“Tôn thượng?!” Mèo nhỏ toàn thân xù lông, mắt gần như muốn nứt ra: “Ngài đang làm gì?! Mau dừng lại!”
“Số mệnh của Tố Trần chỉ đến Nguyên Anh thôi! Cả đời này nàng không có khả năng đột phá Phân Thần đâu, ngài đừng làm chuyện dại dột!”
Đây không phải là chuyện dại dột. Vọng Ngưng Thanh nhắm mắt, cảm nhận nỗi đau khi âm khí nhập thể, lực phản phệ của Xu Tâm, còn có trận pháp con rối của Huyền Thạch tán nhân không biết sống chết gần như hòa hợp làm một với kiếm vực Tuyết Vong.
Thiên thời, địa lợi, nhân hoà, quả thật không làm không được.
“Bói toán tính mệnh, xem ra tính không được kiếp nạn do Thiên Đạo giáng xuống.” Vọng Ngưng Thanh cười với Huyền Thạch tán nhân, một tia sáng chợt lọt qua mây đen trên trời, chiếu lên đôi mắt vàng rực như hoàng hôn của nàng.
Huyền Thạch tán nhân mơ hồ cảm thấy không ổn, ông ta nhanh chóng tính toán hướng đi tương lai, nhưng tất cả mọi thứ sắp xảy ra dường như bị bao phủ trong sương mù, không thể dòm ngó, không thể sửa đổi.
Mây đen trên trời nhảy nhót những tia sáng không lành, sức mạnh bá đạo, hung hãn ẩn chứa trong đó khiến người ta run sợ, đây tuyệt đối không phải là kiếp nạn mà tu sĩ Độ Kiếp Nguyên Anh nên có.
“Ngươi…!” Huyền Thạch tán nhân ý thức được gì đó, ông ta bỗng nhiên nhìn về phía Vọng Ngưng Thanh: “Ngươi dám —”
“Tử Kiếp (kiếp nạn chết chóc) của ngươi là ta.” Vọng Ngưng Thanh dùng một kiếm xuyên thủng con rối hóa thân của Huyền Thạch tán nhân, xiềng xích vàng quanh thân bó chặt lấy con rối này.
“Không… Không!” Huyền Thạch tán nhân giãy giụa muốn thoát thần hồn ra, nhưng những con rối Huyền Thạch khác lại dường như mất khống chế mà đứng im tại chỗ, tụ lại, vỡ nát, tụ lại, vỡ nát… Cuối cùng sụp đổ thành đầy đất đá vụn.
“Ngươi từng thấy núi cao thung lũng sâu bị băng tuyết ăn mòn, hóa thành đầm lầy trũng thấp chưa?”Nàng giơ cao kiếm, thế như chẻ tre cắm đầu con bù nhìn xuống đất: “Ta đã từng thấy.”
— Tuyết Vong thức thứ tư. Tuyết Thực Băng Đấu (tuyết xói mòn thung lũng)
Vào khoảnh khắc Huyền Thạch tán nhân lựa chọn hòa tan băng tuyết để phá vỡ thế trận, quân cờ quyết định thắng thua đã vững vàng rơi xuống bàn cờ, Vọng Ngưng Thanh chờ đợi khoảnh khắc băng tuyết ăn mòn hết đá.
Mỗi một bông tuyết đều là vật dẫn của kiếm khí, là vật chứa của Đạo, là sự hiểu ra bỗng chợt của một phàm nhân nhỏ bé khi đối diện với sức mạnh vĩ đại của tự nhiên.
Lấy hạc bay nghìn núi làm bộ pháp, lấy bông tuyết tĩnh lặng làm kiếm quyết, lấy tuyết bay khắp thiên hạ làm kiếm vực, cuối cùng tạo ra một sự che giấu vĩ đại và tráng lệ, như hàng vạn ánh sáng chói lòa, giống như không có hai bông tuyết nào giống nhau trên đời.
Tư chất Tố Trần tầm thường, dừng bước ở Nguyên Anh, cho nên người chém ra Tuyết Vong, đột phá Phân Thần đó không phải là Tố Trần, mà là Vọng Ngưng Thanh.
Thiên Đạo phát hiện ra linh hồn đơn độc này bị cuốn vào cối xay, bởi vậy giáng xuống lôi kiếp — đó không phải lôi kiếp của tu sĩ Nguyên Anh kỳ đột phá Phân Thần, mà là Thiên Lôi Kiếp mà một vị Bán Bộ Chân Tiên đã vượt qua tám lần kiếp nạn phải đối mặt.
