Hành lang lầu hai.
Trên mặt Jerry toàn là vẻ mờ mịt cùng sợ hãi.
Hắn đứng trên hành lang có chút âm u đen tối, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên chạy đi đâu.
Tuy rằng hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía lầu hai.
Nhưng vẫn muộn, Hàn Mai Mai và Trái Kiwi đã không thấy đâu nữa, cũng không biết trốn đi đâu rồi, có lẽ là lầu ba, có lẽ là phòng ngủ ở lầu hai.
Jerry không dám tùy tiện bước vào những căn phòng đang đóng chặt cửa đó, sợ sẽ kích phát cơ hội gϊếŧ người của lệ quỷ.
Đặc biệt là lúc này đang tiến hành trò chơi trốn tìm.
Nói không chừng đang có lệ quỷ nấp trong bóng tối, cười dữ tợn nhìn hắn --
Trên vách tường hàng lang treo những bức tranh sơn dầu cách đều nhau, hiện ra một loại cảm giác quái dị âm trầm, trong đó có một bức tranh vẽ khu nghĩa địa, lại lấp ló một bóng quỷ lờ mờ.
Jerry nhịn không được khẽ rùng mình, nhanh chóng chạy về phía lầu 3, không thể tiếp tục đứng chỗ này, càng ở lâu càng rợn người.
Lỡ như từ trong tranh thình lình nhảy ra một con quỷ...
Tiếng chạy bộ thình thịch của Jerry rất nhanh biến mất trên thang lầu.
Không bao lâu, một cánh cửa trong hành lang lặng lẽ hé mở, một gương mặt quỷ dị ló ra từ kẹt cửa, nhìn chằm chằm phương hướng Jerry biến mất.
Bên kia.
Hạ Nhạc Thiên đã đếm ngược xong, mở mắt ra nhìn một vòng xung quanh, không có một bóng người, cuối cùng lại cúi đầu nhìn trên con dấu màu đỏ đột nhiên xuất hiện trên cổ tay, phía trên viết một chữ: [Quỷ]
Cậu cọ cọ làn da, con dấu này như vết bớt bẩm sinh, không có bất kỳ cảm giác quái dị nào, như một khối thịt trọn vẹn.
Hạ Nhạc Thiên mau chóng dời lực chú ý từ con dấu sang trò chơi, cậu đi thẳng đến lầu hai, bởi vì trong lúc cậu nhắm mắt, rõ ràng nghe được vài tiếng bước chân đi lên cầu thang.
Đại sảnh lầu một có vài chỗ rất thích hợp để người ẩn nấp, tương tự, cũng rất thích hợp giấu quỷ.
Tuy nhìn Hạ Nhạc Thiên như đứng trên đỉnh kim tháp trong trò chơi trốn tìm, cho dù là mười lăm con quỷ kia cũng không thể tấn công cậu vào thời điểm này.
Ở quy tắc nội, hắn có thể nói là vô địch, cũng là an toàn nhất thời điểm.
Nhưng mà, cậu không thể tìm ra bất kỳ lệ quỷ nào đang ẩn nấp, để tránh chúng khôi phục thân phận trở thành lệ quỷ thật sự.
Hạ Nhạc Thiên hơi lo lắng việc lệ quỷ sẽ chủ động nhảy ra để cậu phát hiện, nhưng ngay sau đó lại phủ định khả năng này.
Cho dù việc này không được coi là vi phạm quy định, nhưng nếu thật làm như vậy, người chơi sẽ không còn bất kỳ đường sống đáng nói.
Quan trọng nhất là, nhóm lệ quỷ kia sẽ tuân thủ quy tắc trò chơi vô điều kiện, không thể mưu lợi chui lỗ hổng trò chơi.
So với người chơi, chúng nó càng sợ hãi quy tắc, có lẽ là vì lực lượng áp chế của trò chơi đối với lệ quỷ.
Nói tóm lại, Hạ Nhạc Thiên không dám vi phạm quy tắc quá mức rõ ràng, nhưng phải tìm cách không để mình tìm ra những lệ quỷ đó, cuối cùng còn phải nghĩ cách liên hệ với người chơi khác mới được.
Tuy Hạ Nhạc Thiên có thể lợi dụng kênh đội trong trò chơi để liên lạc với người chơi khác, nhưng Ám Dạ tất nhiên cũng sẽ nhìn thấy tin nhắn của cậu, hiện tại cậu và Ám Dạ đã xé rách da mặt, là quan hệ đối địch, không chết không ngừng.
Còn cách trò chuyện riêng thì người chơi không thể kết bạn trong trò chơi với nhau, bởi vì nếu kết bạn với nhau thì có thể thông qua danh sách bạn tốt để xem trạng thái của người chơi đó, chuyện này chẳng khác gì Bug trong trò chơi.
Trò chuyện riêng không thể thực hiện, nhưng nếu thẳng thừng nói chuyện với nhau trong lâu đài, có vẻ như cũng không thể nào, quỷ không thể nói chuyện với "Người" đang trốn, chuyện này hoàn toàn vi phạm quy tắc trò chơi trốn tìm, hơn nữa, người chơi nói chuyện với nhau sẽ bị những lệ quỷ nghe được.
Nghĩ đến đây, bước chân Hạ Nhạc Thiên hơi khựng lại, nhanh chóng móc di động ra, trầm tư nhìn phần mềm group chat......
***
Editor: Tui về rồi đây ~~~
♪ヽ(・ˇ∀ˇ・ゞ)
Nãy tui lướt TYT xem truyện của mình có bị reup P2 trên đó không, thì thấy một bạn cmt ở P1 là nên đọc P2 ở truyen3h. Cứ tưởng P2 may mắn thoát khỏi ma trảo của mấy trang reup, không ngờ là do tui chỉ tìm truyenfull mà quên trang truyen3h.
Đọc ngay trang chính chủ không thơm hơn sao, còn có thể cmt giao lưu và vote cho editor mà, đừng để tui giựn tui set pass trên WordPress (ノ`⌒')ノ