Còn có Lộ Sùng và Trữ Tuyết nữa?
Mắt Úc Khả Khả lập tức sáng lên: [Không phải bọn họ đang quay phim à, Lộ Sùng mời chị Trữ Tuyết à?]
Hệ thống: [Ban đầu Lộ Sùng định từ chối đó nhưng nghĩ có thể nhân cơ hội này có nhiều chủ đề chung với Trữ Tuyết hơn ngoại trừ trao đổi kịch bản và diễn xuất, hơn nữa chỉ quay hai ngày nên đã động lòng rồi.]
Chậc chậc, đàn ông quỷ kế đa đoan.
Vốn là anh ấy đã ra tay trước để giành lợi thế, trước khi đóng máy đã mời Trữ Tuyết cùng tham gia đóng cùng một bộ phim; giờ lại mượn cớ có thể dẫn theo bạn bè tham gia game show, lần nữa mời cô cùng tham gia tiệc lửa trại.
Úc Khả Khả không nhịn được thầm chỉ trỏ Lộ Sùng, lại tò mò hỏi: [Thế chị Trữ Tuyết đã đồng ý rồi à?]
Hệ thống: [Lộ Sùng hỏi ý kiến Trữ Tuyết xong mới đồng ý đó.]
Nói vậy, hẳn là tình cảm của hai người này có chút tiến triển hơn rồi.
Nghĩ đến đây, Úc Khả Khả lại không nhịn được nhộn nhạo, vì thế ngay lúc người đại diện tính tiếp tục phân tích giúp cô thì cô đã theo đà đó lên tiếng đồng ý.
Chị Trương vừa bắt đầu nói: "... ?"
Chị ấy bất ngờ bị chặn họng, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dù sao game show lần này có liên quan đến Doãn Tịnh Nhã, cô ta muốn Úc Khả Khả tham gia với tư cách bạn bè, chị ấy chỉ biết nghệ sĩ nhà mình nói chuyện Hằng Hách cho cô ta nhưng không rõ rốt cuộc giữa hai người đã có chuyện gì, chị Trương không nhịn được thận trọng với lời mời này.
Nhưng ngại cái là những lời mời làm việc trước đó đều đã bị Úc Khả Khả từ chối cả rồi. Bởi vậy lúc này chị ấy mới đặc biệt đến thăm, muốn hiểu rõ tình trạng này.
Kết quả thật không ngờ, chưa đợi chị ấy hỏi, đã thấy Úc Khả Khả lại có vẻ trái ngược với trạng thái lười biếng bình thường, cứ thế đồng ý dễ dàng.
Quá trình thuận lợi đến mức khó mà tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ chị ấy đã hiểu lầm, thật ra khi đó quan hệ giữa nghệ sĩ nhà mình và Doãn Tịnh Nhã khá tốt à?
Thế thì đâu đến nỗi đến cả Wechat cũng không có chứ.
... Hay là Úc Khả Khả đang giấu giếm chị ấy điều gì rồi?
Nghĩ đến những chuyện mình đã từng bị lừa kia, người đại diện lại vô thức hãi hùng khiếp vía, nhưng khi nhìn dáng vẻ cười híp mắt của Úc Khả Khả ở đối diện, dường như lúc nào cũng nhìn người khác đều cực kỳ ngây thơ và chân thành, chị ấy lại không tức giận nổi.
Dù sao chị ấy không quản nổi bà cô này, cô tự có tính toán là được rồi.
Ánh mắt người đại diện liếc quanh phòng khách xa hoa một lượt, tâm trạng lập tức trở nên bình tĩnh, hòa nhã.
Vì thế chị ấy bèn nhìn cô gật đầu, hỏi dò: "Thế giờ chị liên lạc với bên Doãn Tịnh Nhã nhé? Hai người cần phải bàn bạc qua quá trình cụ thể chút trước khi quay game show ấy?"
Tuy chị Trương nói rất uyển chuyển nhưng Úc Khả Khả vẫn hiểu trong giây lát như trước.
Dù sao cũng là bạn bè thay đổi giữa chừng, nếu như trước đó không trao đổi làm giả gì đó, đến lúc đó ngộ nhỡ chơi trò chơi gì đó, vừa hỏi là lòi đuôi thì làm sao đây?
Vì thế cô đồng ý cực kỳ sảng khoái: "Được."
