Phàm Nhân Truy Tìm Tiên Truyện

Chương 3 - Vân Nguyên Biệt Viện

Khoảng một tiếng sau, toàn bộ bốn mươi sáu vị đệ tử ngoại môn mới cùng đồng môn sư huynh xuất hiện ở phía trước một khu biệt viện khá rộng rãi: “Khu biệt viện ở trước mặt các ngươi đây là chỗ ở của các ngươi trong ba năm này. Khu biệt viện này tên là Vân Nguyên biệt viện, do môn phái xây dựng dành cho chúng đệ tử mới nhập môn của môn phái, ba năm sau các ngươi nhường vị trí cho lớp đệ tử ngoại môn mới của tông môn; các ngươi sau đó được phân chia đến các toà ngoại môn linh phong của môn phái. Giờ các ngươi đi theo ta đến ngoại môn đường lĩnh vật tư, tối nay các ngươi dọn vào ở khu biệt viện này luôn.”

Toàn bộ tân đệ tử ngoại môn nghe vị sư huynh ở trước mặt nói xong, đồng thanh nói: “Vâng.”

Sầm Thịnh gật đầu một cái, sau đó ra hiệu cho chúng đệ tử ngoại môn mới đi theo mình. Toàn bộ chúng đệ tử ngoại môn mới sau đó đi theo Sầm Thịnh sư huynh.

Chỗ mà các đệ tử ngoại môn lĩnh vật tư, nằm ở trên đỉnh phong của Thiên Huyền Phong. Còn khu biệt viện Vân Nguyên dành cho đệ tử ngoại môn mới của môn phái, được xây dựng trên một khu đất rộng ở phía Tây toà linh sơn này. Lớp này đệ tử ngoại môn mới chưa bước vào con đường tu luyện, đi đến đỉnh núi cũng mất hơn một tiếng đồng hồ.

Sầm Thịnh thấy vậy lập tức niệm một đoạn chú ngữ nào đó, rất nhanh tốc độ di chuyển của chúng đệ tử ngoại môn mới được nâng cao. Vì vậy, không đến ba mươi phút sau, hắn và toàn bộ đệ tử ngoại môn mới xuất hiện ở bên ngoài ngoại môn đường.

Hắn sau đó bảo chúng đệ tử ngoại môn mới ở bên ngoài đợi, còn mình thì đi vào bên trong toà kiến trúc này. Hắn sau khi bước vào bên trong, lập tức đến trước mặt một vị trưởng lão; không lâu sau, hắn giao danh sách đệ tử mới này cho vị trưởng lão này, rồi đứng đợi lão tới nhà khó lấy vật tư.

Sầm Thịnh đợi khoảng một khắc thì hắn nhận một chiếc túi khá lớn, từ vị trưởng lão đó. Sau đó hắn cầm chiếc túi rời ngoại môn đường, nhanh chân xuất hiện ở trước mặt toàn bộ bốn mươi sáu vị tân đệ tử ngoại môn.

Chúng đệ tử ngoại môn mới sau khi nhìn thấy Sầm Thịnh sư huynh, lập tức đứng thành hàng. Không lâu sau, hai hàng dài xuất hiện ở trước mặt làm bài nam tu sĩ.

Vị nam tu sĩ này sau đó phát từng túi đồ một cho mỗi vị đệ tử ngoại môn mới. Một lúc sau, nam tu sĩ nói với các đệ tử mới của môn phái: “Các vị sư đệ sư muội, sau khi mọi người dọn vào trong Vân Nguyên biệt viện, mọi người nhanh chóng nhỏ một giọt máu của mình vào tấm lệnh bài ở trong túi đồ. Tấm lệnh bài đó chính là thân phận lệnh bài của mọi người, ra vào sơn môn hay bất kỳ kiến trúc nào đều phải cần thân phận lệnh bài. Sau một năm gia nhập vào môn phái, mọi người phải tự mình chuẩn bị đồ ăn thức uống; có thể đến nhiệm vụ điện nhận nhiệm vụ để kiếm tài nguyên tu luyện hoặc linh thạch, cống hiến điểm; mỗi tháng đến ngoại môn đường nhận tài nguyên tu luyện. Thực lực của mọi người đạt đến Thanh Sơ cảnh trung kỳ trở lên, mọi người được phép xuống núi rèn luyện, nhưng phải đến ngoại môn đường để lấy giấy ra ngoài rèn luyện. Mọi người hiểu hết chưa?”

