Đồng thời Quỷ Ảnh lại nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, lộ ra vẻ vô cùng bình tĩnh, nàng sẽ lo lắng sao? Chờ một lúc nàng sẽ tìm một chỗ không người đổi về bộ dáng nam nhân, đến lúc đó bốn nữ Doanh Phượng Tiên coi như muốn gây phiền toái cho nàng cũng không tìm được.
Không sai! Không có gì phải sợ! Ngay vào thời điểm tâm tư của bốn nữ dị biệt.
Trần Khuynh Địch lại cảm nhận được một cỗ thoải mái cùng với tự do khó được.
"Phù, cuối cùng cũng thoát được! Bầu không khí mới vừa rồi thật sự là quá ngưng trọng! Tốt! Xem như báo đáp, chờ một lát nữa sẽ đánh cho tên gia hoả khiêu khích ta ở bên ngoài Thuần Dương Cung kia gần chết a!"
Ôm ý nghĩ như vậy, Trần Khuynh Địch trực tiếp bay ra khỏi Thái Hoa Sơn, lực lượng nguyên thần cuồn cuộn như biển, trong nháy mắt liền khóa chặt vị trí của Long Ngạo Thiên, mặc dù mặt mũi của đối phương khá là quen mắt, nhưng Trần Khuynh Địch vừa mới trở về từ cõi chết làm sao có thể lập tức nhớ ra. Trực tiếp dùng một bàn tay vỗ xuống.
Ầm! Một đạo huyết quang đánh nát vụn hư không, phảng phất như ngọn lửa hừng hực đốt bầu trời thành một mảnh ráng đỏ, trực tiếp rút thiên địa nguyên khí ra, hóa thành một bàn tay to lớn đập xuống về phương hướng Long Ngạo Thiên, chưởng ấn còn chưa đến, chưởng phong mà bàn tay lớn mang theo liền giống như là hồng thuỷ vỡ đê ập xuống.
Long Ngạo Thiên: "? ??"
Có cần phải khoa trương như vậy hay không!
Giảng đạo lý, mặc dù vừa rồi Long Ngạo Thiên đã tận lực khoa trương một chút, nhưng hắn cũng không phải là mãng phu không não, căn cứ vào tin tức mà hắn lấy được, Trần Khuynh Địch hiện tại hẳn là đang ở Tuần Châu Đạo làm Đại đô đốc Hoàng Thành Tư mới đúng chứ? Cho nên coi như hắn có hô tên Trần Khuynh Địch, cũng hẳn là không thể gọi ra được Trần Khuynh Địch chứ! Long Ngạo Thiên cũng đã nghĩ kỹ, Trần Khuynh Địch không ra được, nhưng mà có Long Thiên Tứ ở đó! Công khai gọi là Trần Khuynh Địch, trên thực tế Long Ngạo Thiên chính là muốn gọi ông nội của mình ra, mà chỉ cần đi ra là ông nội của hắn, ông nội của hắn sẽ để ý đến việc Trần Khuynh Địch bị mắng hay sao? Đương nhiên là sẽ không! Đã qua nhiều năm như vậy, Long Ngạo Thiên còn có thể không biết ông nội nhà mình có tính cách gì hay sao?
Gọi một tiếng lão lưu manh xem như là mình đã kính già yêu trẻ.
Khụ khụ! Nói tóm lại! Nếu như người đi ra là Long Thiên Tứ mà nói, mình căn bản là không bị sao cả, ngược lại là có thể trở về tông một cách phong quang, thừa dịp sự kiện Trần Khuynh Địch chưa trở về kiếm danh vọng, để cho mọi người đều biết, Thuần Dương Cung không chỉ có sinh ra một tuyệt thế thiên kiêu như Trần Khuynh Địch, còn sinh ra một Long Ngạo Thiên...
Kết quả thì sao? Vừa mới ra liền đập cho mình một chưởng? Nhìn thanh thế này ít nhất cũng đều là Hỏa Luyện Kim Đan a, con m* nó!
"Phá!" Long Ngạo Thiên đương nhiên là sẽ không ngồi chờ chết, lập tức nắm chặt Ma Đao ở trong tay, sau đó hướng về phía chưởng ấn của Trần Khuynh Địch chính là bổ ra một đao, không có cương khí, không có khí huyết, cũng không có nguyên thần, nhưng ánh đao lướt qua, lại mang theo một mảnh dị tượng trời khóc ra máu, lộ ra vẻ hết sức tà dị.
Đây là Nhất Thức Ma Đao! Ngày xưa Long Ngạo Thiên mang theo môn đao pháp này rời khỏi Thuần Dương Cung, hiện tại hắn lại mang môn đao pháp này trở về.
Cho dù đã từng hãm sâu vào Minh Giáo, học võ công của Minh Giáo, nhưng Long Ngạo Thiên vẫn không có cải biến phương thức chiến đấu của mình, võ công của hắn ngược lại càng ngày càng một lòng, càng ngày càng thuần túy, không có thứ gì khác, chính là một đao như vậy, cũng không phải là có nguồn gốc từ Minh Giáo, mà là xuất từ một đao của Thuần Dương Cung!
