Lại còn có mối quan hệ này nữa?
[Dù là nhân vật râu ria nhưng đó cũng là người nhà họ Quý, sao cô ấy lại quen Nguyên Lịch được?]
Úc Khả Khả tỏ vẻ bất ngờ: [Hơn nữa lại còn bị lừa gạt đến mức cam tâm tình nguyện giao cả bài hát, cô ấy không cảm thấy bất thường à?]
Trong ấn tượng của cô, người nhà họ Quý dường như không hề lương thiện.
Kể cả chú ba Quý bị Quý Cảnh Diệp cho vào tù, dù tính tình nóng nảy không biết suy nghĩ vẫn ngập tràn tính công kích.
Giờ đột nhiên có một cô em họ ngốc bạch ngọt yêu đương mù quáng cứ cảm thấy có gì đó không phù hợp, phong cách hoàn toàn bất đồng đó.
Úc Khả Khả thử tượng tượng nhưng vẫn không tưởng tượng ra nổi.
[Chú tư Quý qua đời từ khi cô ấy còn rất nhỏ, tuy hai mẹ con cô ấy vẫn ở nhà họ Quý nhưng ngoại trừ ông cụ Quý thi thoảng có hỏi thăm bọn họ thì gần như không có ai chú ý đến họ cả.] Hệ thống giải thích nói: [Vì thế tính cách cô ấy nhát gan, tự khép mình, dù có cảm xúc tinh tế, yêu thích sáng tác bài hát nhưng chỉ dám ghi chép trong sổ, chưa bao giờ dám đưa bất cứ ai xem.]
[Ngay cả mẹ của cô ấy cũng không biết con mình thích âm nhạc, có thiên phú soạn nhạc cực kỳ cao.]
[Cho đến một lần sổ bài hát của cô ấy không cẩn thận bị mất, đúng lúc bị Nguyên Lịch nhặt được, hai người cứ vậy mà quen nhau.]
Thống tiếp tục miêu tả câu chuyện của hai người sinh động như thật: [Nguyên Lịch hoàn toàn trái ngược với cô ấy, tính cách nhiệt tình, tự tin, giọng hát rất êm tai. Hơn nữa anh ta cũng cực kỳ yêu thích âm nhạc, vì vậy anh ta rất thưởng thức thiên phú soạn nhạc của em họ, không chỉ thường xuyên khen cô ấy giỏi mà lúc ở chung còn hát lời ca cô ấy sáng tác cho cô ấy nghe.]
Nghe vậy có vẻ như là câu chuyện tình yêu rất đẹp đẽ mà.
Đáng tiếc, cuối cùng lại rơi hiện thực tàn khốc.
Úc Khả Khả: [Cho nên sau đó Nguyên Lịch thay đổi?]
Hệ thống "ừ" một tiếng: [Nguyên Lịch khao khát tiến vào giới giải trí làm ca sĩ, nhưng ngoại trừ giọng hát thì những điều kiện khác đều không quá xuất sắc bèn nghĩ đến cuốn sổ bài hát kia. Vì để có được sổ bài hát của cô, Nguyên Lịch biết rõ tính cách khép mình của người yêu nên đã cố ý thao túng tâm lý cô ấy.]
Cô không nhịn được nhíu mày.
[Nguyên Lịch rất biết cách điều khiển bằng ngôn ngữ. Vừa thỉnh thoảng phàn nàn rằng ngoại trừ một ưu điểm là biết sáng tác bài hát ra thì cô ấy không được cái gì cả; vừa lại dỗ ngon dỗ ngọt lúc em họ lo được lo mất, tỏ ý dù có như vậy thì anh ta vẫn yêu cô ấy, bảo cô ấy không cần lo lắng rằng Nguyên Lịch sẽ vứt bỏ mình.]
Hệ thống nói đến đây thì tặc lưỡi một tiếng: [Thái độ của anh ta lúc nóng lúc lạnh, sau vài lần chèn ép, em họ vốn không tự tin lại càng dễ bị dao động, cho rằng mình thật sự không đủ xuất sắc, nếu như không phải có khả năng sáng tác bài hát thì vốn không xứng với Nguyên Lịch.]