Chuyện này cứ thế quyết định xong.
Mà lúc này, Quý Cảnh Diệp đang ở công ty, nghe đối thoại của một người một thống, biết được rất có khả năng Úc Khả Khả lại chuẩn bị chạy đi quay game show bèn rũ mắt, che đi vẻ u ám nơi đôi mắt đen.
Khoảng thời gian này, thời gian tiếp xúc của anh và Úc Khả Khả nhiều lên, tín hiệu sóng điện não do tiếp xúc không tốt đã dần dần trở nên tốt đẹp, đã rất lâu không xuất hiện tiếng dòng điện nhiễu đáng ghét này rồi.
Lý ra, dù Úc Khả Khả tham gia game show, chỉ có hai ngày, có lẽ không vấn đề gì, sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với anh cả.
--- Giống như trước đó anh đi công tác mấy ngày.
Nhưng không hiểu sao, Quý Cảnh Diệp có hơi không vui.
Chỉ cần Úc Khả Khả còn tấm lòng con chồn nhiệt tình ăn dưa không thay đổi kia thì chắc chắn sẽ ra ngoài chạy khắp nơi.
Hiện giờ chỉ là game show, sau này có thể sẽ như trước kia, lại chạy đến đoàn làm phim nào đó, quay một lần là mấy tháng.
Mà trước mắt anh vẫn chưa tìm được phương pháp xử lý nào có thể một lần vất vả, cả đời an nhàn để chữa trị hoàn toàn tín hiệu sóng điện não này.
Nghĩ đến cuộc sống vất vả lắm mới yên ổn trong khoảng thời gian này lại chuẩn bị quay trở về kiểu bị tiếng dòng điện nhiễu làm phiền trước kia, huyệt thái dương của anh giật lên như phản xạ có điều kiện, thậm chí, theo trí tưởng tượng, trong đầu anh đã loáng thoáng xuất hiện tiếng "rẹt rẹt" ảo giác.
Quý Cảnh Diệp đưa tay xoa ấn đường, mặt ngoài lạnh lùng nhìn chăm chăm vào tài liệu trên bàn giống như đã phát hiện ra lỗi nào đó nhưng thực tế là đang hờ hững tự hỏi, rốt cuộc là có thể dùng biện pháp nào mới có thể giữ Úc Khả Khả lại.
Nghĩ đến lúc tham gia tiệc rượu trước đó, cô buôn dưa bừng bừng hứng thú với hệ thống, anh thoáng khựng lại, bình tĩnh gõ bàn, đột nhiên nghĩ đến nhà cũ nhà họ Quý.
.... Chắc là cô sẽ thấy hứng thú nhỉ?
---
Úc Khả Khả không biết Quý Cảnh Diệp đã hết lòng lên kế hoạch dẫn cô về nhà cũ vì để giữ cô lại, xác nhận lịch trình xong bèn ân cần báo cáo lịch trình với anh rồi cực kỳ sung sướng chạy đi quay gameshow.
Trước khi đến tập hợp, cô muốn gặp Doãn Tịnh Nhã trước.
Vì lý do Doãn Tịnh Nhã vẫn đang quay phim nên trước đó hai người đều bàn bạc qua Wechat.
Đây là lần đầu tiên gặp mặt kể từ sau lần đóng máy phim trước đó của hai người, hiển nhiên là Doãn Tịnh Nhã đã thoát khỏi ám ảnh bị phản bội trước đó, gương mặt vẫn đẹp rạng rỡ, hút mắt như trước.
Lúc Úc Khả Khả đi tới thì thấy cô ta đang ôm cánh tay, thoáng cái lại đá hòn đá nhỏ ven đường, có vẻ sắp mất kiên nhẫn không đợi nổi nữa.
Dường như cô ta cảm nhận được gì đó chợt ngẩng đầu thì thấy Úc Khả Khả cười híp mắt giơ tay chào mình: "Chị Doãn, chào buổi sáng."
Doãn Tịnh Nhã: "..."
Huyệt thái dương cô ta giật giật, trong lúc nhất thời không biết nên đáp lại thế nào, chỉ có thể tỏ vẻ kỳ lạ gật đầu: "Ừm."
