[Phần 2] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 339

Mọi người mới chưa kịp kinh sợ vì chuyện thời gian chảy ngược thì đã thấy trưởng quản Lý đột nhiên xuất hiện, trong lòng càng thêm run rẩy.

Hạ Nhạc Thiên không biết trưởng quản Lý có biết chuyện thời gian chảy ngược hay không, chỉ có thể giả vờ như chưa có gì xảy ra, "Trưởng quản Lý, sao ông lại tới đây?"

Tuy trong lòng đã có một suy đoán, nhưng Hạ Nhạc Thiên vẫn không dám khẳng định.

Trưởng quản Lý ngoài cười nhưng trong không cười: "Đương nhiên là tới giao chìa khóa cho các người." Vừa dứt lời, ông ta chợt nhìn về phía cửa, "Tới."

Minibus vững vàng dừng trước cửa, nhân viên lái xe nhịn không được dán mặt lên cửa kính, nhìn chằm chằm mọi người bằng đôi mắt chết chóc.

Mọi người lập tức khẩn trương lên.

Ba nhân viên công tác khác xuống xe, gật đầu chào hỏi trưởng quản Lý.

Trưởng quản Lý chậm rãi liếc qua từng người chơi, cuối cùng dừng lại trên người Bùi Anh, đưa chìa khóa cho nàng, "Người giữ xác, thi thể hôm nay đưa tới do cô phụ trách."

Bùi Anh ngừng thở, thời gian thật sự chảy ngược về 8 giờ sáng nay, tất cả lại bắt đầu một lần nữa.

Bao gồm xác chết được đưa tới đúng 8 giờ sáng.

Nhưng vì sao sau khi thiêu hủy xác chết kia thì thời gian lại chảy ngược?

Bùi Anh im lặng suy tư, trong lòng chậm rãi bình tĩnh lại, vươn tay cầm chìa khóa, lúc này không chỉ có Hạ Nhạc Thiên, cả Phùng Thành Thư và Từ Thiên Ninh đều đi theo Bùi Anh đến phòng chứa xác.

Việc này thật sự quá quái dị.

Sắc mặt Phùng Thành Thư biến hóa rất nhiều lần, cẩn thận nghĩ lại nhiệm vụ của những thế giới trước, lại không tìm thấy bất kỳ thông tin nào có thể tham khảo được.

Đây tuyệt đối không phải hiện tượng tốt.

Mang theo bất an và cẩn thận, mọi người giương mắt nhìn ba nhân viên công tác đẩy thi thể vào tủ đông lạnh, sau đó lại quay lại đại sảnh chào hỏi với trưởng quản Lý.

Tiếp theo mới lên xe chạy mất.

Toàn bộ quá trình giống y như đúc sáng hôm nay, tìm không thấy bất kỳ chỗ khác lạ nào.

Sau khi trưởng quản Lý thấy xe Minibus biến mất mới nói với Bùi Anh: "Trong lúc này không thể mở tủ đông lạnh, nếu không sẽ xảy ra chuyện đáng sợ, ba ngày sau mới có thể thiêu hủy thi thể, nghe không?"

Bùi Anh đè xuố/ng cảm xúc rối loạn trong lòng, ừ một tiếng.

Trưởng quản Lý nhanh chóng biến mất sau cửa phòng chứa xác, nằm vào tủ đông lạnh thuộc về ông ta.

Lúc này các người chơi mới dám mở miệng nói về nhiệm vụ, đặc biệt là thời gian chảy ngược.

"Xem ra, chỉ cần thiêu hủy thi thể sẽ khiến thời gian chảy ngược, nhưng tôi không nghĩ ra vì sao, đây có phải là bước đầu tiên của điều kiện giết người không?" Phùng Thành Thư nói ra phỏng đoán trong đầu.

Từ Thiên Ninh khẽ run một chút, vội vàng nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên nói: "Hoàn toàn ngược lại, ta cảm thấy kế hoạch lúc đầu của chúng ta đã chính xác, chỉ là chúng ta chọn sai thi thể, nên mới khiến thời gian bị chảy ngược về tới 8 giờ sáng nay."

