Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 114

Bởi vì thời gian đã muộn, sau khi tiệc mừng thọ kết thúc, Úc Khả Khả lại ngủ một đêm ở nhà cũ.

Hôm sau, ăn bữa sáng phong phú xong, lúc này cô mới chuẩn bị về cùng Quý Cảnh Diệp.

Vừa đúng lúc này Quý Lăng Hàn cũng ra ngoài.

Anh ta đứng ở cửa, mặt đột nhiên cứng lại: "Trùng hợp vậy, anh cả, hai người cũng đi giờ này à?"

Quý Cảnh Diệp không thèm đưa mắt nhìn.

Quý Viễn Giang thấy ba người lại gặp nhau thì lập tức thầm căng thẳng.

Lúc này ông ta không cần vợ tư đỡ, người đã có sức, vội vàng đi tới.

Nhưng đang định gọi người, ông ta vừa há miệng thì đột nhiên kịp phản ứng lại: Mu bàn tay hay lòng bàn tay đều là thịt, gọi ai trước đều không được.

Ông Quý vội đưa ánh mắt hiền lành về phía người không liên can: "Khả Khả à, đã chuẩn bị về rồi sao?"

Mọi người: "..."

Trình độ ba phải của ông anh cả thật sự không phải chỉ để trưng cho có.

Úc Khả Khả lại thản nhiên gật đầu: "Đúng ạ."

Quý Viễn Giang: "Mấy nay bận bịu chuyện mừng thọ, không biết bọn họ có chăm sóc con cẩn thận không, con ở đây có quen không? Nếu có yêu cầu gì thì có thể báo với ta một tiếng."

Cô nghĩ ngợi rồi đột nhiên "à" một tiếng: "Chú vừa nói vậy thì hình như có một vấn đề thật."

Rõ ràng là ông ta nói lời khách sáo, không ngờ cô còn tính báo thật.

Ông Quý khẽ giật mình, vô thức đưa mắt nhìn hai đứa con trai, thấy bọn họ đều nhìn chằm chằm Úc Khả Khả thì không nhịn được căng thẳng theo: "Chuyện gì? Khả Khả, con đừng sợ, có gì không hài lòng thì con cứ nói thẳng là được."

Người nhà họ Quý không ngờ cô lại to gan thế, ánh mắt lập tức trở nên vi diệu.

Mà lúc này em họ thứ hai đang đi theo thím hai Quý, đang rụt cổ giả vờ làm chim cút, nghe cô nói vậy thì lập tức căng da đầu, trong lòng có dự cảm chẳng lành.

Xong rồi, xong rồi, nhất định là vì chuyện hôm qua rồi.

Bảo sao lúc đó cô nói gì ấy nhỉ, cứ ở đây chờ bọn họ.

Cô ta kinh hồn bạt vía ngẩng đầu, chỉ thấy cô tỏ vẻ chân thành nói: "Là thế này, hôm qua con có chọn vài loại hoa, không biết lúc nào có thể di thực được?"

Em họ thứ hai: "... Hả?"

Mọi người: "..."

Hoa, hoa gì cơ?

Quý Viễn Giang cũng ngây người: "Hoa gì cơ?"

Thấy mọi người đều lộ ra vẻ mờ mịt, quản gia vội vàng đi tới, kính cẩn trả lời: "Cô Úc, cô yên tâm, mấy loại hoa cô đã chọn hôm qua, nay cũng đưa qua cùng. Giờ này chắc là đã giao cho trợ lý sinh hoạt của cô rồi, đảm bảo khi cô về là có thể trông thấy."

Úc Khả Khả nghe vậy thì yên tâm.

Cô gật đầu, nghĩ đến gì đó lại hỏi: "Vậy các người có thể tìm được người cải tạo phòng không? Tôi cần làm nhà trên cây ở bên trong."

Dù sao ông Quý đã bảo cô yêu cầu rồi, đương nhiên không dùng không được rồi.

Cô nói rất thản nhiên thẳng thắn.

Quản gia gật đầu tự nhiên: "Đương nhiên là được rồi. Vậy để tôi sắp xếp người rồi sau đó sẽ liên hệ với trợ lý sinh hoạt của cô."

Úc Khả Khả: "Vậy làm phiền chú rồi."

Quản gia: "Không phiền đâu, cô Úc còn cần gì nữa không?"

Cô cẩn thận nghĩ ngợi thật rồi nghiêm túc lắc đầu: "Chắc là không."

Giải quyết xong chuyện này, Úc Khả Khả tỏ vẻ vừa lòng trông thấy, Quý Viễn Giang cũng khẽ thở ra.

