Ngày kế.
Hạ Nhạc Thiên ngủ đến tự tỉnh, đầu tiên là nhắn tin chào buổi sáng với Thích Lệ Phi, đối phương rất nhanh trả lời, hỏi Hạ Nhạc Thiên sao lại dậy sớm như vậy.
Hạ Nhạc Thiên cười tủm tỉm bảo ngày hôm qua ngủ rất ngon.
Thích Lệ Phi lại thúc giục Hạ Nhạc Thiên mau đi ăn sáng, đừng đói đau dạ dày.
Hai người lại quấn quýt vài câu mới tạm biệt, cả hai đều ăn ý bỏ qua chuyện ngày hôm qua.
Hạ Nhạc Thiên rửa mặt xong thì một lúc sau Bùi Anh đã nhắn tin tới bảo nàng vừa nấu cháo, nhưng nấu hơi nhiều, hỏi Hạ Nhạc Thiên có muốn ăn hay không.
Hạ Nhạc Thiên dĩ nhiên là đồng ý, trực tiếp mang chén mình đi qua, Bùi Anh cười múc cho Hạ Nhạc Thiên một chén cháo đầy ắp, thuận tiện gắp cho cậu Hạ Nhạc Thiên vài quả trứng gà mới luộc, cộng thêm một ít dưa muối.
Hạ Nhạc Thiên nhận đồ ăn, lại hỏi Bùi Anh: "Chị có liên lạc với Trần Đỉnh không?"
Bùi Anh cười gật đầu, "Liên lạc, nhắc tới còn phải cảm ơn cậu đã cung cấp danh sách người chơi."
Chuyện này có thể đề cao an toàn của Trần Đỉnh trong tổ chức Người Chơi rất nhiều, quan trọng hơn là, cũng tiện cho Trần Đỉnh điều tra về tổ chức Địa Ngục.
Hạ Nhạc Thiên cười gật đầu, sau đó mang theo đồ quay về phòng mình.
Sau khi ăn xong, Hạ Nhạc Thiên bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, bèn nằm xuống ngủ thêm một giấc.
Ánh mặt trời buổi trưa từ cửa sổ nghiêng xuống, chỗ góc khuất không được ánh nắng chiếu tới tạo thành một góc tối, dường như có một bóng đen xuất hiện trong chớp nhoáng rồi biến mất.
Buổi chiều, Hạ Nhạc Thiên ngủ dạy không lâu thì thu được tin nhắn từ Trần Đỉnh.
Trần Đỉnh nói hắn đã thành công gia nhập tổ chức Người Chơi, quen biết với mấy người chơi, nghe nói bọn họ đều từng bị tổ chức Địa Ngục hãm hại suýt bỏ mạng.
Nhưng trong đó có một ID, vừa lúc nằm trong danh sách mà Hạ Nhạc Thiên cung cấp.
Nói cách khác, người kia chính là thành viên của tổ chức Địa Ngục.
Hạ Nhạc Thiên dặn Trần Đỉnh phải cẩn thận, nếu có thể thì tạm thời đừng tiếp xúc quá nhiều với người này.
Trần Đỉnh tỏ vẻ mình sẽ cẩn thận, lại hỏi Hạ Nhạc Thiên chuẩn bị khi nào vào trò chơi.
Hạ Nhạc Thiên nghe vậy thì mở Bảng Xếp Hạng, ba hạng đầu vẫn không có bất kỳ thay đổi gì.
Bao gồm [Sứ Giả Gothic], điểm tích lũy và số lần tham gia Thi Đấu Xếp Hạng đều giống lúc trước.
Cũng coi như là tin tức tốt.
Trừ chuyện này ra, phía dưới Bảng Xếp Hạng cũng có chút thay đổi không lớn không nhỏ, hiển nhiên là lại có người chết ở trong trò chơi.
Hạ Nhạc Thiên thoáng trầm tư một chút, trả lời Trần Đỉnh.
[Da Da Hạ: Chờ một thời gian đi, nếu điểm tích lũy của Sứ Giả Gothic thay đổi thì tôi lại tiến vào trò chơi.]
Tuy rằng nếu làm vậy, cậu sẽ không được gặp Thích Lệ Phi trong vài ngày.
[Nâng Một Ngụm Rượu: Tôi hiểu rồi, vậy cậu nhân dịp này điều chỉnh lại trạng thái, vừa lúc tôi cũng cố gắng tạo mối quan hệ thân thiết với bọn họ.
Hạ Nhạc Thiên hơi nhíu mày.
[Da Da Hạ: Khoảng cách Thi Đấu Xếp Hạng kết thúc chỉ còn lại một tháng cuối cùng, Trần Đỉnh, tôi biết anh muốn điều tra càng nhiều tin tức, nhưng tôi không hy vọng anh mạo hiểm.]
[Nâng Một Ngụm Rượu: Ta hiểu rồi, tôi sẽ cẩn thận.]
Hai người lại nói mấy câu, sau đó vội vàng kết thúc đối thoại.
Hạ Nhạc Thiên thả điện thoại xuống, đột nhiên suy nghĩ phía lúc trước không ngăn cản Trần Đỉnh gia nhập tổ chức Người Chơi rốt cuộc là đúng hay sai.
Nếu Trần Đỉnh xảy ra chuyện, Hạ Nhạc Thiên không biết nên đối mặt với kết quả này như thế nào.
Cũng không biết nên đối mặt với Bùi Anh như thế nào.
Hạ Nhạc Thiên quyết định cho Trần Đỉnh thêm một ít thời gian, sau đó mặc kệ Trần Đỉnh có điều tra được bất kỳ tin tức gì hay không cũng phải làm Trần Đỉnh rời khỏi tổ chức Người Chơi.
Có thể bắt được manh mối về tổ chức Địa Ngục dĩ nhiên quan trọng, nhưng so với điểm này, Hạ Nhạc Thiên càng để ý an nguy của Trần Đỉnh.
*****