Nếu thiêu hủy tất cả 33 cái xác là có thể giải quyết nguy cơ, vì sao thời gian lại chảy ngược?

Chuyện này chỉ có thể chứng tỏ, đã xảy ra vấn đề ở một phân đoạn nào đó.

Lai liên tưởng đến cái xác đặc biệt số 44 kia, chỉ sợ xác chết mà nhiệm vụ lần này muốn người chơi thiêu hủy, cũng không phải 33 xác chết, mà là —— thiêu hủy xác chết vô danh tính kia, trò chơi này sẽ kết thúc.

(Editor: Để mình nhắc cho mọi người nhớ, phòng gửi tro cốt có 33 hủ tro tương ứng với 33 thi thể trong phòng chứa xác, thêm 5 cái xác của người chơi và ông trưởng quản Lý cùng với 4 ông nhân viên lái xe Minibus nữa là tổng cộng 43 cái xác. Nhưng phòng chứa xác có 44 tủ đông lạnh, và cái xác thứ 44 chính là cái xác vô danh tính cần phải thiêu hủy.)

"Chọn sai thi thể?" Bùi Anh lẩm bẩm mấy chữ này, sau đó hiểu ra ý của Hạ Nhạc Thiên, nói: "Ý của cậu là...... Xác chết mà chúng ta phải thiêu hủy chính là cái không tên không họ không giới tính kia sao?"

Nàng nhớ chỉ có xác chết này là cái đặc biệt nhất trong nhà tang lễ.

Hạ Nhạc Thiên nặng nề gật đầu, "Chỉ có điều muốn tìm ra thi thể đó rất khó khăn, bốn nhân viên công tác kia có khả năng cũng đang nằm trong phòng chứa xác, lỡ như chúng ta mở tủ đông lạnh của một trong chúng nó, rất có khả năng sẽ kích phát điều kiện giết người của lệ quỷ."

"Nhưng muốn tìm ra thi thể đó giữa nhiều thi thể như vậy, xác suất thật sự rất thấp." Từ Thiên Ninh nói.

"Nếu chúng ta tìm ra thi thể không phải thi thể kia, có cần phải hoả táng nữa không?" Phùng Thành Thư nhíu mày hỏi.

Hạ Nhạc Thiên ngẫm nghĩ, nói: "Một người mang theo thi thể đi đến lò hỏa thiêu, canh giữ ở đó, lỡ như chúng ta mở tủ đông xác kích phát cơ hội giết người thì có thể lợi dụng điều này nghịch chuyển thời gian tránh thoát nguy hiểm."

Vậy là có thể tìm ra thi thể cần phải hoả táng.

Mọi người sáng mắt lên, lập tức ý thức được biện pháp mà Hạ Nhạc Thiên đưa ra là cách an toàn nhất, Phùng Thành Thư nhanh chóng đứng lên, nói: "Chuyện này không thể chậm trễ, chúng ta mau đến phòng chứa xác đi, nhưng mà kế đó phải làm phiền Trần Anh tiểu thư chuyển thi thể đến nhà xác."

Từ Thiên Ninh nghe vậy theo bản năng nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên, sau đó cúi đầu che giấu ghen ghét cùng hâm mộ trong mắt.

Tuy rằng Hạ Nhạc Thiên chưa từng lên tiếng chứng minh mình và Bùi Anh quen biết nhau, nhưng Phùng Thành Thư và Từ Thiên Ninh đã sớm nhận ra điều này.

Phùng Thành Thư muốn lợi dụng chuyện này để tạo mối quan hệ với Hạ Nhạc Thiên, Từ Thiên Ninh biết rõ nên mới ghen ghét người chơi nữ tên Trần Anh này như vậy, vì nàng có thể được đại lão bảo vệ.

Bùi Anh khẽ nhăn mày, nhưng vẫn không nói gì.

Nàng dĩ nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Hạ Nhạc Thiên đối mặt với nguy hiểm, nhưng nàng biết tình hình hiện tại cần phải có một người ở lại lò hỏa thiêu phụ trách đốt cháy thi thể.

