Đàm Tĩnh không thể không cảm thấy kinh ngạc.
Phải biết rằng đây chính là vết thương do Cửu Hoàn Tích Trượng cùng với Cửu Phẩm Công Đức Kim Liên đánh ra, hai kiện Đạo Binh thượng phẩm, tạo thành vết thương đối với võ giả trên lý luận mà nói hẳn là không thể chữa trị mới đúng, chỉ cần là vết thương đánh ra, lực lượng của Đạo Binh thượng phẩm sẽ vờn quanh ở chung quanh vết thương.
Nếu sau đó không bế quan chữa trị căn bản sẽ không có khả năng khu trừ mới đúng.
Kết quả thì sao?
Trần Khuynh Địch phất phất tay liền khôi phục xong?
Lực phòng ngự vừa cao, tốc độ khôi phục còn nhanh hơn, mấu chốt là lực công kích cũng không yếu.
Không sai, Trần Khuynh Địch ta chính là chiến sĩ toàn năng ở trong truyền thuyết!
Nghiêm ngặt mà nói, thực lực của Trần Khuynh Địch đại khái hơi mạnh hơn một chút so với Đại Đạo Huyền Quang 30 vạn dặm.
Mặc dù không yếu, nhưng còn chưa tới cấp độ nghiền ép.
Nhưng vấn đề là, năng lực phòng ngự cùng với năng lực khôi phục của hắn lại cao đến quá đáng.
Điều này sẽ đưa đến một cái sự tình rất xấu hổ, đó chính là Trần Khuynh Địch có thể hoàn toàn không cần phòng ngự, nếu buồn bực chỉ cần ra quyền về phía người khác liền xong việc, coi như bị thương, cũng bất quá ở trong nháy mắt liền có thể khôi phục, loại phong cách chiến đấu vô sỉ này đã tăng cường sức chiến đấu của hắn lên trên diện rộng.
Tối thiểu là vào lúc hiện tại, Đàm Hoa cùng với Đàm Tĩnh liền cảm nhận được sự khó chơi của loại phong cách chiến đấu này.
Cửu Phẩm Công Đức Kim Liên nghênh không mở ra, Đàm Hoa ngồi ngay ngắn ở bên trên liên thai, pháp tướng Minh Vương trợn mắt ở sau lưng nhét đầy thiên địa trong nháy mắt, to lớn đến cực hạn, mà ở bên cạnh, Đàm Tĩnh thì là thôi động toàn lực Cửu Hoàn Tích Trượng, chín hoàn bên trên trượng chấn động liên tiếp, một vòng nối tiếp một vòng, luân hồi không dứt.
Hai người không thể nghi ngờ là đã thôi động lực lượng Đạo Binh thượng phẩm đến cực hạn, cho dù tu vi của hai người không bằng Trần Khuynh Địch, nhưng Đạo Binh thượng phẩm chính là vô lại như vậy, vẫn có thể tăng cường sự uy hiếp của hai người lên mấy cái cấp bậc, chớ đừng nói chi là ở bên trong Tu Di Sơn còn có những cao thủ khác đang tiềm phục ở trong bóng tối.
Không nói đến những thứ khác, chỉ là vị Giới Lộc ở phía trước kia cũng đủ khiến cho Trần Khuynh Địch phải cảnh giác.
"Quên đi!" Trần Khuynh Địch nhìn về phía Trần Tiêm Tiêm không biết lúc nào đã dựa cả cơ thể vào trên người mình, nói: "Chuyện kia, Tiêm Tiêm sư muội…?"
"Ấy?" Trần Tiêm Tiêm lau khóe miệng không giải thích được, vội vàng trả lời: "Sao thế sư huynh?"
Trần Khuynh Địch cảm thấy vẫn không nên xoắn xuýt cử động khả nghi liên tiếp vừa rồi của Tiêm Tiêm sư muội thì tốt hơn, thế là chủ động nói sang chuyện khác: "Xin lỗi, chờ đến lúc nữa đại chiến ta có khả năng không bảo hộ được muội, ta hiện tại sẽ thả muội xuống, muội hãy cẩn thận, tuyệt đối không nên chủ quan khinh địch."
"..."
Trần Tiêm Tiêm tặc lưỡi, dường như có một chút không cam tâm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: "Muội hiểu được."
Trần Khuynh Địch cũng không xoắn xuýt, sau khi trao đổi mấy câu ngắn ngủi, công kích của Đàm Hoa cùng với Đàm Tĩnh đã gần ngay trước mắt, Trần Khuynh Địch kịp thời đứng dậy, trực tiếp ném Trần Tiêm Tiêm cùng với Phù Đồ Tháp về phía khu vực Tu Di Sơn, gần như đồng thời, có không ít ánh mắt tăng nhân Phật Môn nhao nhao tập trung về hướng Trần Tiêm Tiêm...
Ngay vào một giây sau.
"Các ngươi nhìn cái gì?"
"Nhìn ta này!"
