Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 125

Lúc Úc Khả Khả trở về lại vừa khéo gặp được Tân Ninh và Hạng Triều đi tới.

Bầu không khí khác hẳn sự hài hòa của đôi vợ chồng lâu năm trước ống kính, giờ hai người họ gần như không trao đổi gì.

Có lẽ cảm thấy máy quay đã tắt, chỉ thấy Tân Ninh đột nhiên dừng bước, lên tiếng cảnh cáo: "Hai người đừng có mà lộ liễu quá."

Mắt Úc Khả Khả lập tức sáng lên, im phăng phắc ló đầu: [Không phải chứ, thế này là trực tiếp ngả bài rồi à?]

Hệ thống cũng chộn rộn theo: [Hả, k*ch th*ch vậy sao!]

Hiển nhiên không chú ý xung quanh còn có người, Hạng Triều cũng dừng bước.

Tuy Tân Ninh nói không đầu không đuôi nhưng anh ta đã nghi ngờ vợ mình biết được chuyện của mình và Thi Phỉ từ lâu rồi.

Bởi vậy, sau khi nghe cô ta nói, anh ta không hề bất ngờ, còn không cho là đúng cười: "Tôi cho là tôi đã rất chú ý thể hiện trước máy quay rồi, ngược lại hai người lại cãi nhau không ngừng."

Tân Ninh hờ hững: "Lúc trước chơi trò chơi, cô ta tìm anh xin giúp đỡ, anh cũng nghiêng về cô ta không phải sao?"

Hạng Triều: "Chỉ là chơi trò chơi, cô không so đo đến mức đó chứ?"

Tân Ninh châm chọc: "Chơi trò chơi? Hai người trao đổi ánh mắt rõ ràng như vậy, nếu không phải tôi che giấu thì hai người thật sự cho rằng sẽ không bị người khác phát hiện sao?"

Úc Khả Khả hồi tưởng lại ván ma sói cuối cùng, Thi Phỉ và Hạng Triều trao đổi ánh mắt thì vô thức đồng ý gật đầu.

Chuyện đó đúng là hơi rõ ràng.

Ân oán giữa hai người Tân Ninh và "Tiểu Tân Ninh" sau mấy ngày bị buộc phải chung đụng không những không dần biến mất mà ngược lại càng lúc càng diễn biến ác liệt hơn.

Trò chơi hôm nay chỉ có thể coi là sợi dây dẫn nổ.

Tuy nhìn có vẻ như chuyện nhỏ nhưng rõ ràng Tân Ninh và Thi Phỉ đã mất trí rồi.

Thế nên vì để k*ch th*ch Tân Ninh, Thi Phỉ mặc kệ máy quay, trực tiếp dùng ánh mắt bóng gió với Hạng Triều.

Ban đầu Hạng Triều muốn vững như Thái Sơn, làm bộ không phát hiện ra nhưng thấy Thi Phỉ nổi nóng, anh ta chỉ đành qua loa đưa mắt nhìn lại, thật ra đã sớm mất kiên nhẫn với ân oán giữa hai người rồi.

Giọng điệu Hạng Triều bình tĩnh: "Chẳng qua là cô không vui vì bị Thi Phỉ khiêu khích, giờ đi giận chó đánh mèo với tôi thôi."

Tân Ninh hỏi lại: "Nếu không phải anh cố ý thì cô ta có thể kiêu ngạo vậy sao?"

"Tôi nhớ, chúng ta đã từng giao hẹn, ngoại trừ không để lộ quan hệ thật sự với người ngoài, thì sẽ là hai bên không quấy rầy lẫn nhau mà." Nụ cười trên mặt Hạng Triều cuối cùng cũng biến mất, nói với giọng cảnh cáo: "Cô đi quá giới hạn rồi."

Tân Ninh vốn đã khó chịu, thấy anh ta còn phản đối thì còn khó chịu hơn.

Cô ta nén lại cơn giận trong lòng, chỉ nở nụ cười giễu vì phát chán: "Anh cho là tôi muốn quản anh sao? Ở đây đang phát sóng trực tiếp, anh tưởng rằng đây là nơi đạo diễn Hạng máu mặt anh có thể một tay che trời, tùy tiện cắt ghép biên tập là có thể qua loa cho xong à? Hai người gặp chuyện không may sẽ dây tới tôi, hi vọng anh có thể nắm được điều này, đừng để bị Thi Phỉ mê hoặc."

