Lúc nghe đến dự định của Úc Khả Khả, đương nhiên đạo diễn tổ chương trình do dự.
Tuy biết rằng hình tượng tài hoa này của Nguyên Lịch là do ăn trộm, còn tính qua cầu rút ván, anh ta thật sự căm phẫn sục sôi, sinh ra ác cảm chứ còn chưa nói đến chuyện cô giúp Chiêm Viên cuối cùng đã nghĩ thông suốt, từ từ bước ra, đồng thời có hy vọng về tương lai.
Nhưng còn không chờ anh ta cân nhắc thêm đã nghe Úc Khả Khả nói chậm rãi: "Đúng rồi, quên nói, người bị Nguyên Lịch lừa gạt ấy họ Quý. Để cảm ơn, tập đoàn nhà họ Quý không những sẽ bồi thường đối với tổn thất có thể xảy ra với chương trình mà đồng thời có thể thêm đầu tư."
Đạo diễn tổ chương trình: ?
"Đương nhiên, quan trọng nhất là." Cô cười híp mắt nói: "Đạo diễn à, sau này ông có chương trình gì muốn làm cũng có thể trực tiếp tìm tập đoàn nhà họ Quý ký hợp đồng."
Chiêm Viên đứng bên cạnh nhìn thì không nhịn được nhìn thêm cô vài lần.
Cứ cảm thấy cô nói kiểu này như đang chào món hàng gì đó, còn thiếu điều nói thẳng ra là "nắm bắt thời cơ, chần chừ nữa là thiệt to" đó.
Quả nhiên đạo diễn tổ chương trình: !!!
Anh ta lập tức không do dự nữa mà túm lấy tay Úc Khả Khả, thành khẩn nói: "Thật ra cũng không phải vì đầu tư, chủ yếu là đồ chó má Nguyên Lịch kia làm ra chuyện thật sự quá khiến người ta căm phẫn! Tôi thật sự không ưa nổi, vì thế nên cực lực đồng ý với việc này!"
Chiêm Viên: "..."
Không ngờ người bạn trước giờ ngay thẳng lại còn có bộ mặt chân chó này, anh ta lập tức khẽ ho một tiếng nhắc nhở, ra hiệu bạn mình đừng doạ đến Úc Khả Khả.
Ai ngờ đạo diễn tổ chương trình còn trực tiếp kéo anh ta qua, oai phong lẫm liệt nói: "Cô Úc, cô yên tâm, chỉ dựa vào việc cô giúp tên ngốc này, tôi đã dốc hết sức phối hợp rồi!"
Dù sao thì chương trình này của anh ta đã sớm biến thành game show bóc lẫn nhau rồi.
Tạm thời không nhắc đến Chiêm Viên, thì chỉ với quan hệ rối beng phức tạp của đám Hạng Triều, Tân Ninh và Thi Phỉ cũng là hiểm họa ngầm, sớm muộn gì cũng bị lộ thôi.
Có vẻ cũng không kém chuyện này.
Đương nhiên, nghĩ vậy, đạo diễn tổ chương trình lại chợt có chút xót xa.
Anh ta rốt cuộc nhìn kiểu gì thế, chọn khách mời lại đều này nọ vậy chứ.
Tức quá hu hu hu.
Thế là, dưới sự phối hợp của đạo diễn tổ chương trình và Chiêm Viên, Nguyên Lịch cứ thế sập bẫy, còn không hề hay biết vẫn ngang nhiên tặng bài hát.
---
Thời gian quay lại hiện tại.
Mặc dù chương trình không hề gián đoạn vì "sự cố nào đó" nhưng hiển nhiên chương trình không thể nào tiếp tục được nữa.
Trong bầu không khí yên lặng đáng sợ này, đạo diễn đột nhiên ho một tiếng: "Nguyên Lịch, cậu có gì muốn giải thích không?"
Tay Nguyên Lịch đột nhiên siết chặt thành nắm đấm, nhưng dù nghĩ đi nghĩ lại thế nào cũng giải thích nổi được rốt cuộc là có chuyện gì với bài hát này.
Đầu tiên là tên trong danh bạ điện thoại, rồi tất cả bài tình cả thể hiện dưới góc nhìn phái nữ, cuối cùng là bí mật trong lời bài hát bị vạch trần... Úc Khả Khả hoàn toàn chặn kín đường đi của anh ta rồi.
Ý thức được điểm ấy, cuối cùng anh ta đã hiểu ra vì sao ban nãy Úc Khả Khả lại nhìn mình.
Rõ ràng là cô cố ý, chờ xem vẻ mặt anh ta phản ứng lại không còn đường lui, từ từ chìm vào tuyệt vọng.
