[Thật á? Cho nên Hạng Triều và Thi Phỉ, sau đó Tân Ninh lại với chồng Thi Phỉ---]
Cô lập tức chấn động đến nỗi ngồi thẳng người, không thể tưởng tượng nổi trợn tròn mắt: [Trao đổi vợ chồng à? Chơi lớn vậy?]
Hệ thống trả lời xác nhận: [Không phải làm vậy rất công bằng sao?]
Úc Khả Khả: [.]
Thì đúng là rất công bằng đấy, đôi trước chú ý công bằng thế này, hình như là dưa của cậu Trương hai người đi tán mẹ nhau thì phải.
Ơ không đúng, cậu Trương chỉ có thể coi là nỗi oan không ai thấu bị lừa hoàn toàn.
Nhưng chồng của Thi Phỉ cố ý mà.
Cô thầm xin lỗi với cậu Trương chịu oan uổng nào đó rồi sờ cằm, không nhịn được tò mò ngẫm nghĩ cách nhìn của chồng Thi Phỉ.
Lẽ nào ý anh ta là "Nếu cô đã dùng mặt của "Tiểu Tân Ninh đi thông đồng với chồng của Tân Ninh, vậy thì tôi đây cũng có thể tìm Tân Ninh mà cô ghen ghét tột cùng."
Bởi vậy, anh ta làm vậy vừa là trả thù Hạng Triều, cũng là trả thù với Thi Phỉ?
Quá đỉnh.
Đây cũng là một người không tầm thường.
Úc Khả Khả bèn vội vàng hỏi: [Thế Tân Ninh thì sao? Sao cô ta lại đồng ý với chồng Thi Phỉ thế?]
Hệ thống hỏi lại: [Thi Phỉ coi Tân Ninh là quân xanh, chẳng lẽ Tân Ninh lại không ghét Thi Phỉ sao?]
Cô ngẫm nghĩ, đúng là thế thật.
Thi Phỉ mới debutt đã cọ nhiệt của Tân Ninh để hưởng lợi, đến giờ còn chưa tháo cái mác này xuống. Mà giờ Thi Phỉ lại khó chịu vì bị coi thành người khác, nhưng Tân Ninh thì từ khi bắt đầu đã cực kỳ khó chịu với cái kiểu "bắt chước người khác" này rồi.
Nhất là cái cô "Tiểu Tân Ninh" này, cuối cùng còn trở thành nữ chính phim của Hạng Triều, có thể nói là bắt chước cô ta đến cùng.
Cùng trở thành ảnh hậu nhờ phim của Hạng Triều, chỉ e là Tân Ninh một bước thành danh nghĩ lại đã thấy nghẹn muốn chết rồi.
Lúc này, chồng Thi Phỉ đột nhiên tìm đến, nói Thi Phỉ và Hạng Triều thông đồng với nhau thì có phải sẽ càng tức giận hay không?
Thi Phỉ và người chồng thanh mai trúc mã, hẳn là tình cảm rất sâu sắc.
Nếu như ngủ với anh ta, Thi Phỉ biết được liệu có phải cũng tức chết hay không?
Đây hoàn toàn là cơ hội trả thù.
Úc Khả Khả nhấp một ngụm nước chanh để cho đỡ chấn động, nhưng ánh mắt lại vô thức sáng lên.
Trâu bò, thật sự quá trâu bò, thật sự là nhân tài mà!
Cô cực kỳ phấn khích nói: [Cho nên hiện tại là, Hạng Triều và Thi Phỉ chơi trò k*ch th*ch thông đồng với nhau, tưởng rằng nửa kia của mình không biết; mà thật ra nửa kia đã biết từ lâu rồi, cũng lừa bọn họ thông đồng với nhau?]
Hệ thống: [Đúng rồi.]
Nếu vợ chồng Tân Ninh và Tiểu Tân Ninh đều ở đây, hơn nữa chồng của Tiểu Tân Ninh cũng đi cùng, vậy thì đợi buổi tối phát sóng trực tiếp đóng cửa xong thì chẳng phải là...
Nghĩ đến khoảng thời gian này hẳn là sẽ không thể thiếu trò hay để xem, Úc Khả Khả lập tức cảm thán: [Thế thì cuối cùng tôi hiểu được tại sao cậu phải nói nếu tôi tới thì tuyệt đối sẽ ăn dưa no căng bụng rồi.]
Hệ thống: [Không phải chỉ có chừng này, còn một người nữa.]