Ầm ầm! Ma Đao hướng lên trời, thế mà thực sự chống đỡ chưởng ấn của Trần Khuynh Địch trong chốc lát.
"Ồ?" Ở giữa không trung, Trần Khuynh Địch phát hiện ra điểm này hơi nhướng mày.
Thế mà chống đỡ được? Trần Khuynh Địch cũng không phải là tuỳ tiện đánh ra một chưởng kia, hắn vừa nhìn một chút liền biết được tu vi của Long Ngạo Thiên, là Võ Đạo Tông Sư Sinh Tử Quan, ôm ý nghĩ đánh cho đối phương gần chết, Trần Khuynh Địch đã tận lực thu liễm lực đạo, chỉ dùng lực lượng gấp ba lần Võ Đạo Tông Sư Sinh Tử Quan bình thường.
Theo lý mà nói, Võ Đạo Tông Sư Sinh Tử Quan tầm thường sẽ không gánh được một chưởng này.
Nhưng mà! Kẻ này thế mà có thể chống đỡ? Có một chút bản lĩnh a! Hơn nữa...
"Là ảo giác của ta sao?"
"Gương mặt này nhìn thật quen mắt a..."
Trần Khuynh Địch cũng không có tận lực che giấu thanh âm của mình, cho nên Long Ngạo Thiên ở phía dưới đang gian nan chống cự chưởng ấn của hắn tự nhiên cũng nghe được lời nói của hắn.
Như vậy ai mà chịu được?
"Trần Khuynh Địch! !!" Long Ngạo Thiên cũng không quản vì sao Trần Khuynh Địch lại ở Thái Hoa Sơn.
Ma Đao ở trong tay nở rộ hào quang!
Sĩ khả sát bất khả nhục! Long Ngạo Thiên ta chẳng lẽ ngay cả tư cách được ngươi nhớ cũng không có sao! ?
Ngay vào thời điểm Long Ngạo Thiên nổi giận đùng đùng, dự định coi như không địch lại, cũng phải đánh ra phong thái, đánh ra khí phách.
"Ngạo Thiên?"
Một giọng nói khiến cho Long Ngạo Thiên đang kéo cao khí thế tịt ngòi trong nháy mắt.
"Theo tới thì là một đạo thân ảnh bay nhanh đến từ Phi Tiên Nhai."
Long Ngạo Thiên dừng lại một chút, cuối cùng có một chút không cam lòng mà thu hồi Ma Đao, khí tức toàn thân cũng thu liễm theo đó.
"Ông nội." Long Ngạo Thiên nhìn về phía Long Thiên Tứ, nhìn lão nhân vẫn giống như ở trong trí nhớ, lại nghĩ tới một phen kinh lịch của mình lúc trước, con mắt trở nên đỏ bừng, sau đó cúi đầu xuống.
Vừa rồi cho dù gian nan chống cự, đối mặt với Trần Khuynh Địch vẫn kiêu ngạo như cũ, phảng phất như vĩnh viễn không chịu thua, hắn lại hướng về phía Long Thiên Tứ cúi người chào thật sâu.
"Ta trở về thăm ngài."
Đối với Long Thiên Tứ, tâm tình của Long Ngạo Thiên kỳ thật là tương đối phức tạp.
Đương nhiên cũng không phải là khía cạnh xấu, trên thực tế Long Ngạo Thiên rất là cảm kích Long Thiên Tứ, từ nhỏ đến lớn người ông này đều cho hắn những điều tốt nhất, dùng hành động thực tế để giáo dục hắn phải làm người như thế nào, làm việc như thế nào, luôn khuyến khích hắn.
Từ bé hắn đã tự nhủ.
Mình là người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ Long gia, là niềm kiêu ngạo của ông nội, ông nội hi vọng mình có thể trở thành sự kiêu ngạo của Thuần Dương Cung, mình cũng đã làm như vậy.
Cũng chính vì như thế, Long Ngạo Thiên mới có thể đối chiến cùng với Trần Khuynh Địch, bởi vì hắn muốn thỏa mãn sự chờ mong của ông nội, trở thành người mạnh nhất Thuần Dương Cung!
Từ trên đủ loại ý nghĩa mà nói, Long Thiên Tứ là người cố vấn cuộc sống của Long Ngạo Thiên. Long Ngạo Thiên cũng hết sức kính trọng đối với ông nội nhà mình...Không sai, nếu như Long Thiên Tứ có thể càng thành thục ổn trọng thì tốt hơn.
Cha mẹ của Long Ngạo Thiên chết sớm, từ nhỏ đã được Long Thiên Tứ nuôi lớn, ở trong lòng của hắn, Long Thiên Tứ cơ hồ là không gì không làm được, thân làm Thái Thượng trưởng lão của Thuần Dương Cung, là song hùng đặt song song với Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ! Cũng đã từng đi theo Ninh Thiên Cơ giết xuyên Trung Nguyên, có tu vi đệ nhị thiên hạ...