Hạng Triều: "Tôi rất tỉnh táo, cho nên tôi không chọn giúp cô ta, chỉ khiến cô ta tỉnh táo lại thôi, không phải sao?"

Úc Khả Khả là người thắng liên tiếp, lần này lại không đồng ý lắc đầu: [Cho dù anh ta có giúp người người thắng vẫn chỉ có thể là tôi thôi.]

Hệ thống ăn dưa đồng thời vẫn không quên phụ họa: [Đúng vậy, ký chủ nói đúng!]

"Đó là do tôi che giấu đi rồi." Tân Ninh khoanh tay, lần nữa cường điệu: "Anh nên bảo cô ta chú ý tình hình, tôi có thể dễ dàng khoan nhượng với sự khiêu khích của cô ta nhưng một khi bị lộ quan hệ, người khó chịu không riêng gì tôi đâu."

Hạng Triều có vẻ mất kiên nhẫn xoa ấn đường: "Chuyện của hai người đừng kéo tôi vào nữa, nếu có gì bất mãn thì cô cứ nói trực tiếp với cô ta đi."

Tân Ninh thật sự bị anh ta chọc tức cười.

Cô ta thấp giọng nghiến răng nói: "Hạng Triều, anh nhất quyết muốn phá thể diện vậy sao? Đừng quên, tôi còn đang giữ điểm yếu của anh, anh xác định mặc kệ thật à?"

"Cô mà cứ dây dưa vậy nữa sẽ chỉ khiến tôi cảm thấy cô vẫn còn quan tâm đến tôi thôi." Giọng Hạng Triều lạnh xuống: "Cô cho rằng chỉ mình cô có điểm yếu của tôi, tôi không có à? Mấy tình nhân trước của cô, tôi nào có từng nhắc."

Tân Ninh thật sự ghê tởm, không chịu yếu thế nói: "So ra thì hành vi cố ý chơi Thi Phỉ để tìm k*ch th*ch của anh mới khiến tôi cảm thấy thật ra anh vẫn còn để ý đến tôi."

Hạng Triều: "... Tùy cô nghĩ sao cũng được."

Tân Ninh trợn mắt: "Hơn nữa, ý tôi là điểm yếu khác, nhất là về Thi Phỉ. Anh tưởng rằng cô ta chỉ theo mình anh sao?"

"Ý cô là tên thợ trang điểm kia?" Hạng Triều không quan tâm: "Không sao cả, tôi chẳng quan tâm đời sống tình cảm của cô ta, cũng chẳng liên quan đến tôi."

Úc Khả Khả hít mạnh một hơi: [Đợi chút, Hạng Triều biết Thi Phỉ bí mật kết hôn à?]

Về điểm này thì hệ thống không rõ lắm, nó suy nghĩ một lát rồi nói: [Hẳn là có phát hiện ra vài thứ nhưng không xác định là đã kết hôn hay chưa.]

Cô thử nghĩ, hình như đúng vậy thật.

Dù gì chồng Thi Phỉ là trợ lý kiêm thợ trang điểm của Thi Phỉ, gần như ngày ngày ở chung. Chồng Thi Phỉ có thể phát hiện mối quan hệ khác thường giữa Thi Phỉ và đạo diễn Hạng, lẽ nào Hạng Triều lại không thể phát hiện bí mật của hai người này sao?

Mặt Tân Ninh lạnh lùng: "Anh đã biết Ngô Trác và Thi Phỉ là vợ chồng mà không lo anh ta tới tìm anh, vạch trần quan hệ của hai người sao?"

Hạng Triều hơi khựng lại, giọng nói chợt trở nên nghiền ngẫm: "Không phải có cô sao?"

Tân Ninh bỗng trừng mắt: "Anh ---"

Úc Khả Khả và hệ thống cùng hít mạnh một hơi: [Mẹ ơi, Hạng Triều cũng biết hả?]

Hệ thống kịp phản ứng lại vội vàng phủ nhận: [Không thể nào, anh ta không biết tình hình thật mà.]

Vì thế ngay lúc một người một thống nghiền ngẫm lại thấy Hạng Triều đột nhiên nở nụ cười: "Quả nhiên, cô và tên kia có vấn đề."

Tân Ninh cũng kịp phản ứng, sắc mặt lập tức tái đi, nghiến răng nghiến lợi: "Anh lừa tôi?"