Nếu cô cứ bất cứ gì mích lòng với nhà cũ, chưa biết chừng hai đứa con trai của ông ta lại làm ra chuyện gì nữa thì đúng là quá âu lo.

Ông ta thầm thở dài trong lòng, trên mặt lại cười khà khà: "Vậy được rồi, sau này nếu được thì tới đây chơi thường xuyên chút, tiện đến thăm ta."

"Dạ được."

Úc Khả Khả là người rất thành thật, cười tủm tỉm thẳng thắn nói: "Nếu hoa của tôi không cẩn thận bị chết hoặc trong nhà có loại nào mới thì tôi nhất định sẽ sang đây thăm."

Quý Viễn Giang: "..."

Nhà ông ta là căn cứ trồng vườn hoa sao? Còn có loại mới, rồi đợi cô đến đây mua hàng sao?

Ông ta lập tức nghẹn họng, há to miệng định nói gì đó nhưng nhìn vào vẻ mặt chân thành của cô, dường như xuất phát từ thật lòng lại chỉ đành nghẹn lại.

... Ở đây nào có con dâu tương lai, có mà bà cô thì có.

Ông ta rầu rĩ đưa mắt nhìn hai đứa con trai thì lại phát hiện bọn họ không có biểu cảm gì khác, thậm chí lúc nghe cô nói vậy, dường như tâm trạng còn khá tốt.

Khóe miệng Quý Viễn Giang vô thức giật giật.

Đúng lúc này, vợ tư vốn luôn ở bên cạnh ông ta đột nhiên nhẹ nhàng nói: "Thời gian không còn sớm nữa, con cả còn phải lên công ty làm việc, chúng ta không giữ lâu nữa. Để em tiễn con cả và cô Úc."

"Đúng đúng, để ta tiễn."

Được nhắc nhở, ông Quý lập tức khẽ gật đầu, còn chào Quý Lăng Hàn: "Lăng Hàn, cùng đi đi."

Quý Lăng Hàn tỉnh bơ liếc ông ta một cái: "Bố tiễn anh cả thì hơn, dù sao không dễ gì mới gặp mặt được, không phải sao?"

Quý Viễn Giang khẽ ho một tiếng, lại càng bước chân nhanh hơn: "Đây không phải cùng tiễn đó sao? Tiễn cả tiễn cả."

Mọi người: "..."

Sao kể từ khi anh cả lui về đằng sau lại thành thế này rồi.

Tuy trong lòng phỉ nhổ nhưng thấy ông ta đứng dậy tiễn người, những người khác của nhà họ Quý tự nhiên cũng phải hành động theo.

Vì thế đợi đến khi Quý Nhạc Quân vội vàng xuống lầu thì thấy cả gia đình đang túm tụm lại cùng đi ra ngoài.

Cảnh tượng này thật sự vừa hoành tráng vừa ầm ĩ hiếm có.

"Chị, chị Úc...?"

Cô ấy lập tức ngây người dừng bước, có hơi không dám đi qua.

Ngay lúc cô ấy do dự, Úc Khả Khả lại như nghe được giọng nói của cô ấy vọng từ đằng xa, đột nhiên dừng bước.

Chỉ thấy cô quay đầu, tìm được chính xác vị trí mình đứng, mắt cong cong cười lên: "Nhạc Quân, em đến tiễn chị à?"

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn sang, dường như không rõ sao hai người có quan hệ với nhau.

Quý Nhạc Quân rối rắm đỏ mặt, vô thức ôm cuốn sổ trong ngực.

Có lẽ là vì cuốn sổ ghi chép mang lại cảm giác an toàn, lại thấy Úc Khả Khả vui vẻ đang yên lặng chờ mình dưới lầu, cô ấy đứng tại chỗ thoáng chần chừ rồi cuối cùng vẫn cố lấy can đảm xuống lầu, cẩn thận dè dặt đi tới.

Quý Nhạc Quân: "Đây, đây là bản vẽ thiết kế mà chị muốn, tối qua em đã vẽ xong. Cho nên nghĩ, nghĩ đưa cho chị..."

Hiển nhiên cô ấy không quen trở thành trung tâm chú ý của mọi người, nói chuyện ngắc ngứ.

Nhưng nhìn thấy cuốn sổ ghi chép cô ấy căng thẳng đưa tới, Úc Khả Khả lại dời sự chú ý sang gương mặt Quý Nhạc Quân.

Hẳn là Quý Nhạc Quân đã thức cả đêm, đến giờ mới có thể kịp hoàn thành trước khi cô đi.

Giờ này phần dưới mắt cô gái đã có vệt xanh đen nhàn nhạt.

Mà cô ấy lại không nói thêm gì, chỉ giữ vẻ căng thẳng lại ngượng ngùng.

