Tuy Hạ Nhạc Thiên không định gia nhập tổ chức Người Chơi, nhưng vẫn cảm ơn Hàn Mai Mai nhắc nhở.
Nhưng nhớ tới chuyện của Trần Đỉnh, trong lòng cậu lại có chút bất an, nếu Hàn Mai Mai chỉ nói hai câu này, có nghĩa là đối phương không tiện nói tỉ mỉ.
Nhưng vì an toàn của Trần Đỉnh, Hạ Nhạc Thiên vẫn hỏi Hàn Mai Mai nhiều thông tin hơn về chuyện này.
Bên Hàn Mai Mai im lặng vài giây, sau đó mới gửi tin nhắn đến.
[Hàn Mai Mai: Vương Tiểu Minh, cậu vẫn muốn tham gia tổ chức Người Chơi sao?]
Có vẻ như cô đã nhạy bén nhận ra điều gì đó từ câu nói của Hạ Nhạc Thiên, chỉ là đã đoán sai mục đích.
Hạ Nhạc Thiên tỏ vẻ mình không định tham gia, cũng không nói cụ thể là ai, chỉ nói đồng đội của cậu vì điều tra tin tức nên mới gia nhập tổ chức Người Chơi.
Nhưng vì lo lắng cho đối phương, nên cậu mới muốn biết về chuyện này nhiều hơn.
[Hàn Mai Mai: Theo chúng tôi điều tra, tổ chức Người Chơi đã trà trộn vào không ít thành viên Địa Ngục, trước mắt điều tra ra cũng đã mười mấy người, người ẩn sâu có lẽ sẽ càng nhiều hơn.]
[Hàn Mai Mai: Không ai biết có tổng cộng bao nhiêu người chơi có lệ quỷ giống như Ám Dạ, nhưng cậu không lo lắng, cách thức chế tạo lệ quỷ phục vụ cho mình có tỷ lệ thành công cực kỳ thấp, trên cơ bản là không thể phục chế.]
Đồng tử Hạ Nhạc Thiên chợt co rụt.
Những lời này của Hàn Mai Mai..... giống như rất chắc chắn việc chế tạo lệ quỷ có xác suất thành công rất nhỏ.
Hàn Mai Mai là một người thông minh và cẩn thận, những lời này tất nhiên là cố ý tiết lộ cho Hạ Nhạc Thiên.
Có phải đang ám chỉ...... Ngoài tổ chức Địa Ngục ra, vẫn còn người khác hoặc là tổ chức khác đang âm thầm tiến hành thực nghiệm trên người?
Càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi.
Hạ Nhạc Thiên ngẫm nghĩ một hồi lâu.
Khoảng năm phút sau.
Hàn Mai Mai lại gửi tới một tin nhắn, nội dung là một ít ID kỳ kỳ quái quái, tổng cộng có mười mấy cái tên.
Hạ Nhạc Thiên lập tức ý thức được đó là cái gì.
[Hàn Mai Mai: Đây là mười mấy ID của tổ chức Địa Ngục mà chúng tôi tra được, có điều những ID mà chúng tôi có thể tra được, hơn một nửa là đám lâu la dưới tầng chót của tổ chức Địa Ngục, nói bạn của cậu để ý bọn họ, cùng với những người mà bọn họ tiếp xúc.]
Suy đoán của Hạ Nhạc Thiên được xác thực, trong lòng không khỏi cảm kích Hàn Mai Mai.
Cậu và Hàn Mai Mai chỉ cùng trải qua Thi Đấu Xếp Hạng một lần, nhưng không ngờ Hàn Mai Mai lại trợ giúp cậu nhiều như vậy.
Trước mắt dù nói gì cũng vô ích.
Nhưng Hạ Nhạc Thiên vẫn nhịn không được cảm ơn Hàn Mai Mai từ tận đáy lòng, cuối cùng tỏ vẻ về sau nếu có chuyện gì thì cứ liên lạc với cậu.
[Hàn Mai Mai: Cậu cứ đem lời cảm ơn mà cậu thiếu tôi, dùng trên người Trái Kiwi là được.]
Hạ Nhạc Thiên có chút ngoài ý muốn.