Cô liếc bóng dáng của đám khách mời rồi nhanh chóng suy nghĩ, hình như là bỏ sót một người thật, cô lập tức hiểu ra: [Ý cậu là Chiêm Viên? Tiện nói dưa nhà anh ta, rốt cuộc là thật hay giả đó?]
Hệ thống: [Bạo lực gia đình là thật, có điều đối tượng thì hẳn là phải đổi lại chút.]
Úc Khả Khả: ?
Tuy thống chỉ nói một câu nhưng lượng tin tức bên trong có vẻ hơi lớn.
Nếu như phải đổi đối tượng bị bạo lực gia đình, thì tức là ---
Cô nhanh chóng kịp phản ứng: [Ý cậu là, thật ra Chiêm Viên mới chính là người bị bạo lực gia đình ấy hả?]
Hệ thống: [Đúng vậy.]
[Vợ Chiêm Viên có khuynh hướng bạo lực, hơn nữa còn có d*c v*ng khống chế với anh ta rất mạnh.] Nó giải thích: [Cô ta hy vọng Chiêm Viên có thể quay về gia đình, đừng ra ngoài quay game show mãi, Chiêm Viên lại không đồng ý nên cô ta tức giận. Ban đầu chỉ là cãi nhau, rồi từ từ phát triển thành động thủ, hơn nữa càng lúc càng nghiêm trọng.]
Úc Khả Khả: "... ?"
Ôi chao thế này thì đúng là anh ta thảm thật.
Nhớ lại tin đồn về Chiêm Viên, cùng lời chửi mắng của đám dân mạng với anh ta, thậm chí họ cùng dùng lời lẽ đến độ sỉ nhục độc ác.
Cô hít mạnh một hơi: [Thế Chiêm Viên không định phản bác hay có ý giải thích à? Cứ thế nhịn ấy à?]
[Tuy anh ta là diễn viên hài nhưng thật ra anh ta có biểu hiện trầm cảm đã lâu, mà hình như chính anh ta không yêu đương mấy.] Hệ thống nói đến đây thì có vẻ thương xót: [Ban đầu anh ta áy náy với vợ, cảm thấy do mình bận bịu làm việc mới khiến vợ tức giận. Cho nên dù cô ta đánh chửi ra sao thì đều không đánh trả lại.]
Hệ thống: [Sau đó chuyện trở nên nghiêm trọng hơn, anh ta định đưa vợ mình đi khám ở Khoa Tâm thần, kết quả lại bị vợ chống cự, còn bị đánh thảm hại hơn. Có một lần, anh ta còn bị đánh vỡ đầu.]
Úc Khả Khả nghe mà cũng không nhịn được đồng cảm: [... Thế thì thảm quá rồi.]
[Lúc Chiêm Viên nhắc đến chuyện ly hôn thì vợ anh ta lại dùng con gái để uy h**p. Sau đó còn dỗ con gái quấn lấy anh ta, dạy con bé nói mấy lời kiểu "Muốn bố mẹ ở bên nhau, hi vọng có một gia đình trọn vẹn".] Hệ thống tiếp tục kể lể: [Chiêm Viên lo cho con gái nên không dám tùy tiện ly hôn thật. Nhưng thật ra anh ta vẫn không định từ bỏ chuyện này, sau đó xuất hiện hot search về việc anh ta bạo lực gia đình.]
[Vợ anh ta thấy anh chết không hối cải, còn muốn ra ngoài nhận game show rồi công việc nên thừa dịp anh ta không ở nhà, giả vờ tạo vết thương rồi quay video khóc lóc kể lể.]
Hệ thống tổng kết nói: [Sau đó, quả nhiên Chiêm Viên giống như cô ta kỳ vọng, đã về với gia đình.]
[Thế thì đúng như cô ta mong muốn rồi.] Cô không nhịn được muốn mắng mỏ: [Mất công việc, Chiêm Viên chỉ ở thể ở nhà thôi. Cô ta bị thần kinh thật à?]
Hệ thống thở dài: [Cho nên chứng trầm cảm của Chiêm Viên càng lúc càng nghiêm trọng, bị vợ quản thúc đến nghẹt thở, nhiều lần còn muốn tự sát, cuối cùng vẫn cố chịu đựng vì con gái.]
Úc Khả Khả thật lòng cảm thán: [Tôi nghe mà đã thấy nghẹt thở rồi, thế bây giờ anh ta ---?]