Úc Khả Khả không nhịn được cảm thán: [Cô bé này đáng yêu ghê.]

Hệ thống bổ sung, nói: [Thậm chí cô ấy còn chưa chuẩn bị cả ám hiệu trong lời bài hát nhưng đã vội vàng lên phương án thiết kế cho cô xong trước rồi.]

Thế thì lại càng đáng yêu.

Vẻ mặt Úc Khả Khả thay đổi, trịnh trọng nhận lấy sổ ghi chép, nói lời cám ơn.

Thấy Quý Nhạc Quân có vẻ thở phào, cô lập tức trừng mắt nhìn cô ấy: "Phiền em quá, có điều thật ra không cần gấp gáp vậy đâu, mau về nghỉ ngơi đi."

Quý Nhạc Quân sững sờ, biết cô phát hiện mình thức thâu đêm rồi.

Cô ấy ngượng ngùng lắc đầu: "Không sao đâu ạ, trước kia có linh cảm em cũng như vậy, đã quen rồi."

Thấy hai người cười nói, có vẻ quan hệ thật sự rất tốt, người nhà họ Quý không thể hiện gì ra bên ngoài nhưng trong lòng lại thoáng kinh ngạc.

Không ngờ cô Úc này lại hạ được Quý Nhạc Quân trước giờ im ắng không có cảm giác tồn tại gì.

Cô là người chuyên hạ mấy người nhà họ Quý gì đó sao?

Mà em họ thứ hai trước giờ vốn ngứa mắt Quý Nhạc Quân lập tức không nhịn được lẩm bẩm: "Đúng là nhìn không ra được, còn biết nịnh nọt---"

Còn chưa nói được nửa câu sau thì cô ta đã bị thím hai Quý đụng khuỷu tay, ghét bỏ thấp giọng nói: "Con câm miệng đi."

Em họ thứ hai: ?

Cô ta vừa không phục còn định nói gì đó lại phát hiện Úc Khả Khả như nghe được, chợt hướng mắt về phía mình.

Đôi mắt hạnh trong trẻo còn lộ ra chút vui vẻ làm người ta có thiện cảm nhưng không hiểu sao cô ta nhìn lại thấy hụt hơi lạ, nên không dám nói tiếp, vô thức ngậm miệng lại.

Em họ thứ hai: "..."

Không phải cô ta sợ nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện liên tiếp xảy ra hôm qua đã không chịu nổi.

Nhất là tối qua lúc bị hai mẹ con cô ta phát hiện, không biết Úc Khả Khả đang làm gì với Quý Cảnh Diệp ở trong phòng, cô không những không hề xấu hổ mà còn thản nhiên đi tới, cười tủm tỉm chào hỏi: "Lại là em họ hai và thím hai à, trùng hợp quá."

Giọng nói đó nghe có vẻ như nhẹ nhàng, thân thiết nhưng không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy có ẩn ý, em họ thứ hai nghe được chỉ cảm thấy da đầu run lên, sau lưng toát mồ hôi lạnh.

Gặp ở đó mà còn cảm thán "trùng hợp" thì rõ là nói ý là nhớ mặt hai mẹ con cô ta thì có!

Thêm nữa còn chưa nói lúc ấy cô cười nhẹ nhàng hệt bây giờ, hoàn toàn không đoán nổi cô đang nghĩ gì lại càng đáng sợ hơn đó được không!

Em họ thứ hai nuốt nước miếng, rụt cổ lại lặng lẽ trốn sau lưng thím hai Quý chỉ cầu nguyện rằng vừa rồi người mà Úc Khả Khả nhìn không phải mình.

Vì thế lại biến thành thím hai Quý đối mặt với Úc Khả Khả: "..."

Con nhóc ngốc này đã bị ám ảnh tâm lý, chẳng lẽ lại cho rằng mẹ mình không có à?

Quý Nhạc Quân: "Nếu như còn vấn đề gì thì chị Úc có thể tìm em bất cứ lúc nào, em đều ở đây."

Hôm qua lúc ở nhà trên cây, trước khi đi, Úc Khả Khả nghĩ đến gì đó nên đột nhiên muốn Wechat của cô ấy.

Quý Nhạc Quân không biết sao, ma xui quỷ khiến lại cho cô thật.

Đến giờ lại chợt thở nhẹ ra.

Úc Khả Khả gật đầu, nghiêm túc đồng ý, sau đó bèn đi theo Quý Cảnh Diệp lên xe.

---

Sau khi về nhà, Úc Khả Khả lại lần nữa khôi phục cuộc sống cá muối nằm ngửa như trước cho đến tận khi người đại diện gọi điện thoại tới, cô mới kịp phản ứng game show "Bạn đến rồi" sẽ chiếu hôm nay.

