Khó trách A Sử Na Lam cao ngạo như vậy mà vẫn còn sống được cho tới bây giờ, thậm chí là ngay cả lời nói của Thiên Khả Hãn Bắc Nhung cũng đều ẩn ẩn có một chút kháng cự, rất rõ ràng, nếu như hắn thực sự ứng phó toàn lực, nói không chừng chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh cũng đều không nhất định có thể bắt hắn lại ở trong một thời gian ngắn, dù sao thì loại tốc độ này cũng quá bất hợp lí.
Ầm ầm! Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch lao vọt đi, dùng một góc độ xảo trá đi vòng qua Giới Lộc cùng với Đạo Chủ Hoàng Tuyền, phóng thẳng ra bên ngoài.
"Ở lại!"
Hư không chung quanh biến đổi.
Ở bên trong hư không, Trần Khuynh Địch phảng phất như xông lên mây xanh, nhưng đập vào mi mắt lại không phải là không trung sớm đã quen thuộc, mà là hào quang bảy màu cao vạn trượng, ở bên trong hào quang có mây mù quấn quanh, trong mây mù có thể nhìn thấy từng tòa cung điện mọc lên, cuối cùng hội tụ thành một khu kiến trúc hết sức rộng lớn.
Ở bên trong cung điện có tiên nữ đang bay múa, có tiên nam đang nói chuyện luận đạo với nhau, có thiên tướng đang tỷ thí kiếm pháp, có đồng tử đang chơi đùa, còn có Thiên Mã qua lại bên trong cung điện, Thần Long nâng lên Lăng Tiêu Bảo Điện, dạng cảnh tượng giống như thần thoại này, khiến cho người ta cơ hồ ở trong nháy mắt liền đắm chìm vào trong đó không thể tự kềm chế.
Trần Khuynh Địch cũng chìm đắm vào bên trong. Mặc dù trực giác của hắn nói cho hắn biết tình huống là không ổn, nhưng hắn ở dưới tình huống không có một chút phòng bị nào vẫn đã trúng chiêu.
Tiên Cung! Xem như một môn phái thần bí nhất ở bên trong mười đại thánh địa võ đạo, địa vị của Tiên Cung ở trong chốn giang hồ kỳ thật là rất vi diệu, có người thậm chí đã coi bọn họ là mạch thứ tư ở bên ngoài ba mạch Đạo, Phật, Ma, bởi vì võ học của bọn họ vô cùng quỷ dị, chuyên chú vào linh hồn, hơn nữa các đời Tiên Cung cũng có chí cường giả tọa trấn.
Mà loại luận điểm này ở trong cao tầng của ba mạch Đạo, Phật, Ma, kỳ thật là cũng tán đồng.
Ba mạch Đạo, Phật, Ma có lịch sử lâu đời, cho nên bọn họ còn biết nhiều hơn so với người giang hồ phổ thông, mà phóng nhãn ra toàn bộ thánh địa võ đạo trong thiên hạ, chỉ sợ cũng chỉ có hai cái thánh địa võ đạo có thể khiến cho ba mạch Đạo, Phật, Ma kiêng kị.
Một cái là Thuần Dương Cung, một cái khác chính là Tiên Cung. Vì sao? Bởi vì tổ sư sáng lập ra hai cái môn phái này tất cả đều là Nhân gian Chí Tôn! Thuần Dương Cung tự nhiên là không cần phải nói, Thuần Dương Đạo Tôn cực kỳ cường hãn, không chỉ là Nhân gian Chí Tôn, cuối cùng thậm chí là đã siêu thoát, có thực lực sánh ngang với tổ sư của ba mạch Đạo, Phật, Ma.
Mà tổ sư sáng lập ra môn phái Tiên Cung, năm đó được giang hồ ca tụng là Tiên Tôn, càng là siêu cấp đại lão đã từng tranh phong tại cùng một thời đại với tam Tổ Đạo, Phật, Ma, nhưng đáng tiếc chính là, cuối cùng tam tổ Đạo, Phật, Ma đã chiếm cứ được đạo thống chính thống, cuối cùng đã siêu thoát.
Mà Tiên Tôn thì là vào sau khi siêu thoát thất bại, lưu lại Tiên Cung nhất mạch, sau đó hao hết tuổi thọ mà chết.
Bất quá cho dù Tiên Tôn không bằng tam tổ Đạo, Phật, Ma, nhưng đối với thánh địa võ đạo mà bọn hắn lưu lại, chênh lệch giữa Tiên Cung cùng với ba mạch Đạo, Phật, Ma lại là không lớn, đồ vật mà ngươi có ta đều có, thậm chí là vào sau khi tam tổ Đạo, Phật, Ma siêu thoát, Tiên Tôn bởi vì nguyên nhân còn ở lại trên đời này, trái lại là đã trợ giúp Tiên Cung rất nhiều.
Cho nên trên thực tế, thời đại Thượng Cổ vừa mới kết thúc, Tiên Cung không chỉ không có ẩn thế, còn có thể áp chế ba mạch Đạo, Phật, Ma.