[Thậm chí cô ấy còn bắt đầu khủng hoảng, nếu có một ngày cô ấy mất đi linh cảm soạn nhạc, vậy thì thật sự không còn gì nữa rồi.]
Úc Khả Khả: [Anh ta đạt được mục đích rồi.]
Thứ em họ yêu thích nhất chính là soạn nhạc, một khi khiến cô ấy nghi ngờ thiên phú của chính mình sẽ khiến cô ấy nghĩ đến câu kia của Nguyên Lịch "Anh sẽ không vứt bỏ em, em không cần lo lắng".
Vì thế cô ấy chỉ biết càng thêm ỷ lại và phục tùng Nguyên Lịch.
[Đúng vậy, sau khi thành công tẩy não em họ xong, Nguyên Lịch bắt đầu lừa gạt cô ấy, nói giờ anh ta phải cố gắng vì tương lai của hai người, nhưng nếu như chỉ dựa vào điều kiện giọng hát của chính anh ta thì không có cách nào giành được giải quán quân cả.] Hệ thống nói chậm rãi: [Anh ta tỏ ý rằng mình cần phải có một điểm sáng mới có thể khiến các huấn luyện viên và khán giả ưu ái mình hơn. Mà mấy bản tình ca em họ sáng tác cho anh ta đều rất sâu sắc, đến lúc đó còn có thể show ân ái.]
[Em họ không đành lòng để anh ta chật vật, lại bị anh ta dỗ ngon dỗ ngọt lừa thật lâu, cuối cùng vẫn đồng ý để anh ta hát ca khúc của mình. Sau khi Nguyên Lịch tham gia chương trình tìm kiếm tài năng, quả nhiên thật sự nổi tiếng nhờ vào mấy bài tình ca này, thuận lợi ký hợp đồng với công ty giải trí.]
[Đối mặt với lời tuyên truyền ùn ùn kéo đến trên mạng rằng anh ta chính là người sáng tác của bài hát, đương nhiên em họ rất ngờ vực. Anh ta chỉ giải thích rằng lúc ấy bị tổ chương trình và công ty hiểu lầm, nhưng như vậy lại càng dễ bề cho anh ta nổi tiếng nên đã không giải thích. Có điều anh ta làm vậy cũng là vì tương lai của hai người, với quan hệ hiện tại của hai người thì đâu cần phải phân chia rõ ràng làm gì.]
Hệ thống: [Nguyên Lịch dỗ ngon dỗ ngọt hứa hẹn với em họ rất nhiều, còn mặc sức tưởng tượng ra tương lai cùng cô ấy. Cuối cùng mới bày tỏ hi vọng người yêu đừng tính toán quá chi li, nếu không tức là không yêu anh ta rồi.]
Đồ đàn ông cặn bã này.
Úc Khả Khả nhìn Nguyên Lịch cách đó không xa, trong lòng thầm hừ một tiếng.
Hoàn toàn không cần hỏi tiếp, em họ đã bị thao túng tẩy não thành công, tự nhiên sẽ không nghi ngờ lời giải thích này của anh ta.
Trái lại rất có thể còn vì câu hỏi lại "Có phải không yêu anh hay không" mà còn thay đổi tệ hại để trả giá nhiều hơn chỉ vì để anh ta tin tưởng mình...
Úc Khả Khả: [Thật là buồn nôn mà. Thế anh ta với nữ diễn viên kia là sao?]
Hệ thống: [Anh ta và nữ diễn viên này là đàn chị, đàn em cùng công ty, hai người họ đã cùng nhau tham gia rất nhiều chương trình, tích lũy không ít fan CP, có điều hiện giờ vẫn đang trong giai đoạn mập mờ với nhau. Lần này là vì đã lâu hai người chưa gặp, sau khi Nguyên Lịch biết được nữ diễn viên này được Tiêu Hoán mời đến chương trình "Bạn đến rồi" thì chủ động liên hệ với tổ chương trình."