[Đến rồi, đến rồi, cuối cùng cũng đợi được kỳ của chị Úc tôi phát rồi!]

[Đàn chồn báo cáo! Mau cho tui xem chủ vựa dưa của chúng tui nào (ló đầu)!]

[Nhóm học tập báo cáo! Chúng mừng nhóm học tập của chúng ta lần nữa gặp mặt!]

[Kỳ này sẽ bật mí sao Doãn Tịnh Nhã và chị Úc quen nhau đó à?]

[A a a a hóng hóng!]

[Vừa thấy có Trình Lộ - Khương Kỳ và Tiêu Hoán là tôi biết ngay kỳ này nhất định không phải bạn bè đứng đắn rồi (đầu chó).]

[Đừng nói, lầu trên khỏi nói đi. Kỳ này có vi diệu thì vi diệu của hai người kia chứ không phải người Tiêu Hoán mời đâu, Trình Lộ mời Khương Kỳ, Khương Kỳ lại còn đồng ý, chuyện này thật sự là --- phấn khích ghê!]

[Còn Nguyên Lịch và Lạc Vân nữa, xa cách lâu như vậy cuối cùng fan CP lại được xem bọn họ cùng chung khung hình trong game show rồi.]

"Bạn đến rồi" kỳ này vừa công bố khách mời đã nhanh chóng nhận được sự chú ý rộng rãi của khán giả.

Nhóm ba người nổi danh tình tay ba thường xuyên cùng chung khung hình tương tác mập mờ với nhau, Nguyên Lịch và nữ diễn viên có tiếng Lạc Vân tương tác rồi Úc Khả Khả công khai đến ăn dưa...

Chỉ tưởng tượng thôi đã đủ khiến đám quần chúng ăn dưa mong đợi.

Có thể để chị Úc tham gia game show thì chắc chắn dưa trong chương trình này không ít đâu!

Nội dung chính trước sau như một của "Bạn đến rồi" thật ra là hưởng thụ cuộc sống chậm rãi khi cắm trại.

Nhưng vì kỳ này khách mời được sắp xếp cực kỳ ly kỳ nên tiết mục vừa phát sóng, mưa bình luận* đã nhanh chóng sục sôi.

(*) Mưa bình luận: Ý chỉ những bình luận được đăng tràn trên màn hình khi phát sóng trực tiếp

Mở đầu chương trình là phỏng vấn đã thu từ trước đó, lúc giới thiệu đến khách mời và bạn, ngoại trừ ba người tình tay ba thì đôi bạn được chú ý nhất dĩ nhiên là Doãn Tịnh Nhã và Úc Khả Khả.

Bởi vậy, sau khi nghe thấy câu trả lời công khai mà Doãn Tịnh Nhã đã chuẩn bị kỹ càng, vài giây yên lặng, mưa bình luận lại ăn ý đăng cùng một bình luận: [Không tin!]

Doãn Tịnh Nhã: "Tôi và Khả Khả quen ở đoàn làm phim, tính hai chúng tôi hợp nhau, nên nhanh chóng thành bạn."

Mưa bình luận: [Thật à? Tôi không tin!]

Doãn Tịnh Nhã: "Vì sao chọn Khả Khả à?... Đương nhiên là vì thích nên tôi đã nghĩ đến việc mời cô ấy đầu tiên."

Mưa bình luận: [Ha ha ha không tin đâu!]

Doãn Tịnh Nhã: "Chờ mong hành trình lần này..."

Mưa bình luận: [Không tin!]

...

...

[Ha ha ha tôi dám cá là, hai người này tuyệt đối không thể quen đơn giản vậy được!]

[Gì nhỉ, nếu như lúc Nhã Nhã trả lời thích Úc Khả Khả không yên lặng vài giây một cách khả nghi thì có khi tôi còn tin đấy, thật là! (Đầu chó)]

[Thật sự nghe câu trả lời công khai của Doãn Tịnh Nhã mà cười chớt, rất miễn cưỡng luôn ấy! Nhưng nhìn Úc Khả Khả nhiệt tình đáp lại, tui lại có cảm giác quan hệ của hai bọn họ tốt thật.]

[Theo tôi thì rõ là vì chồn và dưa à? Đám chồn chúng tôi sẽ cực kỳ nhiệt tình trên phương diện ăn dưa đó! (ló đầu ra nhìn)]

[Ha ha ha ha ha chị Doãn đừng giấu mà, cả thế giới đã biết chuyện gì rồi!]

Doãn Tịnh Nhã đang xem chương trình: "..." Tức quá!

Bình Luận (0)
Comment