--- Cô chính là ma quỷ!
Anh ta căng quai hàm, cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ giữ gương mặt cứng đờ tái đi thẳng lên phòng không ngoái đầu lại.
Nếu như không phải lúc này đang ở đảo, còn vào buổi tối, tất cả mọi người đều không hề nghi ngờ anh ta sẽ chọn chạy trốn.
Còn Lạc Vân ban nãy còn tay trong tay với anh ta, giờ lại bị anh ta bỏ lại, lúc này mặt lúc trắng lúc đỏ, chỉ có thể im lặng siết chặt nắm đấm.
Chết tiệt, khốn kiếp, Nguyên Lịch lại dám lừa cô ta!
Anh ta vốn chẳng phải ca sĩ biết sáng tác tài hoa gì cả, thì ra chỉ là đồ hàng fake dựa vào phụ nữ để kiếm cơm mà thôi!
Thế mà cô ta lại bị một người như vậy lừa gạt, còn mập mờ với anh ta đến giờ, thậm chí còn công khai quan hệ trước sóng livestream.
Cô ta hoàn toàn không dám tưởng tượng mọi người sẽ nhìn mình thế nào, thảo luận cái gì, Lạc Vân không nhịn được thầm hét lên trong lòng.
Cảm giác kinh hoàng gượng gạo không biết làm sao... đủ loại cảm xúc đan xen trong lòng khiến cô ta hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống.
Sợ khán giả hiểu lầm, cô ta rất muốn nói toạc ra là mình bị lừa gạt, hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì nhưng lại sợ Nguyên Lịch chó cùng rứt giậu kéo cả mình vào, đến khi đó thì cô ta thật sự sẽ xong đời mất.
Nhưng không nói gì thì chẳng phải là ngầm thừa nhận sao?
Chứng kiến tên khốn kiếp này để lại một mớ hỗn độn rồi bỏ chạy, Lạc Vân cũng muốn về phòng theo nhưng lại sợ hơn sẽ bị hiểu lầm mình vốn đã biết chuyện, cùng một phe với Nguyên Lịch kia.
Mà ngay lúc này đưa mắt nhìn về phía ống kính và ánh mắt khác thường của đám khách mời, cùng với những khán giả đang xem livestream, mặt cô ta đỏ bừng lên, người run rẩy, đầu óc ong ong, thật sự tự trải nghiệm được cái gì gọi là nhục không biết giấu mặt vào đâu, thậm chí còn nghĩ đến cả việc tự tử.
Uổng công trước kia cô ta còn cảm thấy hơn người, cực kỳ xem thường người yêu của Nguyên Lịch, cảm thấy cô ta vốn không giữ nổi người đàn ông tài hoa như vậy...
Giờ này, những tiếng cười nhạo đã từng tựa như mũi tên quay về đâm vào tim cô ta.
Gì mà người đàn ông giỏi giang, gì mà thánh tình cả, gì mà món quà đặc biệt tặng cho cô ta --- tất cả đều là giả dối hết! Giả hết a a a a a!!!
Từ khi ra mắt đến giờ, Lạc Vân vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng trải qua thất bại này liền cảm thấy tâm trạng sụp đổ.
Cũng vì chuyện này, bữa tiệc tự nhiên không thể nào tiếp tục được nữa.
Đám khách mời đưa mắt nhìn nhau, dứt khoát làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì, bắt đầu dọn dẹp đồ đạc.
Tuy rằng ngoài mặt bọn họ tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng lại thầm nảy sinh sự kiêng dè và kính nể với Úc Khả Khả.
Phải biết suốt đường đi, bọn họ cũng lộ ra không ít bí mật, nếu cũng bị bóc ra trước mặt mọi người thì...
Thấy ống kính không chĩa về bên này, Tân Ninh mới thấp giọng đến độ gần như không nghe được: "Tốt nhất là anh trông chừng Thi Phỉ đi, đừng để cô ta động đến Úc Khả Khả, cô ta không đơn giản đâu."
Tuy rằng Hạng Triều có phần kiêng dè thật, nhưng nghe cô ta nói vậy lại không cho là đúng lắm: "Cô lo xa rồi."
"Rõ ràng thằng nhóc Nguyên Lịch kia không biết đã làm gì đắc tội với cô Úc, chúng ta đâu có." Anh ta bình thản nói: "Cô ta đâu phải không có việc gì làm, dù là biết gì đó thật cũng chẳng có lý gì phải vạch trần chúng ta cả."
Tân Ninh: "Anh cứ tự tin đi, Thi Phỉ mà không đắc tội với Úc Khả Khả sao? Lúc mới quay chương trình cô ta đã gây chuyện với Tống Tuyền đó."