"Tân Ninh, dù sao chúng ta đã là vợ chồng nhiều năm, nói sao thì tôi cũng hiểu cô." Anh ta nhướng mày: "Tôi không nhớ tên đó tên gì, với tính cách của cô lại nhớ rõ được thế, mà khẩu khí cô chất vấn tôi còn lộ rõ vẻ thiên vị anh ta đó."

Hạng Triều: "Hơn nữa cô còn nắm điểm yếu của Thi Phỉ lại có thể nhẫn nhịn đến bây giờ, nghĩ sao cũng thấy có vấn đề."

Nói vậy, anh ta còn cười thở dài một hơi: "Cô xem cô, cứ luôn vậy, lúc muốn thiên vị ai đều không học được cách che giấu, rất khó để người khác không phát hiện ra."

Tân Ninh tức giận đến nỗi tát anh ta một cái, phẫn nộ rời đi.

Hạng Triều đi theo sau, còn tỏ vẻ rất bất đắc dĩ.

Thấy màn kịch hay này kết thúc, Úc Khả Khả không nhịn được bất ngờ lại thán phục nữa: [Vợ chồng này đúng là trăm đường lắt léo. Có điều đạo diễn Hạng vẫn cao tay hơn một bậc, lừa hỏi được toàn bộ mọi chuyện luôn.]

Giờ thì hay rồi, vợ chồng hai bên ngả bài, Hạng Triều không những biết chuyện Thi Phỉ bí mật kết hôn, còn dò xét được chuyện Tân Ninh và chồng của Thi Phỉ - Ngô Trác.

So đi so lại thế này...

Úc Khả Khả: [Tân Ninh lỗ rồi.]

Hệ thống cũng thở dài theo: [Thế thì chẳng phải đôi bên đều biết à? Tiếc ghê.]

[Nếu như đôi bên đều biết...] Cô sờ cằm, chợt ngẫm nghĩ: [Cậu nói xem cuối cùng có thành trao đổi vợ chồng thật hay không?]

Hệ thống: [? Chồng Thi Phỉ sẽ không đồng ý đâu.]

Úc Khả Khả lớn mật suy đoán: [Sở dĩ Hạng Triều ngả bài, chưa biết chừng là vì nhằm vào ý này đó. Quấy đục hết rồi thì không ai có cách nào vạch trần ai cả. Có phải hay không thì tối nay hẳn là có thể thấy rõ được thôi.]

Hệ thống hít mạnh một hơi: [Vậy là thật là... càng k*ch th*ch!]

Một người một thống bắt đầu chộn rộn.

Thoắt cái đã đến tối.

Có lẽ vì chuyện buổi chiều nên bầu không khí giữa đám khách mời gượng gạo thấy rõ nhưng vẫn dựa theo bốc thăm chia tổ trước đó, nấu cơm xong xuôi.

Đến khi mọi người cơm nước xong xuôi, tiếng sét bất ngờ vang lên, chung quanh đột nhiên tối đi.

--- Mất điện rồi.

Lạc Vân lập tức thét lên, vô thức nắm lấy tay Nguyên Lịch.

Nguyên Lịch cũng biết cô ta sợ tối, vì thế chẳng quan tâm đến ánh nhìn của những người khác, vội vàng vỗ lưng cô ta để an ủi.

Tuy xung quanh tối đen nhưng lúc này những người khác đều bật đèn flash trên điện thoại nên cũng miễn cưỡng chiếu sáng được nơi này.

Thấy Lạc Vân rúc vào trong lòng Nguyên Lịch, Úc Khả Khả chụp ảnh bọn họ theo bản năng.

Tuy bức ảnh mờ tối không rõ có phần hơi giống poster âm phủ, nhưng cẩn thận phân biệt thì vẫn có thể nhìn ra trong bức ảnh hai người đang thân mật ôm nhau là ai.

Cô nghĩ nghĩ rồi mở khung chat với Quý Nhạc Quân ra, nhìn thấy tin nhắn hỏi thăm cô ấy gửi đến trước đó, mình còn chưa kịp trả lời đã gửi ảnh đi.

Úc Khả Khả: [Đáng sợ quá, chỗ bên chúng tôi vừa mất điện.]

---

Lời tác giả:

Úc Khả Khả: Điên cuồng thêm dầu vào lửa number 1 (không phải).

Bình Luận (0)
Comment