Nói cách khác, hai người này chưa chính thích hẹn hò, chỉ mới ở giai đoạn mập mờ mới quen thôi.
Úc Khả Khả như có điều suy nghĩ: [Thế nữ diễn viên kia bị lừa gạt, không biết những chuyện này sao?]
[Nữ diễn viễn phát hiện Nguyên Lịch còn chưa chắc chắn tình cảm, nhưng cô ta cảm thấy đàn ông tài hoa chưa chắc chắn cũng bình thường, chỉ cần anh ta giữ được tài hoa hiện giờ thì không sao cả.] Hệ thống nói: [Hơn nữa Nguyên Lịch còn hứa hẹn với cô ta, anh ta sẽ viết một bản tình ca cho cô ta, còn tặng cho cô ta trước mặt mọi người ở nơi phù hợp.]
Úc Khả Khả trầm ngâm, chậm rãi hỏi: [Cậu đừng nói với tôi là Nguyên Lịch còn định bảo em họ sáng tác tình ca cho anh ta sau đó sang tay tặng cho nữ diễn viên kia đó nhé?]
Dù em họ ngốc thế nào cũng không thể không phát hiện ra được chứ?
Hệ thống: [Đúng vậy.]
[Thực tế là trong truyện gốc có từng miêu tả một ít về cô em họ này đó.] Nó nói tỉ mỉ: [Ngay không lâu sau tiệc mừng thọ của ông cụ Quý, em họ tự sát không thành được cứu về.]
Hệ thống: [Lúc ấy vì quay phim không cẩn thận nên nữ chính bị thương phải nhập viện, nam chính vừa khéo lấy cớ đi thăm em họ rồi đi gặp mặt với nữ chính.]
Hệ thống nói vậy, Úc Khả Khả lại có chút ấn tượng rồi.
Đúng là trong truyện gốc từng có miêu tả đoạn này nhưng cực kỳ mờ mịt. Chỉ nói em họ tự tử vì tự khép mình, không có chướng ngại. Nhưng Quý Lăng Hàn lại dựa vào đó lấy cớ để gặp mặt quang minh chính đại với Lê Hinh Nhụy.
Cũng vì lần chăm sóc của anh ta với Lê Hinh Nhụy mới khiến nữ chính bắt đầu động lòng.
Tất cả đều có liên kết rồi.
Úc Khả Khả: [Cho nên vì phát hiện ra chuyện này nên em họ mới tự tử à?]
Hệ thống: [Ngay sau tiệc mừng thọ của ông cụ Quý, Nguyên Lịch và nữ diễn viên kia cùng tham gia một game show lữ hành, rồi hẹn hò trong game show đó. Buổi cuối cùng của game show, Nguyên Lịch dùng bản tình ca đó tỏ tình với nữ diễn viên, coi như là trực tiếp công khai.]
[Thật ra bản tình ca đó, em họ đã chuẩn bị rất lâu, tặng cho Nguyên Lịch làm quà sinh nhật. Đối với cô ấy, bản tình ca ấy chứa toàn bộ ký ức giữa hai người họ. Thế nhưng cứ vậy bị Nguyên Lịch lấy đi trở thành ca khúc hẹn thề với người khác.]
Nó thổn thức nói: [Cô ấy không chấp nhận được, lúc này Nguyên Lịch mất kiên nhẫn buông lời chia tay với cô ấy. Anh ta đã sớm có chuẩn bị, cô ấy không thể lấy ra được chứng cứ chính xác chính mình đã sáng tác ra những bài hát đó, sau đó dù cho làm thế nào vẫn không liên lạc được với Nguyên Lịch, cứ thế nổi lên ý nghĩ muốn tự tử.]
Thảm, thật sự quá thảm!
Úc Khả Khả thương tiếc lắc đầu, lại nghĩ đến gì đó: [Không phải Nguyên Lịch vẫn cần cô ấy sáng tác sao? Sao đột nhiên buông lời chia tay thế?]
