Chương 6: Thiên linh căn, giả linh căn
“Chỗ này có tám bình Cố Nguyên Đan.”
“Nếu cảm giác khí huyết không đủ, kỳ thật con cũng có thể tu tập ngạnh công rèn luyện gân cốt, con có tư cách tiến vào Thất Tuyệt Đường, có thể đi chọn một quyển nhưng đừng quá trầm mê, nội công mới là vương đạo!”
“Ta cho con nghỉ ngơi ba tháng, ba tháng này không phải chạy việc bên ngoài, con điều dưỡng cho tốt đi!”
Triệu Bình để lại tám bình Cố Nguyên Đan, dặn dò vài câu rồi vội vàng rời đi.
Lão nhân tóc bạc này dường như không giỏi biểu đạt sự quan tâm với đồ đệ.
Lệ Phi Vũ mừng rỡ, quan sát chín bình Cố Nguyên Đan trên bàn đá, trong đầu hắn lúc này lại nghĩ đến việc khác…
Dùng ngạnh công có thể khiến cơ thể tự tăng cường khí huyết!
“Hoặc là nói, hấp thụ chuyển hóa thành điểm thuộc tính có thể sẽ nhanh hơn?”
Lệ Phi Vũ nghĩ tới đây ánh mắt sáng rỡ. Hắn cảm giác mình có thể thử xem sao. Nhưng Lệ Phi Vũ không nôn nóng đi tới Thất Tuyệt Đường, mà tiếp tục dùng một bình Cố Nguyên Đan.
Không phải hắn không muốn dùng thêm một bình nữa, mà bởi vì buổi sáng đã dùng ba bình Bổ Huyết Hoàn, Cố Nguyên Đan này một bình bằng hai bình Bổ Huyết Hoàn.
Máu mũi lại ra rồi! Lệ Phi Vũ quệt máu, bình thản khí huyết, ổn định cảm xúc, lại cầm mảnh vải lên xem ba bốn lần.
Hắn yên lặng đi vào phòng ngủ, ngồi khoanh chân, ngũ tâm hướng thiên. Bắt đầu tu luyện tầng thứ nhất Trường Xuân Công!
…
…
Thương Sơn như hải, tà dương như máu.
Sắc mặt Lệ Phi Vũ bình tĩnh ra khỏi phòng ngủ, dưới ánh hoàng hôn ngồi trên ghế đá tại tiểu viện.
Không có động tĩnh nào! Đừng nói là khí tức, hắn còn không cảm nhận được tồn tại của Mộc linh căn.
Hiển nhiên giả linh căn chỉ là đồ giả, cái gì mà Đơn linh căn, Thiên linh căn chứ!
Lệ Phi Vũ ngẫm nghĩ, đột nhiên nghĩ đến tình huống không mấy tốt đẹp: “Đừng bảo là Thiên linh căn giả của ta còn không bằng ngụy Tứ linh căn của Tiểu Hàn Tử nhé!”
Lệ Phi Vũ càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này!
Linh căn giả thăng cấp nếu như không phải linh căn thật thì chính là ngụy linh căn!
Nếu là thế, thiên phú tu luyện bây giờ của hắn vô cùng có khả năng chỉ tương đương tư chất Ngũ linh căn! Tám chín phần mười là có khả năng này.
Nhưng cũng có một tin tức tốt… Hắn có thể thăng cấp linh cấp!
Điểm thuộc tính chuyển hóa từ khí huyết vô cùng quan trọng!
Nghĩ đến đây Lệ Phi Vũ không ăn cơm đã chạy thẳng đến Thất Tuyệt Đường.
Thất Tuyệt Đường là một trong những trọng địa của Thất Huyền Môn, tương tự như Tàng Kinh Các, nhưng không phải ai cũng có thể ra vào.
Ngoại trừ cấp bậc hộ pháp trở lên, chỉ có người kiệt xuất trong số các đệ tử mới đạt được tư cách tiến vào.
Mấy năm nay Lệ Phi Vũ tham gia không ít hành động quan trọng ngoài môn phái, giúp Thất Huyền Môn lập không ít công lao, trừ danh tiếng hiển hách “Lệ Hổ” trên giang hồ, hắn còn được đặc cách tiến vào Thất Tuyệt Đường, tu luyện võ công cao thâm!
Lão nhân trông cửa Thất Tuyệt Đường chỉ liếc mắt nhìn Lệ Phi Vũ, không có ngăn cản.
Mục tiêu của Lệ Phi Vũ rất rõ ràng, hắn chỉ chọn ngạnh công. Lựa chọn từng cuốn một.
Đèn đuốc rực rỡ thắp lên, Lệ Phi Vũ vẫn chưa tìm được cuốn nào ưng ý. Đột nhiên trong đầu hắn hiện lên một cái tên, Tượng Giáp Công!
Mặc Cư Nhân truyền thụ cho Trương Thiết “Tượng Giáp Công" chính là ngạnh công tu luyện gân cốt!
Hơn nữa tu luyện đến tầng thứ chín, cơ thể giống như bảo giáp, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất dung, đừng nói là quyền chưởng, ngay cả bảo kiếm cũng khó có thể làm trọng thương!