[Tổng đạo diễn game show "Cùng đi du lịch" có quan hệ khá tốt với Chiêm Viên. Tuy Chiêm Viên giữ yên lặng không chịu giải thích nhưng đạo diễn vẫn tin rằng anh ta không phải loại người như vậy.]
Hệ thống giải thích tiếp: [Thật ra dự tính ban đầu của tổ chương trình chỉ có tám khách mời thôi. Lúc đó sau khi nữ chính từ chối, ông ta lại để vị trí đó cho Chiêm Viên, muốn cho anh ta một cơ hội, không ngờ sau đó nữ chính lại tìm đến ông ta, thành ra cuối cùng trời xui đất khiến thế nào mới biến thành chín khách mời đó.]
Thảo nào.
Lúc này Úc Khả Khả mới hiểu, lúc ấy cô nhìn thấy danh sách khách mời đã cảm thấy không bình thường.
Dù sao khách mời mà đạo diễn lựa chọn đều có danh tiếng hoặc có địa vị cao, không thì cũng phải được như cô và Tống Tuyền. Hoặc là có công ty nâng đỡ, hoặc là được người khác đề cử. Mà trong đây thì Chiêm Viên lại có phần khác hẳn.
Thì ra là còn có quan hệ này.
---
Điểm đến lần này của bọn họ là khu phong cảnh cổ trấn nổi danh của thành phố N.
Vừa xuống máy bay đã cảm nhận được cơn gió thoải mái dễ chịu, thời tiết vừa hay đang đẹp.
Úc Khả Khả bị Tống Tuyền và Lê Hinh Nhụy bao vây, ra vẻ lơ đãng liếc qua đám khách mời.
Lần này quan sát lại có cảm giác khác hẳn so với lần đầu gặp mặt rồi.
Trước ống kính, Hạng Triều và Tân Ninh cúi đầu cười nói, không làm động tác gì thân mật để show ân ái nhưng vẫn có thể cảm nhận được tình cảm của hai người rất tốt.
Còn Thi Phỉ thì đeo kính râm, che đi đôi mắt cực kỳ giống với Tân Ninh, mím môi không quan tâm đến ai, có vẻ cực kỳ kênh kiệu, đồng thời cô ta giữ khách cách xa trông thấy với Tân Ninh, hoàn toàn không hề nhìn đến hướng của hai vợ chồng đó.
Dù là ai đều có thể nhìn ra mối quan hệ cứng ngắc giữa bọn họ, đúng là phù hợp với tình cảnh gặp mặt giữa Tân Ninh và "Tiểu Tân Ninh", thế nên lại càng không có cách nào phát hiện ra mối quan hệ sâu xa giữa bọn họ.
So với những người trước, chỉ cần biết tình hình là có thể từ đó phát hiện ra manh mối để so sánh thì bọn họ thật không hổ là những diễn viên nổi tiếng.
Đến cả Hạng Triều cũng là đạo diễn lớn từng nâng đỡ không ít ảnh đế, ảnh hậu, đương nhiên khả năng diễn xuất khỏi phải bàn.
Còn Chiêm Viên thì yên lặng đi theo sau bọn họ, so với vẻ sôi nổi hài hước từng xuất hiện trong game show thì lúc này có thể nhận ra anh ra có phần u sầu.
Đến Nguyên Lịch và Lạc Vân, hiển nhiên là đã lén bàn bạc xong xuôi rồi.
Trước ống kính, bọn họ thoải mái tương tác với nhau, không hề tránh né ánh mắt nữa mà có vẻ giấu đầu hở đuôi.
Chỉ thấy Nguyên Lịch chủ động lấy vali giúp Lạc Vân, Lạc Vân nói lời cảm ơn với giọng điệu ngọt ngào hơn rất nhiều.
Hai người nhìn nhau cười cười, bầu không khí xung quanh như thể có bong bóng hồng bay lên vậy.
[Quả nhiên vợ chồng già và đôi tình nhân trong giai đoạn mập mờ khác nhau thật, có điều đều rất ngọt ấy nha ha ha ha.]
[Chậc chậc, đây rốt cuộc là game show đi du lịch hay là game show yêu đương vậy (chỉ trỏ)]
[Rốt cuộc là Nguyên Lịch và Lạc Vân đã yêu nhau chưa yêu, tôi gấp muốn chớt nè!]
[Ơ, tôi lại khác, tôi chỉ hóng tổ ba người ghen tuông thôi.]