Chuyện này nhìn có vẻ như là nhiệm vụ ít nguy hiểm nhất, nhưng cũng rất quan trọng, liên quan đến việc tất cả người chơi có thể tránh khỏi cơ hội giết người của lệ quỷ hay không.

Tuy Từ Thiên Ninh là người chơi nam, sức lực mạnh hơn nàng, nhưng so sánh về khả năng xử lý và giữ bình tĩnh, hắn vốn không đủ sức gánh nhiệm vụ quan trọng như vậy.

Còn Phùng Thành Thư, hắn phải có mặt để mở khóa tủ đông xác, không thể ở lại lò hỏa thiêu, cho nên nhìn tình huống trước mắt, chỉ có nàng là người tốt nhất được chọn.

Quan trọng hơn là, nhiệm vụ mà Hạ Nhạc Thiên phụ trách càng thêm nguy hiểm, nàng không thể để Hạ Nhạc Thiên mạo hiểm vô ích mà đem cơ hội này nhường cho Từ Thiên Ninh.

Sau khi quyết định xong kế hoạch, Hạ Nhạc Thiên nói với Bùi Anh: "Sau khi đến lò hỏa thiêu thì lập tức thiêu hủy thi thể, chúng tôi sẽ cố gắng xem xét tất cả thi thể trong vòng mười phút."

Bùi Anh gật đầu, "Vậy mọi người phải cẩn thận."

Tuy rằng Hạ Nhạc Thiên có thể nói Bùi Anh thiêu đốt thi thể ngay khi cơ hội giết người bị kích phát, nhưng thiêu đốt thi thể cần hơn mười phút, cậu không thể đảm bảo mình có thể sống sót mười phút dưới tay lệ quỷ.

Cho nên, chỉ có thể nhờ Bùi Anh vừa đến lò hỏa thiêu thì lập tức hoả táng, hơn mười phút sau thời gian sẽ nghịch chuyển, tuy rằng như vậy có hơi phiền phức, nhưng có thể loại bỏ rất nhiều nguy hiểm.

Bốn người đến phòng chứa xác, Từ Thiên Ninh khẩn trương đến mức miệng lưỡi khô cứng, chân bước trên sàn nhà lại như đang đạp lên bông, lắc lư không chừng.

Hắn nhịn không được đỡ lấy vách tường hít thở sâu một hơi, sau đó nhanh chân đuổi theo mọi người.

—— Phòng chứa xác ——

Lúc trước mọi người mở tủ đông số [21], Hạ Nhạc Thiên nhìn chằm chằm vào tủ đông này, sau đó ra hiệu cho Phùng Thành Thư mở nó ra.

Phùng Thành Thư lộ ra vẻ mặt khó hiểu, nhưng cũng gật đầu, dùng thủ pháp thành thạo mở nắp tủ đông, bên trong lại trống trơn, hoàn toàn không có thi thể.

Đám người Phùng Thành Thư lập tức giật mình.

Rõ ràng thời gian đã quay ngược về 8 giờ sáng nay, mọi chuyện đáng lý ra phải phục hồi lại trạng thái như 8 giờ sáng mới đúng, nhưng thi thể trong tủ [21] lại biến mất trước thời gian.

Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên trầm xuống.

Quả nhiên giống như những gì cậu nghĩ.

Thi thể này biến mất, chứng minh thời gian quay ngược đối với lệ quỷ mà nói cũng là một chuyện không tốt, nói cách khác, thiêu hủy xác chết chính là cách sinh tồn mà trò chơi để lại cho người chơi, nhưng không phải là vô hạn.

Hạ Nhạc Thiên vốn định để Bùi Anh mang xác chết số [21] đi, sau đó đốt cháy lại lần nữa.

Bởi vì chỉ có thi thể này xác định an toàn.

Nhưng hiển nhiên trò chơi đã sớm biết người chơi sẽ lợi dụng điểm này để xoay ngược thời gian vô thời hạn, cho nên thi thể biến mất.

Quan trọng nhất là, thời gian chảy ngược đối với người chơi mà nói chính là Bug hộ mệnh, nhất định tồn tại một tình huống cực kỳ tệ thúc đẩy cơ hội giết người.