Ầm ầm!
Khí tức Trần Khuynh Địch vào thời khắc này lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu điên cuồng tăng vọt, một đầu Thần Long đỏ ngòm bay lượn ra từ mi tâm, cuối cùng hóa thành một chuôi thần kiếm sắc bén, thân kiếm chấn động, tiếng kiếm reo phảng phất như long ngâm, kiếm khí hung lệ cắt đứt hư không, giống như sóng nước khiến cho bốn phương tám hướng trở nên nhộn nhạo.
Trải qua đợt bộc phát này, không ít tăng nhân Phật Môn vốn còn muốn thừa cơ xuất thủ đối với Trần Tiêm Tiêm lại không thể không dời ánh mắt quay lại lên trên người của Trần Khuynh Địch.
Không cần Đạo Binh thượng phẩm Trần Khuynh Địch liền có thể đánh không phân thắng bại với hai kiện Đạo Binh thượng phẩm, mà bây giờ Trần Khuynh Địch đã tế ra Xích Tiêu Kiếm, trong nháy mắt thực lực liền nhảy lên tới cấp độ Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất, đứng ở bên trên cái cảnh giới này, nếu không có Kích Toái Mệnh Tinh đi ra, sẽ có cực ít người có năng lực địch nổi hắn!
Ngay cả Giới Lộc vốn dĩ dự định xem trò vui cũng đều biến sắc.
"A Di Đà Phật, con m* nó, trong những năm này Đàm Hoa đã quản lý như thế nào, tại sao lại chọc đến một vị cường giả Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất cho Phật Môn."
Có phản ứng như thế không chỉ là Giới Lộc.
Theo một đợt bộc phát này của Trần Khuynh Địch, toàn bộ Tu Di Sơn đều bị kinh động, chỉ chốc lát sau, bên trong Đạt Ma Viện bộc phát khí tức lần thứ hai, trước sau lại là sáu vị lão hòa thượng đằng không mà lên, vậy mà cũng là thuần một sắc cấp độ Hỏa Luyện Kim Đan! Hơn nữa đều không ngoại lệ, toàn bộ đều đã mở ra Đại Đạo Huyền Quang!
Mặc dù không có đạt tới trình độ mười vạn dặm.
Nhưng Đại Đạo Huyền Quang vẫn là Đại Đạo Huyền Quang, thực lực của những lão tăng nhân này đều muốn vượt qua võ giả Hỏa Luyện Kim Đan khống chế mười thành lực lượng bình thường.
Đạt Ma Viện là đệ nhất viện của Phật Môn, ở bên trong Phật Môn ngoại trừ Vô Danh Địa, chỉ có tám vị võ tăng có tu vi cao nhất mới có tư cách tiến vào Đạt Ma Viện, ở phía dưới tình huống bình thường, tăng nhân ở bên trong Đạt Ma Viện nếu không phải lĩnh hội phật pháp, thì chính là bế quan tu luyện, mà rầm rộ giống như bây giờ, cả tám người đều xuất hiện…
Ở trong mấy chục năm qua đây là lần thứ hai!
Thuận tiện nhắc tới, lần trước là lần Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ tới kia.
Khác biệt cùng với Giới Lộc, những tăng nhân Đạt Ma Viện này mặc dù cũng khiêm tốn, nhưng cũng không phải là ngăn cách với ngoại giới, cho nên đối với hình dạng cùng với bối cảnh của Trần Khuynh Địch bọn họ cũng đều không xa lạ gì, cũng chính là vì như thế, sau khi bọn họ nhìn thấy tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, khí vũ hiên ngang của Trần Khuynh Địch, tâm tình mới trở nên khá là phức tạp.
Phảng phất như một lần luân hồi, nhân quả tuần hoàn, đám cẩu tặc Thuần Dương Cung lại tìm tới tận cửa rồi…
"A Di Đà Phật!
Sau một lúc yên lặng ngắn ngủi, Đàm Hoa, Đàm Tĩnh, còn có sáu vị võ tăng Đạt Ma Viện khác nhao nhao bạo phát!
Tám vị võ tăng Đạt Ma Viện, ngoại trừ Phương Trượng biểu tượng cho Phật Môn, tám vị tăng nhân mạnh nhất ở bên ngoài Vô Danh Địa, đồng thời cũng tượng trưng cho một phần truyền thừa của Phật Môn.
Một phần truyền thừa tuyệt thế võ công!
Bát Bộ Thiên Long!
Thiên, Long, Dạ Xoa, Khẩn Na La, A Tu La, Già Lâu La, Càn Đạt Bà, Hô La Già, tám vị thần hộ pháp của Phật Môn, tám môn cái thế võ công. Đáng tiếc là độ khó tu luyện của những môn võ công này là cực cao, Phật Môn đương đại không có ai có thể hội tụ tám loại võ công này thành một thể, nhưng phân hoá thành tám người, cũng có thể phát huy ra chín phần uy lực.