Hạng Triều: "..."
Anh ta há miệng, nghĩ đến biểu hiện của Thi Phỉ dọc đường đi, sắc mặt vốn còn ung dung chợt tái đi, lặng người.
... Mẹ nó, anh ta thật sự không còn tự tin nữa.
Và lúc này, hiển nhiên Thi Phỉ cũng đã nghĩ đến vấn đề này.
Nghĩ đến dọc đường hình như mình đã đắc tội với người ta, thậm chí trên đường còn từng nổi điên một lần, lại nhớ đến dáng vẻ Nguyên Lịch xụi lơ trên sofa ban nãy, cô ta không nhịn được rùng mình.
Rõ ràng khoảng thời gian này trông Úc Khả Khả có vẻ rất dễ gần, dáng vẻ cười híp mắt rất vô hại, làm sao bộ mặt thật lại đáng sợ vậy chứ?
... Cho nên chắc là cô ta chưa đến mức đắc tội với người ta đâu nhỉ?
Phát hiện ra ánh mắt lén lút của cô ta, Úc Khả Khả rõ là đã làm ra chuyện đáng sợ nhưng vẫn giữ gương mặt tươi cười, đột nhiên quay đầu lại: "Cô Thi sao thế, có chuyện gì cần giúp sao?"
Thi Phỉ: "... !"
Trông Úc Khả Khả có vẻ quan tâm đến tai cô ta lại trở thành uy h**p "nhìn nữa là tôi sẽ vạch trần cô".
Cô ta lập tức hít mạnh một hơi rồi vội vàng lắc đầu.
Thoáng khựng lại, cô ta đột nhiên nhớ đến tác phong trước giờ kiêu kỳ của mình, không biết liệu hành động ban nãy của mình có bị hiểu nhầm thành mình đang lườm cô hay không.
Nghĩ sao vẫn cảm thấy không an toàn, Thi Phỉ đột nhiên cố kiềm chế biểu cảm tiến lên hai bước, chắn trước mặt Lê Hinh Nhuỵ đang bê đồ cùng Úc Khả Khả.
Những người khác làm ra vẻ như bận bịu nhưng thật ra đuôi mắt vẫn để ý đến bên đây đều lén hít mạnh một hơi.
Đến ngay cả mưa bình luận cũng hiểu lầm, hoàn toàn quên mất mình đang xem livestream, sốt sắng vô thức nín thở.
Sau đó, bọn họ chỉ thấy Thi Phỉ giành lấy đồ trong lòng Úc Khả Khả: "Khả Khả, cô, hôm nay cô vất vả rồi. Chút đồ này để tôi chuyển cho, cô sang bên kia nghỉ ngơi là được rồi."
Mọi người: "..."
Mưa bình luận: [...]
Mẹ nó, Thi Phỉ, cô giỏi chân chó quá đấy!
Hạng Triều và Tân Ninh vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần ngăn cản cô ta đâm đầu vào chỗ chết đồng thời thở hắt ra.
Bọn họ liếc nhau, lại cạn lời quay đầu đi.
... Bọn họ bị dọa hết hồn rồi đó.
...
Sau khi đám khách mời dọn đồ xong, quay về phía ống kính cười chào biệt, chương trình này coi như quay xong, kết thúc tại đây.
Tuy rằng chương trình kết thúc, đám khách mời vẫn phải chờ đến sáng mai mới xuất phát, thế này mỗi người đều trở về phòng sửa soạn.
Còn chuyện của Nguyên Lịch, hiển nhiên không vì livestream tắt mà kết thúc, thậm chí còn tiếp tục lên men.
Chỉ vẻn vẹn một buổi tối, tất cả những tin xấu của anh ta đều bị bới ra, tất cả thương hiệu đại diện đều dồn dập huỷ hợp đồng, còn yêu cầu anh ta bồi thường khoản vi phạm hợp đồng kếch xù.
Thậm chí công ty còn thẳng thừng công khai huỷ hợp đồng với anh ta, đồng thời bắt đầu việc lệnh cấm cửa hoạt động.
Bên đây, Úc Khả Khả nhận được cuộc gọi video của Quý Nhạc Quân.
Điện thoại vừa kết nối, trên màn hình lập tức hiển ra gương mặt cô ấy.
Đôi mắt Quý Nhạc Quân đỏ trông thấy, nhưng trạng thái tổng thể thì rất tốt, đặc biệt là đôi mắt ấy như trải qua sự lột xác, phát ra ánh sáng rực rỡ.
So với vẻ e lệ, sợ sệt trước kia thì đúng là khác biệt.
"Chị Khả Khả!"