Tuy trong trò chơi, Hàn Mai Mai và Trái Kiwi quan hệ khá tốt, nhưng nghe ý tứ của Hàn Mai Mai, dường như hai người đã gặp nhau ở thế giới Hiện Thực rồi?
Nhưng Hạ Nhạc Thiên cũng không có sở thích hóng hớt người khác, nên không mở miệng dò hỏi chuyện này, chỉ là tỏ vẻ mình và Trái Kiwi đã kết bạn với nhau, nói Hàn Mai Mai chuyển lời cho Trái Kiwi, về sau có việc có thể tìm mình.
[Hàn Mai Mai: Được, tôi off trước.]
Ảnh đại diện của Hàn Mai Mai rất nhanh tối sầm xuống, Hạ Nhạc Thiên lại liên lạc với Trần Đỉnh, gửi cho hắn mười mấy ID kia, sau đó nói sơ qua chuyện này, kêu Trần Đỉnh chú ý một chút.
[Nâng Một Ngụm Rượu: Tôi biết rồi, cậu cũng phải cẩn thận, bên phía Bùi Anh làm phiền cậu.]
[Da Da Hạ: Yên tâm.]
Hai người không nói chuyện gì quan trọng, chỉ nói một ít chuyện linh tinh rồi kết thúc trò chuyện.
Chờ đến chạng vạng, Bùi Anh nhắn tin cho Hạ Nhạc Thiên trong trò chơi, hỏi có muốn lại đây ăn cơm không, nàng đã chuẩn bị xong rồi, nói là để chúc mừng việc dọn nhà.
Hạ Nhạc Thiên nghĩ một chút rồi đồng ý.
Bùi Anh làm một bàn đồ chơi tương đối phong phú đồ, cười mời Hạ Nhạc Thiên ngồi xuống, "Ngồi xuống đi, giờ tôi mới phát hiện hình như tôi chưa từng mời cậu ăn cơm tôi nấu đâu."
Hạ Nhạc Thiên phát hiện đúng là như vậy thật, không khỏi cười khổ: "Còn không phải là chuyện trước đó làm ầm ĩ quá mức sao."
Hạ Nhạc Thiên nói chính là chuyện Trần Đỉnh và Bùi Anh bị tổ chức Địa Ngục bắt đi, cũng đúng là bởi vì sự kiện đó, làm Hạ Nhạc Thiên không dám tiếp xúc thân mật với hai người.
Nhưng hiện tại Trần Đỉnh phải đi làm chuyện nguy hiểm, Bùi Anh không thể ngồi đợi một mình, so với như vậy còn không bằng ở cạnh Hạ Nhạc Thiên.
Huống chi gần đây trong tổ chức Địa Ngục có chút loạn, Hạ Nhạc Thiên và Bùi Anh lại càng an toàn hơn.
Bởi vì lúc này có vô số người đang nhìn chằm chằm tổ chức Địa Ngục.
Tin chắc trong khoảng thời gian này, tổ chức Địa Ngục sẽ thu liễm hơn nhiều so với trước kia, để tránh chọc nhiều người tức giận cuối cùng lật thuyền.
Nhưng đến tận bây giờ, vẫn không có ai lộ ra tin tức về phó hội trưởng của tổ chức Địa Ngục, cũng chính là Sứ Giả Gothic.
Khả năng duy nhất là toàn bộ người chơi tổ đội với hắn, tất cả đều đã chết.
Còn Hạ Nhạc Thiên, không thể không nói những người chơi tổ đội với Hạ Nhạc Thiên đều có nhân phẩm không tồi, trong tình huống này sẽ không nhô đầu ra tiết lộ tin tức về Hạ Nhạc Thiên.
Huống chi, từ lúc Hạ Nhạc Thiên vào trò chơi đến giờ, đều dùng tên giả, không hề hé lộ thông tin riêng tư nào.
Tuy rằng thành viên của tổ chức Địa Ngục cố tình tụ tập ở thành phố B, nhưng đó cũng là vì bọn họ nghi ngờ kẻ huỷ diệt tổ chức Địa Ngục đang ở thành phố này.