Bốn mươi sáu đệ tử ngoại môn mới nghe Sầm Thịnh sư huynh nói xong, đồng thanh nói: “Hiểu rõ rồi.”

Sầm Thịnh gật đầu một cái, sau đó ra hiệu cho mọi người trở về Vân Nguyên biệt viện. Các đệ tử mới sau đó bắt đầu xuống đỉnh núi của Thiên Huyền Phong, trên đường đi họ nghe Sầm Thịnh nói về Vân Nguyên biệt viện.

Vân Nguyên biệt viện được chia làm năm khu vực theo ngũ hành; các phòng chia thành bốn khu theo đông tây nam bắc. Có vài ngoại môn trưởng lão chịu trách nhiệm quản lý đệ tử trong Vân Nguyên biệt viện, cơm nước của đệ tử ngoại môn mới ở biệt viện trong năm đầu tiên là do họ chuẩn bị.

Lúc đi đến đỉnh núi Thiên Huyền Phong như thế nào. Lúc trở về Vân Nguyên biệt viện như thế. Tức là Sầm Thịnh hỗ trợ chúng đệ tử ngoại môn mới, giống với lần rời biệt viện đi lên đỉnh núi Thiên Huyền Phong.

Không đến nửa tiếng sau, bọn họ xuất hiện ở bên ngoài biệt viện, sau đó đi vào bên trong. Không lâu sau, mỗi người chọn một căn phòng để nghỉ ngơi, phân đều ra năm khu vực. Tất cả sau đó dựa theo sự chỉ dẫn lúc trước của Sầm Thịnh sư huynh, nhỏ một giọt máu của mình vào trong tấm lệnh bài ở trước mặt; mọi người đều cảm nhận được một tia liên hệ với tấm lệnh bài.

Mọi người sau đó đều tiến vào phòng tắm tắm rửa, đi ra khỏi phòng tắm với một bộ đồ y phục ngoại môn màu lam ở trên người. Không lâu sau, bữa tối bắt đầu diễn ra, mọi người ăn cơm tối trong khoảng nửa tiếng thì kết thúc, sau đó trở lại phòng của mình. Có người nếm thử tu luyện, cũng có người đi ngủ. Cuộc sống của họ ở Vân Nguyên Tông chính thức bắt đầu.

Thời gian thắm thoắt trôi qua, ba tháng nhanh chóng kết thúc. Sau ba tháng nhập môn, tu vi của mọi người đều tiến bộ rõ rệt, phần lớn thực lực của mọi người đều ở Thanh Sơ cảnh nhị trọng; riêng Trần Minh Nguyên thì ở Thanh Sơ cảnh tam trọng, do được một viên bảo châu thần bí hỗ trợ đột phá cảnh giới.

Lúc này Trần Minh Nguyên đang ở trong căn phòng của mình tu luyện. Hắn tu luyện thêm nửa tiếng đồng hồ nữa, thì hắn dừng việc tu luyện lại. Sau đó, hắn lấy viên Huyền Bảo Châu kia ra ngắm.

Viên Huyền Bảo Châu này là do hắn nhặt được ở trong một sơn động thần bí, vào bốn năm trước, thuộc vòng trong của sơn lâm Vân Nguyên. Không gian của viên Huyền Bảo Châu này rất rộng lớn, trong đó có nhiều loại đồ vật khác nhau.

Chính hắn đã đạt được một quyển đan đạo thư tịch ở trong đó, tiến hành đọc quyển thư tịch này; tri thức ở trong quyển thư tịch rất phong phú, sau hai năm tìm hiểu thì hắn mới chỉ nhớ được một phần tri thức ở trong quyển thư tịch.

Trương Nguyên Lâm ngắm viên Huyền Bảo Châu một lúc, thì hắn cất bảo châu này trở lại vị trí cũ. Sau đó hắn đi ra khỏi căn phòng của mình, rồi đi về phía cổng của Vân Nguyên biệt viện.

Bình Luận (0)
Comment