Hệ thống: [Anh ta biết rõ mình vĩnh viễn không thể dựa mãi vào em họ, bởi vậy lúc công ty bảo anh ta cân nhắc việc chuyển hình tượng, anh ta đã đồng ý. Được nữ diễn viên kia giới thiệu, anh ta chuyển hình tượng thành công thành diễn viên, sau đó thi thoảng hai người còn tham gia game show khoe ân ái, cuộc sống thuận buồm xuôi gió.]
Úc Khả Khả không bất ngờ với kết cục này, chỉ hỏi thêm: [Thế em họ thì sao? Sau đó cô ấy thế nào?]
Hệ thống: [Sau khi được cứu về, mẹ cô ấy khóc lóc mãi cô ấy mới tỉnh táo lại. Có điều tuy là khôi phục cuộc sống bình thường nhưng không sáng tác bài hát nữa.]
Úc Khả Khả không nhịn được tiếc thay em họ.
Cô ấy tài hoa xuất sắc như vậy, nếu như không phải gặp phải Nguyên Lịch thì hẳn là sẽ có tương lai chói lọi rực rỡ rồi.
Cho dù mãi không được ai khai quật ra thiên phú soạn nhạc của cô ấy, nhưng chỉ cần cô ấy giữ được nhiệt huyết và tình yêu với âm nhạc thì thế giới tinh thần vẫn sẽ luôn rực rỡ nhiều màu sắc, chứ không giống kết cục trong truyện gốc, cô ấy mất đi tất cả, thế giới chỉ còn lại sự u ám, giống như cái xác không hồn.
Dù còn tồn tại nhưng thậm chí còn đau đớn hơn cả chết đi.
Úc Khả Khả: [Tên đàn ông thối tha kia nên xuống địa ngục, buồn nôn quá.]
Hệ thống cũng cực kỳ phẫn nộ: [Quá chuẩn, buồn nôn ghê!]
Nguyên Lịch không biết bí mật của mình đã bị vạch trần, vẫn đang giới thiệu bản thân với đám khách mời.
Anh ta cười lên không quá đẹp trai nhưng lại rất có sức hút, thái độ nhiệt tình không khiến người khác cảm thấy thất lễ, rất dễ nhận được thiện cảm của người khác.
Mà ngay cả Doãn Tịnh Nhã khó tính nghiêm mặt cũng vô thức có chút ấn tượng tốt vì lời dàn hòa trước đó của anh ta.
Ánh mắt thoáng liếc qua Úc Khả Khả đang nhìn chăm chăm vào mấy người bên kia, cô ta lập tức thấp giọng nói: "Tôi nói này, tên Tiêu Hoán kia không được đâu, hơn nữa còn cực kỳ lăng nhăng. Nghe nói anh ta rất thích trêu chọc con gái, cô phải chú ý chút, đừng để anh ta tiếp cận."
Đợi đến khi Úc Khả Khả nghiêng đầu nhìn qua, cô ta bèn hắng giọng: "Nói trước đó, tôi sợ cô sai sót ảnh hưởng đến tôi, không có ý gì khác. Dù sao bây giờ cô đã đến đây với tư cách là bạn của tôi để tham gia chương trình đó."
Cảm xúc Úc Khả Khả vừa dịu xuống, thấy dáng vẻ trong nóng ngoài lạnh này của cô ta thì không nhịn được nở nụ cười.
Quả nhiên vẫn phải dựa vào chị gái xinh đẹp để rửa mắt.
Sau đó Doãn Tịnh Nhã bị cười đến thẹn quá hóa giận, cô lại chân thành nói lời cảm ơn: "Tôi biết rồi, cám ơn chị Doãn."
Nói xong, cô còn nở một nụ cười tươi với cô ta.
Doãn Tịnh Nhã: "..."
Không biết có phải ảo giác hay không, Doãn Tịnh Nhã cứ cảm thấy giọng cô lúc gọi mình cực kỳ ngọt.