Nhưng lại không sẽ biết kẻ phá huỷ tổ chức Địa Ngục, cũng chính là người mà bọn họ đang tìm kiếm --[Da Da Hạ]
Thành viên duy nhất biết được tin tức này, đã chết trong một vòng Thi Đấu Xếp Hạng.
Xác nhận không có bất kỳ chỗ sơ hở nào, Hạ Nhạc Thiên mới thật sự yên lòng, bắt đầu ăn cơm.
Sinh hoạt bình đạm yên bình như vậy, tựa hồ đã qua thật lâu thật lâu.
Hạ Nhạc Thiên đã không còn nhớ đó là cảm giác như thế nào, nhưng nếu có thể lựa chọn, cậu vẫn muốn trở về với cuộc sống bình yên trước kia.
Chỉ là, cậu không nỡ cũng không muốn rời khỏi Thích Lệ Phi.
Quan trọng nhất là, mấy tháng gần đây sự kiện thần quái liên tục xảy ra, nếu cậu thật sự chỉ là người bình thường, nói không chừng một ngày nào đó sẽ chết trong một sự kiện thần quái.
Ngay cả năng lực cứu Đường Quốc Phi cũng không có, thậm chí sẽ vĩnh viễn quên đi Đường Quốc Phi.
Cho nên đôi khi cẩn thận ngẫm lại, trở thành một người chơi, cũng là một chuyện rất may mắn.
Ăn cơm xong, Hạ Nhạc Thiên giúp Bùi Anh dọn rửa chén đũa, sau đó mới quay về phòng mình.
Bùi Anh ngồi trong phòng, lẳng lặng nhìn ra cửa sổ, bỗng nhiên không quá thích ứng với cảm giác yên tĩnh này.
Cùng Trần Đỉnh ở bên nhau chưa được mấy tháng, nàng không ngờ mình đã thích ứng với những ngày ở bên Trần Đỉnh.
Nàng phát hiện mình lại nhớ hắn.
Hạ Nhạc Thiên vào phòng tắm rửa mặt một chút, lúc quay ra thì thấy điện thoại hiển thị mấy tin nhắn mới trong trò chơi.
Là Thích Lệ Phi gửi tới.
Hạ Nhạc Thiên đã không nhớ rõ lần cuối Thích Lệ Phi chủ động nhắn tin cho cậu là khi nào.
Hạ Nhạc Thiên chợt có chút thụ sủng nhược kinh, sau đó lại yên lặng cho mấy bàn tay.
Sau khi bình tĩnh lại, lúc này Hạ Nhạc Thiên mới mở tin nhắn ra đọc.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Hôm nay nghỉ ngơi thế nào?]
Hạ Nhạc Thiên có hơi mất mát, đối phương không hề nói lời nhớ thương, ngược lại toàn là chuyện về trò chơi.
Cậu chỉ có thể trả lời một chữ ừ với Thích Lệ Phi .
Hạ Nhạc Thiên nhịn không được nhớ tới lần trước hiểu lầm đối phương muốn hôn mình, lại càng thêm hụt hẫng.
Hai người đến tiến triển tới bây giờ, thành thật mà nói có chút chậm.
Hạ Nhạc Thiên hy vọng hai người có thể thân mật hơn một chút, chỉ nghĩ thôi mac cậu đã nhịn không được nghĩ đến chuyện sâu xa hơn.
Thích Lệ Phi là NPC được Thần tối cao sáng tạo ra, tuy rằng bề ngoài không khác gì con người.
Nhưng...... Lúc Thần tối cao sáng tạo ra Thích Lệ Phi, liệu có cố ý thêm vào một vài tính năng có thể làm một ít chuyện không tiện nói gì đó không?
Vừa nghĩ đến đây, điện thoại đúng lúc truyền đến âm thanh nhắc nhở, nháy mắt kéo suy nghĩ đang bay xa của Hạ Nhạc Thiên trở về, ý thức được mình lại nghĩ loại chuyện này, hai gò má Hạ Nhạc Thiên phụt một tiếng đỏ bừng.
Rõ ràng trong phòng chỉ một mình cậu, nhưng Hạ Nhạc Thiên vẫn cảm thấy xấu hổ muốn chui xuống lỗ.