[? Tôi khuyên chế đừng chơi trội thế, chó và người có khác biệt đó. (không phải chứ)]
[Ha ha ha đệch, lầu trên cậu còn trội hơn đó! Có điều không nói thì thôi, đúng là cảm giác có hơi giống gâu đần và chó xù tranh sủng đó nha!]
[Toi rồi, tôi vừa thử tưởng tượng đã không quay lại nổi nữa.]
Không biết mưa bình luận đang cảm thán, Lê Hinh Nhụy đang kéo cánh tay Úc Khả Khả, nhỏ giọng thì thầm với cô: "Em nhớ hai kỳ trước, đám khách mời phải check in làm nhiệm vụ đó. Vừa khéo trước đó em có quay phim ở cổ trấn, nếu phải tìm một chỗ để check in thì chắc em vẫn còn chút ấn tượng."
Tuy cô ta nói rất khẽ nhưng Tống Tuyền vẫn luôn đi cùng hai người vẫn nghe được.
Cậu ấy đẩy vali, nở nụ cười cực kỳ nhiệt tình: "Cô Lê không cần lo lắng, tôi khá hiểu rõ nơi này. Nếu như cần check in thì tôi có thể hỗ trợ giới thiệu bất cứ lúc nào."
Lê Hinh Nhụy: "..."
Nghe được câu nói quen thuộc này, cô ta lập tức nhớ đến chuyện cậu ta thay mình làm nhân viên tư vấn cho Úc Khả Khả ở trung tâm thương mại lúc trước, nụ cười dần tắt.
Cô ta uyển chuyển hỏi: "Anh Tống à, có phải trước kia ngoại trừ làm nhân viên tư vấn thì còn làm cả hướng dẫn viên du lịch à?"
Quả nhiên, ngay sau đó cô ta nghe được Tống Tuyền thốt lên kinh ngạc: "Đúng đó, sao cô Lê biết hay vậy?"
Lê Hinh Nhụy: "..." Thế mà đúng thật à?
Cô ta lập tức nở nụ cười xấu hổ nhưng không hề mất lịch sự, khô khan nói: "Không, không phải. Chỉ là tôi thấy anh có vẻ chuẩn bị từ trước, dáng vẻ rất chuyên nghiệp... cho nên đoán bừa ấy mà, ha ha."
Tống Tuyền: "Thật ra cũng không chuyên nghiệp lắm, chỉ là tôi từng thực tập ở đó một thời gian ngắn nên coi như cũng biết chút chút."
Lê Hinh Nhụy thầm tự nhủ, ban đầu lúc gặp anh ở trung tâm thương mại, hình như anh cũng nói "biết nơi này chút chút".
Sự thật chứng minh, cái "chút chút" này của cậu ta thật sự là quá khiêm tốn, tưởng chừng như thuộc như lòng bàn ấy có được không?
Úc Khả Khả đang tỏ vẻ lơ đãng liếc qua đám nhân viên, tính tìm chồng của Thi Phỉ, nghe cô ta nói vậy thì không nhịn được thoáng dừng bước, đưa mắt nhìn Tống Tuyền, thầm cảm thán: [Kinh nghiệm làm việc của Tống Tuyền phong phú thật đấy, đúng là nhân tài mà.]
[Đúng rồi, cậu ta có khá nhiều kỹ năng không liên quan đến nghề nghiệp đó.] Hệ thống thuận miệng nhắc rồi lại vội vàng gọi cô: [Kìa kìa, ngay đằng sau nhân viên quay phim theo Thi Phỉ, người mặc đồ màu đen chính là anh ta đó.]
Sự chú ý của Úc Khả Khả lập tức bị kéo đi.
Theo lời nhắc nhở của hệ thống, thì đúng là đã tìm được người đàn ông mặc đồ đen kia.
Cô suy nghĩ cẩn thận rồi đột ngột nói: [Quả nhiên, dù Tân Ninh có trả thù thì vẫn phải nhìn mặt.]
Không nói những thứ khác nhưng người chồng trúc mã này của Thi Phỉ còn đẹp trai hơn Hạng Triều đó.
Dáng dấp cũng được.
Quả nhiên không phải ai cũng "dũng cảm hy sinh" giống với bạn cùng phòng của Diêm Tịnh.
Úc Khả Khả lộ ra vẻ thư thái.
Quý Cảnh Diệp đang xem phát sóng trực tiếp: "..."
---
Lời tác giả
Tống Tuyền: Biết chút chút thôi.
Lê Hinh Nhụy: Kể từ đó, tôi sợ nhất là người khác nói "biết chút chút".