Như vậy vấn đề đã đến, vì sao Tiên Cung hiện tại lại lánh đời? Chuyện này liên quan đến một vị đại lão càng trâu bò hơn khác.
Không sai, vị đại lão đó là Thuần Dương Đạo Tôn, vị nam nhân cường đại nhất sau thời đại Thượng Cổ này, bao gồm tất cả đặc tính của nhân vật chính cùng với hệ thống của người xuyên việt, đã đánh cho Tiên Cung gần chết, cuối cùng càng là làm cho Tiên Cung không thể không lựa chọn ẩn thế, từ đó cứ như vậy phai nhạt ra khỏi tầm mắt của mọi người trong giang hồ.
Bởi vậy Tiên Cung ra tay đối với Trần Khuynh Địch vào thời điểm này, không chỉ có riêng là cân nhắc đến giới tông phái, càng nhiều là vì báo thù riêng!
Mọi người tới là để vây giết đối phương, đối với khả năng mục tiêu chạy trốn tự nhiên là cũng đã tính toán qua.
Cho nên Lăng Tiêu Thiên Tướng - Vân Tuyệt Ảnh của Tiên Cung tới lần này đã sớm mai phục ở bên ngoài, vào trong nháy mắt Trần Khuynh Địch lao ra, liền sử dụng Đạo Binh cực phẩm của Tiên Cung.
Đạo Binh cực phẩm của Tiên Cung chính là tọa giá của Tiên Tôn ngày xưa - Thiên Đình!
Đạo thống của Tiên Tôn chủ tu nguyên thần, mà toà Thiên Đình to lớn này, chính là do ngày xưa Tiên Tôn lấy nguyên thần của bản thân diễn hóa, biến giả thành thật, cuối cùng tạo thành Đạo Binh cực phẩm, thậm chí là ở bên trong Tiên Cung còn có lời đồn, nguyên thần của Tiên Tôn cũng không có tịch diệt, mà là trốn ở bên trong toà Thiên Đình to lớn này.
Nhưng nói tóm lại, ở dưới tình huống Vân Tuyệt Ảnh có tâm tính toán người vô tâm. Trần Khuynh Địch đã trực tiếp bị Thiên Đình chụp vào bên trong, nguyên thần ý niệm liền mất phương hướng trong nháy mắt.
"Tốt!"
"Chư vị hãy xuất thủ!"
"Nhanh bắt hắn..."
Vân Tuyệt Ảnh còn chưa nói hết lời, liền phát hiện ra một cái sự thật khiến cho hắn trợn mắt hốc mồm.
Thiên Ma Huyết Độn Đại Pháp, xem như là bí pháp chạy trốn cao cấp nhất của Thuần Dương Cung, người sáng tạo ra nó không muốn để cho người khác biết, nhưng cơ hồ đã dự đoán tất cả các tình huống gặp phải trong thời điểm chạy trốn, mặc dù rất dễ dàng học tập, nhưng ở bên trong lại có rất nhiều ảo diệu cao thâm, cũng ví dụ như tình huống mà Trần Khuynh Địch gặp gỡ lúc này.
Linh hồn lạc hướng.
Bình thường mà nói, thông thường thì bí thuật trốn chạy nếu mất đi sự thao túng của chủ nhân, vậy thì sẽ lập tức yếu bớt.
Nhưng Thiên Ma Huyết Độn Đại Pháp lại không giống, ở phía dưới tình huống ý thức của chủ nhân rơi vào trong hôn mê, nó đã từ điều khiển bằng tay hoán đổi thành lái tự động.
Ầm! Kết quả là, cho dù Trần Khuynh Địch đã lạc hướng, nhưng Thiên Ma Huyết Độn Đại Pháp ở dưới sự thao túng tự động hoá, thân ảnh của hắn lại càng không ngừng chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của Thiên Đình.
Sau đó hướng về phương xa biến mất không thấy tăm hơi.
Vân Tuyệt Ảnh: "..." "
Giới Lộc: "..."
Đạo Chủ Hoàng Tuyền: "..."
Chỉ chốc lát sau, ba tiếng gầm giận dữ biệt khuất mang theo vài phần cuồng nộ, trong cuồng nộ mang theo vài phần bất đắc dĩ, bên trong bất đắc dĩ lại mang theo vài phần quyết tuyệt vang dội trong hơn phân nửa bầu trời.
"Truy đuổi! ! ! ! ! !"
Vào thời điểm tỉnh hồn lại, Trần Khuynh Địch còn đang ở trên đường phi hành. Mặc dù trúng ám toán của Vân Tuyệt Ảnh, nhưng nguyên thần, cương khí, khí huyết của bản thân Trần Khuynh Địch liền thành một khối, bản năng của thân thể càng là mạnh đến mức vượt qua lẽ thường, cho nên sau khi thoát khỏi ảnh hưởng của Thiên Đình, cũng không lâu lắm hắn liền thoát khỏi ảnh hưởng, lái tự động cũng theo đó hoán đổi trở về thành lái bằng tay.