Trần Khuynh Địch đảo con ngươi một vòng, nhìn Thánh Thượng Đại Càn một chút, lại nhìn A Nhĩ Pháp một chút, đại não đột nhiên chấn động!
Ta đã biết! Đây là sự thăm dò của A Nhĩ Pháp! Hai giọng nói kỳ thật đều là của A Nhĩ Pháp! Xem ra là vào thời điểm thiếu niên Man Thần đối phó ta, Thánh Thượng Đại Càn xuất thủ hiệp trợ đã khiến cho A Nhĩ Pháp sinh ra nghi hoặc đối với thân phận Tà Thần của ta, cho nên đã tương kế tựu kế, đặc biệt ngụy trang ra giọng nói của Thánh Thượng Đại Càn để mê hoặc ta, thăm dò ta, xem ta rốt cuộc có phải là Tà Thần thật hay không.
Nếu như không phải, chỉ sợ đối phương sẽ tiêu diệt mình ngay tại chỗ!
"Hít hà!" Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức hít vào một ngụm khí lạnh!
Tốt cho một vị Tà Thần âm hiểm sắc bén! May mà Trần Khuynh Địch ta trí kế vô song, nếu là người bình thường thật đúng là không thể nhìn ra.
Chờ một chút, cũng không nhất định! Cũng có thể là do mình suy nghĩ quá nhiều?
Sau khi suy tư trong chốc lát, vì lý do an toàn, Trần Khuynh Địch vẫn tản mát ra lực lượng nguyên thần của mình, đồng thời truyền âm cho Thánh Thượng Đại Càn cùng với A Nhĩ Pháp.
"Không cần nói nhiều!"
Hướng về phía Thánh Thượng Đại Càn, Trần Khuynh Địch tức giận nói: "Áo Mễ Gia ta từ khi đoạt xá Trần Khuynh Địch đến nay, lập chí phá vỡ Trung Nguyên, mang danh xưng đệ nhất Sát Nhân Cuồng Ma Trung Nguyên, há lại chỉ là hư danh?"
Hướng về phía A Nhĩ Pháp, Trần Khuynh Địch thì nói rằng: "Mọi người đều biết Trần Khuynh Địch ta lập chí hủy diệt Tà Thần, người giang hồ gánh đạo nghĩa trên bờ vai, thiếu hiệp Trần Khuynh Địch, ngươi cho rằng đó chỉ là hư danh hay sao?"
Đây chính là nghệ thuật ngôn ngữ, ta tự xưng Áo Mễ Gia đối với Thánh Thượng Đại Càn, nếu như là Thánh Thượng Đại Càn thực sự, như vậy dĩ nhiên là có thể từ đệ nhất Sát Nhân Cuồng Ma Trung Nguyên nghe được ra đây là nói ngược, nếu như là A Nhĩ Pháp giả trang, như vậy vừa vặn có thể mượn cơ hội này khiến cho hắn triệt để tin tưởng thân phận Tà Thần của mình...
Nhất cử lưỡng tiện!
Về phần phía A Nhĩ Pháp, trái lại là không quan trọng, nếu như là A Nhĩ Pháp thực sự, cùng lắm thì sẽ giải thích là sợ tai vách mạch rừng cho nên nói ngược lại, nếu như là Thánh Thượng Đại Càn giả trang, như vậy há không phải sẽ tốt hơn? Ta đây là đang biểu thị sự trung thành a! Sự trung thành của ta đối với Đại Càn là có nhật nguyệt chứng giám! Một hòn đá ném hai chim! Mặc dù luôn cảm thấy trận thao tác này có chỗ nào đó không đúng, nhưng nghĩ nửa ngày vẫn không nghĩ ra được, cho nên Trần Khuynh Địch vẫn tự khen mình một câu ở trong lòng.
Ta thế nhưng là quá thông minh!
Mà cùng lúc đó, Thánh Thượng Đại Càn cùng với A Nhĩ Pháp lại đồng thời ngẩn người, chợt phản ứng lại.
Thì ra là thế! Xem ra Trần Khuynh Địch (Áo Mễ Gia) đã phản ứng rất nhanh a, biết rõ địch nhân ở ngay bên cạnh, dùng nguyên thần truyền âm sẽ rất có thể bị phát hiện, cho nên mới cố ý nói ngược lại, xem ra là muốn nhờ vào đó che lấp thân phận của hắn! Dễ dàng đánh vào trong nội bộ địch nhân hơn! Thực sự là thông minh!
Bất quá cẩn thận hồi tưởng lại một chút, như vậy còn xa xa chưa đủ để lấy được tín nhiệm, chớ quên, mình trước đó thế nhưng đã ra tay giúp Trần Khuynh Địch (Áo Mễ Gia), như vậy sẽ có khả năng làm bại lộ quan hệ giữa mình và đối phương, đây là một cái kẽ hở khổng lồ, nhất định phải che giấu một phen mới được...
Đúng thế!
