Chương 18: Nắm giữ! Tu tiên giả chính thức!
Từ viên ngoại vô cùng sảng khoái đáp ứng điều kiện của Lệ Phi Vũ, bởi vì theo hắn, việc này quá sức đơn giản, nhẹ nhàng…
Cho Lệ Phi Vũ ở nhờ mười ngày, trong thời gian này Lệ Phi Vũ cần gặp tất cả người tiếp xúc với hắc họa, lắng nghe trải nghiệm của bọn họ.
Loại điều kiện này Từ viên ngoại sao có thể từ chối?
“Mau, mau mở tiệc!” Từ viên ngoại hưng phấn hô to: “Còn nữa, dọn trống hậu viện phía đông cho ta, nhanh lên, nhất định phải để cho Lệ hộ pháp ở thoải mái!”
Thạch Hổ chỉ yên lặng nhìn, không nói một lời, hắn quan sát Lệ Phi Vũ đang an nhàn ngồi trước mặt.
Điều kiện của Lệ Phi Vũ hắn hiểu được nửa phần sau, thậm chí còn có phần tán thưởng! Tuy rằng không hiểu tại sao Lệ Phi Vũ chấp nhận nhiệm vụ, nhưng lắng nghe tình báo rõ ràng, không tin vào lời nói phiến diện, mưu tính trước hành động sau!
Đối với một thiếu niên mười lăm tuổi, quả thật có thể xứng với đánh giá tâm hữu mạnh hổ, tê khứu tường vi!
Chỉ là… tại sao phải kéo dài qua mười ngày? Là bởi vì bị người trong môn phái hãm hại sao?
Thạch Hổ tự xưng là người từng trải nhưng cũng không thể nào hiểu được.
“Thạch hộ viện, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, xem như ngươi là người đầu tiên nói cho ta chuyện hắc họa, thế nào?”
Ngay lúc này Lệ Phi Vũ bất thình lình lên tiếng, mỉm cười nhìn Thạch Hổ. Thạch Hổ sững người, cuối cùng gật đầu, trầm giọng tự thuật.
Ba tháng trước, trên dưới Từ gia về tổ trạch tế tổ, sau khi quay về một thị nữ đột nhiên phát điên!
Từ viên ngoại cũng xem như phúc hậu, tìm người xem bệnh trừ tà, không keo kiệt với hạ nhân. Ầm ĩ một thời gian dài mới có một lão đạo sĩ tới trừ tà, bị dọa cho bỏ chạy, lúc này mới biết đã gặp phải hắc họa!
Tổ trạch có hắc họa, Từ viên ngoại sao thể chịu được, lập tức phái hộ viện đi đến đó. Kết quả hai hộ viện đều lâm bệnh nặng nằm suốt một tháng, bây giờ vẫn còn dáng vẻ ốm yếu!
Thạch Hổ ra ngoài làm nhiệm vụ quay về, biết được sự tình cũng hiểu mình nhận lương bổng của Từ gia bao nhiêu năm, ăn sung mặc sướng, đến lúc trả lại ân tình rồi!
Năm đó bản thân cũng xem như cao thủ một phương, Thạch Hổ đêm đó dắt người đi đến tổ trạch gặp hắc họa…
“Ta không nhìn được nó… nhưng có thể cảm nhận được, lòng… bàn tay nó đặt lên người ta!”
“Lạnh lẽo thấu xương!”
“Trong nháy mắt ta cảm giác mình sắp chết!”
Giọng nói Thạch Hổ đứt quãng, cả người sắc mặt trắng bệch! Người chung quanh lần nữa lộ ra thần sắc kiêng kị sợ hãi!
Quỷ vật sao?
Lệ Phi Vũ bình tĩnh, chỉ là có chút ngoài ý muốn, trong nguyên tác, tình tiết nhân giới xuất hiện quỷ vật không nhiều, có lẽ là do thiếu âm minh chi khí.
Cho dù là Nghiên Lệ, nữ tu của tu tiên tiểu phái gần đảo Khôi Tinh ở Loạn Tinh Hải, sư tỷ của Nguyên Dao, cũng vì bị hủy nhục thân mới bị nhốt ở âm minh chi địa, bị bắt ép tu quỷ đạo.
Đủ để thấy, quỷ vật và quỷ tu ở nhân giới cực kỳ hiếm thấy! Lệ Phi Vũ chưa từng nghĩ đến trận chiến đầu tiên tiếp xúc với tu tiên giới của mình lại đụng phải thứ này!
Tiếp theo Lệ Phi Vũ đi gặp hộ viện bệnh nặng kia, sau đó lại đi gặp thị nữ phát điên. Hắn bận rộn cả ngày, trời cũng đã tối.
Sau khi yến tiệc chấm dứt, ngay lúc Lệ Phi Vũ chuẩn bị quay về tiểu viện, Thạch Hổ rốt cuộc nhịn không được mở miệng dò hỏi: “Lệ hộ pháp, rốt cuộc ngài nghĩ gì vậy? Tại sao lại nhận nhiệm vụ, hơn nữa còn kéo dài đến mười ngày?”
Nghe thấy lời này, Lệ Phi Vũ mỉm cười: “Ta có xem qua ngày, hôm đó thích hợp trừ tà!”
“Hả?” Thạch Hổ kinh ngạc. Lệ Phi Vũ theo chủ dẫn của thị nữ cất bước rời đi.