Còn sẽ dần có được sức mạnh của Cự Tượng, sức mạnh cuồn cuộn tay không bắt cọp, lợi hại vô cùng!
Nếu so sánh thì ngạnh công tại Thất Tuyệt Đường hoàn toàn không thể sánh bằng!
Lệ Phi Vũ híp mắt, lẩm bẩm nói: “Tiểu Hàn à, Lệ sư huynh sẽ không bạc đãi ngươi…”
Nói rồi hắn quay đầu, dạo quanh Thất Tuyệt Đường, cuối cùng tìm được một góc khuất chất một đống bí tịch phủ đầy bụi, “Trát Nhãn kiếm pháp”!
Lệ Phi Vũ xách một chồng Trát Nhãn kiếm pháp rời khỏi Thất Tuyệt Đường.
Lại nói, nếu muốn tán công thì hắn có thể lựa chọn dựa vào Trát Nhãn kiếm pháp. Có điều trước mắt Tượng Giáp Công là lựa chọn ưu tiên, trên Trát Nhãn kiếm pháp!
Huống hồ Tượng Giáo Công tu luyện đến tầng cao nhất, nếu như thật sự lợi hại như lời đồn thì cũng có thể trở thành chỗ dựa sau khi hắn tán công!
…
…
Thần Thủ Cốc.
Hàn Lập nhớ đến hôm qua dùng chất dịch thần bí trong bình làm thí nghiệm, tờ mờ sáng hắn đã thức dậy đi đến Dược Viên, muốn quan sát vài cọng thảo dược có thay đổi gì không?
Còn chưa đi vào Dược Điền, hắn đột nhiên ngửi thấy mùi dược liệu nồng đậm.
Hàn Lập hơi sửng sốt, sau đó trong lòng chấn động: “Chẳng lẽ là…”
Hắn không khỏi tăng tốc, cuối cùng cũng đến trước đám dược thảo tỏa mùi hương mãnh liệt.
Đây là thảo dược hôm qua sao?
Hàn Lập không thể tin được hai mắt của mình, lấy tay xoa mạnh khuôn mặt còn ngái ngủ, đến khi cảm thấy đau mới đình chỉ hành vi tự ngược này lại.
“Lá của Hoàng Long Thảo có màu tím, Khổ Liên Hoa vậy mà nở ra chín cánh, vỏ của Vong Ưu Quả biến thành màu đen, ha ha! Ha ha!”
Hàn Lập rốt cuộc nhịn không được, cho dù ngày thường hắn có bình thản thế nào thì lúc này cũng không nhịn được ngửa mặt lên trời cười ha hả.
“Lần này ta gặp may rồi, chỉ trong một đêm mà dược thảo mới một hai năm dược tính toàn bộ đều biến thành mười mấy năm dược tính, nhìn màu sắc lá cây, hình dáng của quả, còn có mùi hương nồng nàn của hoa sen, đây rõ ràng chỉ có dược thảo hoàn toàn thành thục vài năm mới có được!”
Hàn Lập lại cẩn thận kiểm tra dược thảo một lần nữa, xác định chúng nó giống hệt như miêu tả trong Dược Thư, thật sự đúng là dược liệu trân quý.
“Nếu dùng phương thức này ủ chín thảo dược, vậy chẳng phải mình muốn có bao nhiêu dược liệu trân quý thì sẽ có bấy nhiêu sao? Hơn nữa dùng không hết còn có thể bán lại cho người khác, có thể kiếm được không ít ngân lượng.”
Hàn Lập không kiềm nổi kích động, bắt đầu miên man suy nghĩ, thậm chí càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng xa, cảm thấy bản thân lần này nhặt được bảo bối rồi!
Hắn đột nhiên lộn nhào dưới đất, lúc này hắn không còn dáng vẻ bình tĩnh như mọi ngày, lúc kích động không khác gì thiếu niên mười bốn tuổi bình thường.
“Tiểu Hàn!”
Đúng lúc này, một tiếng kêu lớn vang lên! Dọa cho Hàn Lập đang lộn nhào sợ tới mức ngã lăn ra đất!
Hàn Lập che đầu, đau tới mức rít hơi lạnh.
“Tiểu Hàn, Tiểu Hàn, Lệ sư huynh của ngươi tới rồi!”
“Mau ra đây!”
Nghe tiếng kêu, Hàn Lập còn chưa hoàn hồn đã sợ tới mức run bật!
“Sao hắn lại tới nữa?!” Hàn Lập vừa giận vừa sầu, nhưng hơn hết là hoảng loạn…
Hàn Lập vất vả lắm mới phát hiện được chiếc bình thần bí, nó còn có công hiệu thần kỳ như thế, nếu bại lộ thì… Hàn Lập vội vàng giấu chiếc bình.
Hắn đã hạ quyết tâm có chết cũng sẽ không kể chiếc bình thần bí này cho bất kỳ ai!
Giá sách của Mặc lão có rất nhiều sách, Hàn Lập cũng xem qua không ít, hắn biết “Hoài bích kỳ tội" nghĩa là gì!
Vội vàng thu dọn, xác định không có vấn đề lúc này Hàn Lập mới nghiêm mặt đi đến cổng Thần Thủ Cốc, nhìn cái tên Lệ Phi Vũ đang xách một cái túi to!