Thánh Thượng Đại Càn cùng với A Nhĩ Pháp đột nhiên bạo khởi! Sau đó hai người phảng phất như có cùng chí hướng vậy, đồng thời đánh ra một quyền về phía Trần Khuynh Địch!
"Tên khốn! Không ngờ được ngươi lại là Tà Thần!"
"Đáng chết! Không ngờ được ngươi lại là nhân loại!"
Ầm ầm! Trần Khuynh Địch: "? ??"
Mạng ta xong rồi!
Tâm tình của Trần Khuynh Địch lúc này là chửi má nó.
M* nó! Hắc bạch hai đạo đều ăn sạch vừa mới nói đâu? Vì sao chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đều trở mặt không quen biết? Ta vừa mới nói sai cái gì?
Trần Khuynh Địch chính là nghĩ mãi cũng không ra, bởi vì ở trong giây tiếp theo, công kích của Thánh Thượng Đại Càn cùng với A Nhĩ Pháp liền rơi vào trên người của hắn, hắn làm sao có thời gian để nghĩ ngợi, trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, nổi giận gầm lên một tiếng tiến hành nghênh đón, nhưng chênh lệch giữa song phương thực sự giống như là một trời một vực vậy.
Bất quá chỉ trong chốc lát, Trần Khuynh Địch bùng nổ toàn lực liền bị song phương đánh bay vào hư không, bị hư không loạn lưu nuốt hết, không thấy tăm hơi.
Mà cho đến lúc này, Thánh Thượng Đại Càn còn có A Nhĩ Pháp mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, ở trong ánh mắt nhìn lẫn nhau lại tăng thêm mấy phần đắc ý khi kế hoạch thành công.
Thánh Thượng Đại Càn tự nhiên là đắc chí vừa lòng, mặc dù hắn cũng nghe được câu nói của A Nhĩ Pháp vừa rồi: "Đáng chết, không ngờ được ngươi lại là nhân loại!", nhưng theo hắn thấy, đó cũng không phải là A Nhĩ Pháp phát hiện ra thân phận chân thật của Trần Khuynh Địch, mà là một loại thăm dò!
Không sai! Bởi vì nguyên nhân là mình trước đó xuất thủ bảo hộ Trần Khuynh Địch, cho nên A Nhĩ Pháp đã tiến hành công kích Trần Khuynh Địch, nhìn xem mình có thể chủ động đi cứu Trần Khuynh Địch hay không, nhưng không ngờ được mình lại đi ngược lại! Giả ra bộ dáng giật mình, sau đó cũng xuất thủ công kích Trần Khuynh Địch, phá mưu đồ của hắn!
Đương nhiên, tất cả mọi người đều là đồng hương, Thánh Thượng Đại Càn sẽ không có khả năng thực sự giết chết Trần Khuynh Địch, trên thực tế đạo cương khí hắn đánh ra kia càng nhiều là trợ giúp Trần Khuynh Địch đánh vỡ hư không, để cho Trần Khuynh Địch thừa dịp trốn vào hư không loạn lưu để đào tẩu, đồng thời ở trong cương khí còn có còn có một phần lý giải võ đạo của Thánh Thượng Đại Càn.
Dù sao nói thế nào cũng đều là do mình động thủ trước, hơn nữa sau này còn phải nhờ Trần Khuynh Địch đi đến tổ chức Tà Thần làm nằm vùng, cho một chút chỗ tốt cũng là chuyện đương nhiên, Thánh Thượng Đại Càn là rất thoáng đối với chuyện này, huống hồ dù sao cũng là huynh đệ tốt, có thể trợ giúp một chút cũng không có gì lớn.
Bất quá! Phục bút đã được chôn xuống! Kẻ này ngày sau sẽ có tác dụng rất lớn đối với ta!
Mà ở phía đối diện, ở trong lòng của A Nhĩ Pháp cũng tràn đầy ý cười, hắn tự nhiên cũng nghe được câu nói của Thánh Thượng Đại Càn: "Tên khốn! Không ngờ được ngươi lại là Tà Thần!", nhưng theo hắn thấy, đó cũng không phải Thánh Thượng Đại Càn phát hiện ra thân phận chân thật của Áo Mễ Gia, mà là một lần thăm dò đối với hắn!
Không sai! Ý nghĩ của A Nhĩ Pháp cùng với Thánh Thượng Đại Càn đều giống nhau!
Tiểu tử! Còn muốn thăm dò bản Tà Thần? Ngây thơ!
Xem ra nhất định là bởi vì lúc trước mình ra tay bảo vệ Trần Khuynh Địch, mới khiến cho Thánh Thượng Đại Càn lòng sinh lo nghĩ, cho nên đã đặc biệt dùng câu nói kia để tố cáo mình, khiến cho mình chủ động lộ ra chân tướng, không ngờ được mình lại cao hơn một bậc, tiến hành công kích Trần Khuynh Địch ngược lại ý nghĩ của hắn, phá hỏng tính toán của hắn!