Trước đó trò chuyện vẫn không nhận ra, nhưng lần này thật sự chạm phải đôi mắt hạnh xinh đẹp trong trẻo của cô, trong đầu Doãn Tịnh Nhã lại như phản xạ có điều kiện vọng lại giọng nói an ủi chân thành lúc trước của Úc Khả Khả, hơn nữa một lúc lâu sau vẫn chưa tản đi.
Tình tiết gì mà phim giả tình thật, tắt đèn đọc kịch bản*, hai chiếc đùi trắng như da ếch...
(*) Tắt đèn đọc kịch bản: Từ ngữ mạng, xuất phát từ scandal Lưu Khải Uy vào phòng bạn diễn Vương Âu đọc kịch bản vào đêm, tắt đèn lớn, chỉ để đèn ngủ mờ ảo.
Còn nghĩ đến hot search Úc Khả Khả từng có mặt ở hiện trường ăn dưa, chiếc meme Úc Khả Khả ló đầu bám góc tường được lưu truyền đến tận bây giờ... thì trong lòng cô ta lại càng không tự nhiên.
Phải biết hôm đó, sau khi thấy hot search, cô ta lập tức đổi vai thành chính mình, hơn nữa vẫn nhớ lại cảnh trước đó mình và Hằng Hách thân mật hôn môi xong, quay đầu lại bắt gặp Úc Khả Khả.
Thảo nào, Úc Khả Khả biết, nhiều, thật, đấy!
Doãn Tịnh Nhã suýt chút nữa không chịu nổi làm rớt điện thoại tại chỗ.
Tuy đúng là nên cảm ơn Úc Khả Khả đã chịu nói cho cô ta biết, nhưng nghĩ đến mình không biết rốt cuộc con người này đã âm thầm ăn dưa bao lâu mới có thể khẳng định chắc chắn tìm đến mình, mặt cô ta cứ thế nóng lên, thầm gào thét trong lòng.
--- Hu hu hu, Úc Khả Khả thật sự có độc!
Cảm giác mất mặt quy mô lớn để lại ám ảnh, vốn không thể xóa đi một cách đơn giản và qua loa được.
Bởi vậy, sau khi Doãn Tịnh Nhã thật sự nhìn thấy Úc Khả Khả, ý thức được điều này lại vô thức đánh mắt vẻ thong dong.
Úc Khả Khả không hề hay biết trong lòng Doãn Tịnh Nhã nghĩ gì, sau khi để ý tới ánh mắt phức tạp của cô ta thì lập tức khẽ chớp đôi mắt trong veo lộ ra hàng mi dày đậm cực kỳ vô tội.
"Ơ, chị Doãn đang lo đến lúc đó tôi sẽ bị lộ tẩy à?" Cô cười vui vẻ, thề thốt bảo đảm với cô ta: "Chị Doãn, chị yên tâm, tôi đã học thuộc toàn bộ đáp án rồi, bảo đảm đến lúc đó chúng ta sẽ là đôi bạn thân hiểu rõ nhau nhất trong đoàn."
Doãn Tịnh Nhã: "..."
Còn lâu cô ta mới lo cái này, rõ ràng là vì ---
Được rồi.
Cảm xúc phức tạp này, không biết tại sao lại tiếng "chị Doãn" ngọt ngào kia làm cho tiêu tan rồi.
Doãn Tịnh Nhã không nhịn được tức giận lườm cô: "Có mà cô sợ người khác không nhìn ra tình nghĩa giả trân của chúng ta ấy? Hiểu cơ bản là được rồi, dù sao đến lúc đó sẽ cắt nối biên tập thôi."
Úc Khả Khả không hề tức giận, chỉ cười tủm tỉm gật đầu: "Được."
Cô cười rộ lên giống như kẹo bông bồng bềnh, mềm nhũn khiến người ta mềm lòng, không cầm được lòng muốn chọc một cái.
Dù Doãn Tịnh Nhã có không tốt tính đi chăng nữa thì dường như cũng không có cách nào nổi giận với gương mặt tươi cười này được.
Ám ảnh bao trùm lên trước đó cứ thế tản đi lặng lẽ, cô ta vô thức ho một tiếng, cố gắng nghiêm mặt nói: "Cô đã biết đại khái quá trình rồi, thế thì đi thôi."
Úc Khả Khả "À" một tiếng rồi ngoan ngoãn lên xe cùng cô ta.