lại có sức mạnh như vậy?” Tên đeo mặt nạ hoảng hốt
“Ngươi nghĩ mình ngươi là tu tiên giả sao?”
Minh Hùng nói câu này càng làm cho tên kia bất ngờ, đây không phải nói Minh Hùng hắn là tu tiên giả còn gì!
“Hừ,vậy đúng là không lạ khi ngươi có thể tiêu diệt được cả doanh trại vạn quân lính của ta, nhưng ngươi có chắc sẽ thắng được ta sao? Ta chính đạt Đại Võ Sư trung kỳ, tiếp cận với cảnh giới cao nhất nơi đây!”
“Thắng được ngươi hay không, không phải thử sẽ biết sao?”
Dứt lời, Minh Hùng đưa tay lên, lập tức tùng võ kỹ “cầu sấm” lấy được trong tàng bảo các của Lăng Tiêu học viện.
Tên kia thấy Lôi cầu mạnh mẽ xông về phía mình thì vội vàng tránh né, tuy vậy hắn không thể tránh hoàn toàn, lôi cầu bay sượt qua cũng lấy mất đi mảnh giáp vai của hắn.
Tên kia thấy vậy cũng tăng thêm cảnh giác với Minh Hùng, hắn biết tên này không phải đối tượng hắn nên chọc vào, tuy nhiên đâm lao đành phải theo lao, hắn vung thương, lao lên khô máu với Minh Hùng
Minh Hùng thấy tên này đánh cận chiến, hắn cũng không ngần ngại mà rút ra thanh elucidator (kiếm của Kirito, để tên này cho ngầu) đáp trả
Khi trường thương của tên kia bổ mạnh xuống đầu Minh Hùng, cũng là lúc Minh Hùng đưa kiếm lên đỡ, kiếm va với thương tạo nên âm thanh “keng” lạnh lẽo, sau đó cả kiếm lẫn thương và người sử dụng của cả hai đều bị bắn ra hai phía. Sau đòn này, trên thương của kẻ bí ẩn lộ rõ một vết kiếm, rõ ràng chiếc thương này không thể bì với thanh elucidator rồi.
Minh Hùng cũng không vì thế mà chậm đi, hắn dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía tên kia khiến hắn bất ngờ, kiếm vung lên nhưng vẫn bị trường thương chặn lại, lúc này trường thương cũng xuất hiện thêm một vết chém nữa còn xâu hơn vết ban nãy
“Nếu cứ thế này, vũ khí của ta chắc chắn sẽ bị phá huỷ, lúc đó ta cũng khó mà thắng được tên này”
Vừa nghĩ, tên bí ẩn liền cho tay vào trong túi, lấy ra một quả bóng nhỏ ném thẳng xuống đất, hô to
“Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách!!!”
*bụp
Khói bốc lên che đi thân hình của hắn, đến khi làn khói tan mất, tên bí ẩn cũng đã biến mất tiêu!
“Không ngờ lại dùng đến chiêu này, tên này quá yếu!”
“Sư phụ, người thật mạnh mẽ” Vạn Tinh mắt sáng ngời nói
Tận mắt thấy sư phụ mình đánh bại kẻ có thể địch lại thiên quân vạn mã, Vạn Tinh sao có thể không khoái chí cho được
“Haha, đây cũng chỉ là một phần sức mạnh của ta thôi, sau này ngươi sẽ rõ, thứ gì là sức mạnh thật sự!”
Như vậy còn chưa phải là sức mạnh? Vậy sư phụ còn mạnh mẽ như thế nào nữa? Vạn Tinh thật sự rất hiếu kỳ về vị sư phụ này của mình.
Minh Hùng cùng Vạn Tinh sau đó lại tiếp tục lên đường truy tìm tên kẻ bí ẩn bại trận kia
“Này, còn một thứ mà ta quên nói cho con khi nãy, đó là nếu sau này có vợ con, muốn sống thì phải quỳ gối trước
Mặc dù không hiểu nóc nhà thì làm gì mà phải quỳ gối nhưng Vạn Tinh vẫn gật đầu vì hắn tin tưởng vào vị Sư Phụ cao cường này của mình.