Kiếp nạn của Bán Bộ Chân Tiên, với cảnh giới của Huyền Thạch tán nhân là không thể tính ra. Ngay cả kiếp số của chính mình, ông ta cũng chỉ có thể tính ra một năm tháng mơ hồ.
Từ lúc bắt đầu, đối diện với Huyền Thạch tán nhân lòng mang ý đồ xấu, Vọng Ngưng Thanh đã biết, “một đường sống” mà ông ta muốn tìm kiếm không phải là mình.
Thải bổ Thuần Âm Chi Thể đương nhiên có thể nâng cao thực lực, tinh luyện tạp chất. Nhưng Vọng Ngưng Thanh sau khi điều tra Huyền Thạch tán nhân đã biết, Huyền Thạch tán nhân không giỏi chiến đấu lại cực giỏi bảo mệnh, ba kiếp nạn của Đạo gia, không đến mức làm ông ta kinh sợ đến vậy.
Nói cách khác, kiếp số của Huyền Thạch tán nhân nhất định là thiên về mài giũa tâm cảnh — tức là Tình Kiếp, Tâm Ma Kiếp và Phù Thế Kiếp (kiếp nạn của cuộc sống, cõi trần).
Hai kiếp đầu tuy gian nan, nhưng cũng không phải không có cách giải quyết, Huyền Thạch tán nhân tu Thiên Cơ Đạo căn bản không cần phải cần đến Thuần Âm Chi Thể, thậm chí vì thế mà đắc tội với tiên môn chính đạo đứng đầu.
Phù Thế Kiếp, Huyền Thạch tán nhân chỉ có thể phải vượt qua Phù Thế Kiếp.
Như vậy, đáp án rất rõ ràng, một đường sinh sống của Huyền Thạch tán nhân không phải Vọng Ngưng Thanh, mà là mèo nhỏ.
— Là Huyền Sơ Kính Linh có thể xuyên qua 3000 thế giới, sửa đổi số mệnh, phản chiếu hình ảnh của thế gian.
Huyền Thạch tán nhân tính toán quá khứ của “Tố Trần”, tự cho là đã tìm được chân tướng.
Mèo nhỏ tự do ngoài thế sự, cũng không coi mình là người trong cuộc.
Cho nên người cuối cùng đánh cờ chỉ có Vọng Ngưng Thanh cùng Thiên Đạo.
Trong lần đối chiến với Không Nhai tại đại bỉ ngoại môn, Vọng Ngưng Thanh lĩnh hội sức mạnh to lớn của Thiên Đạo, một khi nàng chệch khỏi quỹ đạo vốn có của mệnh thư, sẽ đón nhận sự chú ý và trừng phạt của Thiên Đạo.
Khi tiếp nhận “Bức Tranh Trăm Đầu Yêu Quỷ” từ Tê Vân chân nhân, Vọng Ngưng Thanh đã hiểu rõ quy tắc của ván cờ, Thiên Đạo không phải không gì không biết, không thể che giấu, chỉ cần tìm được biện pháp vẫn có thể cùng nó đánh cờ.
Tất cả những gì nàng từng trải qua không phải vô giá trị.
Kiếp số kéo theo kiếp số, nàng là người vượt kiếp, Huyền Thạch tán nhân cũng vậy. Nhưng dựa vào tu vi cao thấp, người cuối cùng ứng “Lôi Kiếp” sẽ là Huyền Thạch tán nhân, người ứng “Phù Thế Kiếp” sẽ là Tố Trần.
Tán Tiên và Bán Bộ Chân Tiên, bản chất đều là những kẻ thất bại chưa thể thành tiên, cho nên Thiên Đạo sẽ lẫn lộn Huyền Thạch tán nhân và Hàm Quang tiên quân, giống như Ma Tâm và Xu Tâm sẽ dung hợp thành một mạch đạo thống.
Hơn nữa, Vọng Ngưng Thanh có mèo nhỏ đã sớm ứng “Phù Thế Kiếp”, vậy người vượt lôi kiếp tự nhiên chỉ còn Huyền Thạch tán nhân.
Mây đen phủ thành, trời đất biến đổi. Sấm sét màu tím tự trên trời giáng xuống, xé rách màn trời và không gian, gần như muốn hủy diệt phàm thế chỉ trong một chốc.
“Tranh mệnh với trời, tàn khốc như vậy.”
Cối xay thịt xương, lò luyện trời đất, nàng cuối cùng cũng nắm được sợi tơ nhện lung lay sắp đổ, đầy rẫy nguy cơ kia.