Nhưng vấn đề này, chỉ sợ phải đợi thời gian quay lại một lần nữa mới biết rõ ràng.

Hạ Nhạc Thiên lấy lại bình tĩnh, đóng tủ đông số [21] lại, sau đó bảo Phùng Thành Thư mở một tủ đông khác.

Nhưng Phùng Thành Thư không biết nên mở cái nào, Hạ Nhạc Thiên lấy di động ra gõ chữ cho Phùng Thành Thư xem: [Anh tự chọn một cái đi, cái nào cũng được.]

Da mặt Phùng Thành Thư vì khẩn trương mà run rẩy vài cái, sau đó lắc lắc đầu, vận may của hắn từ trước đến giờ đều không tốt, đem chuyện này giao cho hắn chỉ khiến hắn áp lực hơn.

Hạ Nhạc Thiên thấy thế chỉ có tự mình quyết định, nghiêm túc nhìn sơ qua một lượt rồi chỉ vào tủ đông số [30].

Phùng Thành Thư gật đầu, hắn nhịn không được nhấp miệng, hít một hơi thật sâu mới bắt đầu làm việc.

Khoảng vài giây sau, một tiếng cạch vang lên, cửa tủ hơi hé ra một khe hở, mơ hồ thấy được bóng đen bên trong.

Phùng Thành Thư nhanh chóng lùi đến cửa phòng, khẩn trương móc ra bùa vàng hộ thân.

Hạ Nhạc Thiên bảo Bùi Anh và Từ Thiên Ninh cách xa ngăn tủ một chút, sau đó mới chậm rãi mở cửa tủ, đem thi thể bên trong túi đặt lên bàn dài.

Bùi Anh theo bản năng ngừng thở, trái tim như ngừng đập.

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng kéo khóa túi, liếc mắt nhìn gương mặt thi thể một cái, sau đó đưa tay ra hiệu mọi người có thể lại đây.

Bởi vì lát nữa Bùi Anh phải đi lò hỏa thiêu để đốt cháy thi thể, nên trước khi tới phòng chứa xác, Hạ Nhạc Thiên đã nhắc Bùi Anh gửi lại toàn bộ ảnh chụp hủ tro cốt cho mọi người.

Nên lúc này Hạ Nhạc Thiên và Phùng Thành Thư, còn có Từ Thiên Ninh nhanh chóng đối chiếu ảnh chụp, Từ Thiên Ninh khựng lại, vội vàng giơ điện thoại lên cho mọi người xem.

Gương mặt thi thể và bức ảnh hoàn toàn giống nhau.

Chứng minh thi thể này cũng không phải cái mà bọn họ muốn tìm, Hạ Nhạc Thiên kéo khóa túi lại, đặt lên xe đẩy, gật đầu với Bùi Anh.

Bùi Anh che giấu lo lắng trong ánh mắt, nhanh chóng đẩy xe ra khỏi phòng chứa xác, nàng bước nhanh nhất có thể, hy vọng có thể mau chóng đến lò đốt cháy.

Mà bên này, nhiệm vụ còn đang tiếp tục.

Lúc này Hạ Nhạc Thiên vẫy tay bảo Từ Thiên Ninh tới chọn tủ đông xác, nhưng Từ Thiên Ninh nơm nớp lo sợ lắc đầu từ chối, hắn sợ mình xui xẻo chọn trúng tủ không nên chọn.

Hạ Nhạc Thiên thấy thế cũng không nói gì, âm thầm nhìn toàn bộ tủ đông xác.

Từ số 1 đến số 5 tạm thời không thể chọn, nói không chừng bốn nhân viên công tác kia đang nằm bên trong.

Hai bên trái phải tủ đông mà trưởng quản Lý đang nằm, có lẽ cũng khá nguy hiểm.

Còn có số [44], [14], [18], ba con số này nhìn qua tương đối nguy hiểm, cứ như vậy, những số còn dư lại có thể dễ chọn hơn.

Hạ Nhạc Thiên duỗi tay chỉ vào tủ đông số [25].

Phùng Thành Thư hít sâu, lại lần nữa bước lên mở cửa tủ.

*****
Bình Luận (0)
Comment