Đều là lúc nào rồi, cậu lại ngồi suy nghĩ mấy chuyện sẽ không bao giờ xảy ra.
Hạ Nhạc Thiên xoa xoa mặt, xoá bỏ sạch sẽ ý tưởng trong đầu, mở tin nhắn trò chơi.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Xảy ra chuyện gì? Không vui?]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Hửm?]
Đối với hành động lo lắng của Thích Lệ Phi, Hạ Nhạc Thiên cảm thấy rất ấm lòng, ít nhất đối phương vẫn để ý mình.
Cậu có chút áy náy với thái độ lạnh nhạt lúc nãy của mình, vội vàng giải thích với Thích Lệ Phi, để tránh đối phương lo lắng.
[Da Da Hạ: Không có việc gì, vừa mới đi đổ nước.]
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần:......]
Hạ Nhạc Thiên không rõ nguyên do.
[Da Da Hạ: Mấy dấu chấm là ý gì?]
Một bóng đen giấu trong bóng tối, hơi ngẩng đầu nhìn thanh niên đang ngồi trên giường lại nói là đổ nước.
Bóng đen cười khẽ một tiếng, màn hình điện thoại tự động nhảy ra dòng chữ, cuối cùng ấn gửi đi.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Không có việc gì, lỡ tay nhấn sai.]
Rối rắm những việc này cũng không ý nghĩa gì.
Hạ Nhạc Thiên càng để ý Thích Lệ Phi làm gì ở trong trò chơi, gõ chữ hỏi đối phương ngày hôm nay thế nào.
Bóng đen tự hỏi trong chớp mắt, vô cùng nghiêm túc gửi tin nhắn cho thanh niên.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Bởi vì trò chơi đổi mới một vài quy tắc, không có nhiều người chơi tiến vào trò chơi, cho nên tôi rất rảnh rỗi, vừa lúc dành thời gian cho em.]
[Da Da Hạ: Thiệt hay giả?]
[Da Da Hạ: Anh bị trộm tài khoản sao?]
Bóng đen lập tức cứng đờ, hắn nghĩ tới rất nhiều khả năng, lại không nghĩ tới đối phương sẽ bày ra vẻ mặt khϊếp sợ không tin như thế này.
Tâm trạng của hắn quá mức phập phồng làm bóng đen hơi hơi uốn lượn tan rã.
Hạ Nhạc Thiên lại hoàn toàn không biết gì cả, cậu muốn gửi thêm tin nhắn nhưng Thích Lệ Phi cứ như thật sự bị trộm tài khoản, hoàn toàn không trả lời.
Xa xôi sao trời.
Thần ngồi ở vị trí trung tâm vũ trụ đang nhắm mắt, một đạo thần niệm từ thế giới Hiện Thực trở về, bay vào giữa chân mày của Thần.
Hắn mở bừng mắt.
Vô số lục quang thấy thế thì nhanh chóng vây lên, còn chưa kịp mở miệng hóng hớt thì đã bị mặt mũi khó coi của Thần làm hoảng sợ, cuống quýt câm miệng chạy tứ tán.
Thần ngồi ở trung tâm, nhìn màn hình di động không ngừng nhảy ra tin nhắn, từng câu đều thể hiện lo lắng với hắn.
Vẻ không vui trên mặt Thần vơi bớt, khẽ thở dài một hơi.
[Đẹp Trai Kinh Thiên Địa Khϊếp Quỷ Thần: Không sao, không cẩn thận rớt điện thoại xuống đất.]
Lúc này Hạ Nhạc Thiên mới yên tâm.
Không có việc gì là tốt.
Có lẽ là vì chuyện này, Hạ Nhạc Thiên mới quên mất Thích Lệ Phi vừa nói lời yêu thương, sôi nổi bàn về chuyện trò chơi với Thích Lệ Phi.
Thần thở dài.
*****
Editor: Mình tốt nghiệp rồi nên thời gian sắp tới sẽ lu bu chuyện xin thực tập với tìm nơi ở. Mình sẽ không drop nên mọi người cứ đợi, không đợi được thì đọc QT cho đỡ chán hỉ (✿^‿^)