Nghe cô ấy kích động gọi mình, Úc Khả Khả lập tức cười híp mắt hỏi thăm: "Xem livestream chưa?"
Quý Nhạc Quân ôm bản lời bài hát lấy về được bằng cách khác thường, ra sức gật đầu như gà con mổ thóc: "Em xem rồi, em vẫn luôn chực trước livestream. Thế nên ban nãy lúc livestream tắt bèn nghĩ hẳn là chị Khả Khả rảnh..."
Mặt cô ấy phiếm hồng: "Cho nên em muốn gọi điện thoại cho chị trước, em còn chưa nói lời cám ơn chị Khả Khả nữa."
Sau khi phát hiện chân tướng và nói chuyện với Úc Khả Khả, Quý Nhạc Quân lập tức kiên định quyết tâm.
Nếu người yêu đã muốn vứt bỏ mình, cô không thể đến tác phẩm của mình cũng không bảo vệ được chứ?
Nếu đã vậy, cô ấy sẽ mất tất cả, vậy thì cả thế giới sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
Ôm quyết tâm được cả ăn cả, ngã về không, Quý Nhạc Quân... vẫn không dám tìm anh họ lạnh lùng uy nghiêm.
Sau khi thẳng thắn toàn bộ mọi chuyện với mẹ đã được bà dẫn đi tìm ông Quý.
Quả nhiên Quý Viễn Giang tức giận.
Cho dù Quý Nhạc Quân không nổi bật trong nhà họ Quý đi chăng nữa thì đó cũng là đứa con mà thằng tư để lại, chứ đừng nói đến chuyện nếu việc này mà truyền đi hoàn toàn là đánh vào thể diện nhà họ Quý. Trước giờ ông Quý vẫn luôn giữ thể diện, sao chuyện này có thể không khiến ông ta tức giận được?
Ông ta nói một cái, mọi chuyện đều lập tức thỏa đáng.
Nhưng cái ông Quý muốn là sau này không để Nguyên Lịch lộ diện nữa, còn cái mà Quý Nhạc Quân muốn chỉ là có thể lấy lại hoàn chỉnh những tác phẩm và tiếng tăm nhờ tác phẩm mang đến mà thôi.
Như Úc Khả Khả nói, Nguyên Lịch lừa gạt cô sẽ phải trả giá thật đắt.
Chỉ mỗi cấm cửa hoạt động, hoặc là không được xuất hiện trước mặt mình thì có nghĩa lý gì đâu?
Nghĩ đến đã nhiều năm, cô ấy bị Nguyên Lịch dụ dỗ lấy đi tác phẩm mà vẫn bị bắt nạt, lần đầu tiên Quý Nhạc Quân cảm thấy hận thù, muốn xé tấm mặt nạ của anh ta trước mặt mọi người khiến mọi người đều biết đến lòng lang dạ sói của anh ta, khiến anh ta một khi xuất hiện trước mặt mọi người sẽ phải chịu cảnh khinh bị và thoá mạ cùng cực, tự trải nghiệm những thứ đãi ngộ mà cô ấy từng trải qua.
Vì thế, trừng phạt mà ông Quý làm còn chưa đủ đối với cô ấy.
Thật sự là lúc nảy sinh suy nghĩ độc ác này, Quý Nhạc Quân bị chính mình doạ sợ hết hồn.
Nhưng sau khi nghe Úc Khả Khả nói chuyện, cô không những không trách cứ mà ngược lại còn đặc biệt ủng hộ, thậm chí còn hưởng ứng kịch liệt, đưa ra một loạt kế hoạch A B C đa dạng để cô ấy lựa chọn nữa.
Quý Nhạc Quân: "..."
Tuy cô ấy dở khóc dở cười nhưng cũng vì thái độ hóng chuyện không chê lớn chuyện này mà thầm thở phào nhẹ nhõm.
Chị Khả Khả nói đúng, nhà họ Quý có tiền có quyền, mà cô ấy vốn là người nhà họ Quý, sao phải để chính mình chịu thiệt được?
Cho nên giờ này cô ấy đang nghĩ, nếu Nguyên Lịch chọn vứt bỏ mình là vì Lạc Vân có thể đem đến lợi ích lớn hơn cho anh ta, vậy bây giờ, sau khi anh ta về phòng, nhất định sẽ xem Weibo, biết được mình đắc tội với nhà họ Quý sẽ cảm thấy thế nào đây?
Cô ấy muốn sau đó đến cả gan mắng mình Nguyên Lịch cũng không còn nữa, cứ thế sống trong ám ảnh bản thân cả đời.
---
Lời tác giả
Quả nhiên biến ác thì lập tức mạnh hơn cả chục lần, danh bất hư truyền (đầu chó).