Tai cô ta lập tức nóng lên, vội vàng lảng sang chuyện khác: "Ngược lại cái cậu Nguyên Lịch này còn tạm được, cũng biết điều đấy, đến lúc đó hẳn là sẽ được quay nhiều hơn chút.”
Úc Khả Khả cân nhắc, nói chậm rãi cực kỳ chân thành: "Không được, tôi cảm thấy hai người đều không được."
Bị phản bác trực tiếp, không ngờ Doãn Tịnh Nhã lại không tức giận, cũng không coi thường vì cô chưa từng tham gia game show mà chỉ khẽ trừng mắt nhìn cô: "Cô lại biết cái gì à?"
Úc Khả Khả "À" một tiếng, lại cười tủm tỉm không nói một tiếng.
Không biết là vì bị những bình luận hot search trước kia tẩy não hay vì ấn tượng mà Úc Khả Khả để lại cho cô ta chính là như vậy, Doãn Tịnh Nhã lại đặc biệt có lòng tin với việc khả năng cô đã nắm dưa gì đó, do đó không hỏi cô nguyên nhân mà đã tự nhiên đồng ý.
Thế nên thấy cô như vậy thì lập tức trở mặt, giọng điệu ghét bỏ: "Thảo nào khéo miệng như vậy, không chừng đã lừa gạt bao nhiêu người rồi, hừ."
Chợt đến trước kia chính mình bị Hằng Hách lừa gạt, mặt cô ta lập tức đen đi.
Muốn chết ghê, cô đúng là nhìn người kém quá đi, liên tiếp bị lừa.
Thấy Doãn Tịnh Nhã dễ dàng tin tưởng chính mình như vậy, Úc Khả Khả cảm thấy cô ta đáng yêu, không nhịn được cảm thán; [Quả nhiên chị Doãn đúng là ngốc bạch ngọt mà, ai nói sao mà cô ta cũng tin à?]
Hệ thống lại hiểu ra: [Bởi vì cô khiến cô ta ám ảnh tâm lý đó. Mặc dù cô ta còn sợ hãi nhưng vẫn vô thức tin cô.]
Úc Khả Khả nghĩ ngợi, lại không nhịn được mỉm cười: [Sự tương phản này, đúng là đáng yêu thật.]
Đợi đến khi quá trình giới thiệu kết thúc, dưới sự hướng dẫn của MC, mọi người ngồi xuống xung quanh lấy anh ta làm trung tâm.
Không đợi Doãn Tịnh Nhã cất lời, Úc Khả Khả đã cực kỳ tự nhiên kéo cô ta đi tới bên cạnh Lộ Sùng và Trữ Tuyết.
Chỉ thấy cô thân thiết ngồi xuống bên cạnh bọn họ, còn giới thiệu đơn giản hai bên cho nhau.
Lộ Sùng vẫn trước sau như một giữ thái độ ôn hòa của người đi trước; còn Trữ Tuyết, tuy không quen Doãn Tịnh Nhã nhưng vì Úc Khả Khả giới thiệu là bạn của cô nên cô ấy cũng kiềm chế lại vẻ kiêu ngạo xa cách, khẽ gật đầu một cái.
Doãn Tịnh Nhã: "..."
Tuy đã biết "Nhóm học tập bốn người" từ trước nhưng cô ta không ngờ quan hệ của bọn họ thật sự tốt như vậy. Nhất là Trữ Tuyết, hoàn toàn đối xử với cô ta như em gái, ánh mắt mềm sắp ch** n**c rồi.
Cô ta liếc Úc Khả khả thì đã thấy cô đang khoác tay Trữ Tuyết, vui vẻ gọi "chị Trữ Tuyết" thì không nhịn được lẩm bẩm.
Sao cô ta có cảm thấy với ai, cô gái này đều gọi chị, hơn nữa gọi Trữ Tuyết còn ngọt hơn gọi mình thế nhỉ?