Thật ra Lệ Phi Vũ không nói dối, hắn thậm chí có tính ngày, sau mười sáu ngày sẽ có điểm thuộc tính mới được ngưng tụ!
Đến lúc đó hắn có thể thêm điểm cho Khí Giáp thuật!
Không thể không nói, hắn có thiên phú tu luyện pháp thuật. Cũng có khả năng là do Tượng Giáp Công và Khí Giáp thuật có điểm giống nhau? Đương nhiên cũng có khả năng phẩm cấp của Khí Giáp thuật không cao?
Tóm lại, trong hai ngày đi đường hắn thành công thi triển một lần Khí Giáp thuật, thành công làm thanh thuộc tính xuất hiện – – Khí Giáp thuật (nhập môn).
Thế nên hắn mới đưa ra điều kiện ở lại Từ gia mười mấy ngày! Chính là vì tăng thêm phòng hộ cho bản thân!
Bởi vì tuy rằng đã nhập môn nhưng hắm tu luyện mấy trăm lần, thực tế chỉ thành công một lần! Không thể trong hoàn cảnh mấu chốt giúp được bản thân, còn việc điều tra hắc họa chỉ là kèm theo.
Theo chân thị nữ đến biệt viện, Lệ Phi Vũ cho tất cả hạ nhân lui xuống, đêm nay hắn tu luyện không hề ngơi nghỉ.
Mười mấy ngày tiếp theo, Lệ Phi Vũ tiếp kiến những người liên quan đến hắc họa do Từ viên ngoại tìm đến, hắn vẫn tiếp tục dùng Bích Huyết Đan, vừa mày mò tu luyện Khí Giáp thuật. Buổi tối thì tu luyện Trường Xuân Công.
Có Trường Xuân Công và Tượng Giáp Công bổ trợ, chỉ cần nghỉ ngơi ngắn ngủi tinh thần của hắn cũng sẽ không cảm thấy quá mệt nhọc.
“Lấy thuật ngự khí, Khí Giáp hộ thể!”
Biệt viện.
Lệ Phi Vũ tay bấm pháp quyết, trong lòng lẩm bẩm, qua một lúc sau vẫn không có động tĩnh!
Ánh mắt Lệ Phi Vũ quái dị: “Lạ thật, chẳng lẽ lần trước đánh bừa mà trúng sao?”
Hắn cẩn thận hồi tưởng nhưng vẫn không tìm được cảm giác, một khi đã như thế, hắn cũng lười giãy giụa.
Lệ Phi Vũ ——
Cấp bậc: Luyện Khí tầng một
Linh căn: Mộc (giả: 1/10) (kim thủy hỏa thổ)
Tuổi: Mười lăm
Tuổi thọ: 38
Công pháp: Trường Xuân Công (tầng thứ nhất); Ngoại công: Tượng Giáp Công (đệ thập tầng); Võ công: Bôn Lôi đao pháp (viên mãn); thần thông: Khí Giáp thuật (nhập môn). Thuộc tính có thể dùng: 1.
Lệ Phi Vũ hít sâu một hơi, bắt đầu cân nhắc thêm dấu cộng vào sau Khí Giáp thuật, nhẹ nhàng nhấn vào!
Oanh! Trong nháy mắt, vô số khẩu quyết Khí Giáp thuật nhảy vào trong đầu hắn! Cả người như chịu một ngàn búa tạ!
Lệ Phi Vũ nhìn thấy chính mình trong vô số ngày đêm miệt mài tu luyện chứ ngữ!
“Phù…” Khi tất cả biến mất, Lệ Phi Vũ thở phào ra một hơi!
Nín thở ngưng thần! Hắn cảm nhận được Khí Giáp thuật vừa quen thuộc vừa xa lạ, xuất hiện trong cơ thể!
Dưới đêm tối, theo thanh quang chợt lóe, một áo giáo lấp lánh xuất hiện trên cơ thể Lệ Phi Vũ! Lệ Phi Vũ sửng sốt!
Nhìn hắn không khác gì một thiên tướng, thần dị vô cùng!
Loại cảm giác này khiến khóe miệng Lệ Phi Vũ nhếch lên một ý cười… Hắn nhìn về phía thanh thuộc tính.
Khí Giáp thuật (nắm giữ)!
Hai chữ nhập môn đã thay bằng nắm giữ! Ngay lúc này ánh sáng chợt vỡ nát, Lệ Phi Vũ nhất thời xuất hiện cảm giác suy yếu. Pháp lực nơi đan điền như đèn dầu đã cạn!
Thế nhưng Lệ Phi Vũ vẫn cười vui vẻ, nếu hắn nhớ không nhầm trong nguyên tác, sau khi Hàn Lập tiến vào Hoàng Phong Cốc nhiều năm, cũng chỉ cho rằng chính mình nửa năm cùng lắm chỉ học được hai loại pháp thuật hạ giai sơ cấp, hoặc miễn cưỡng nắm giữ được pháp thuật trung giai sơ cấp.
Mà hiện tại… hắn từ môn ngoại đến nhập môn rồi đến nắm giữ, chỉ tốn chưa đến một tháng!
Càng quan trọng hơn là lúc trước hắn không hiểu pháp thuật, chỉ có thể xem như gà mờ, hiện tại, hắn chính thức xem như tu tiên giả!