Nghĩ tới đây, Trần Khuynh Địch ho khan một cái, tiếp tục dùng giọng điệu trang trọng nói ra: "Ta đã biết, ta sẽ nói điều này cho Xuân nhi sư muội, ta cũng sẽ dẫn sư muội đến gặp một lần, bất quá địa điểm cụ thể..."
Thấy Trần Khuynh Địch đáp lại, Minh Tôn cũng gật đầu một cái, nói: "Tại Hoài Nam Đạo, nếu như ngươi cùng với tiểu nha đầu kia đến mà nói, chúng ta tự nhiên sẽ biết rõ."
"Tốt."
Sau khi đưa tiễn Minh Tôn, Long Thiên Tứ một mực trầm mặc ở bên cạnh mới đột nhiên mở miệng nói: "Chuyện mà các ngươi vừa mới nói là cái gì?"
"Ngươi không hiểu à?"
Trần Khuynh Địch khá là ngoài ý muốn nhìn về phía Long Thiên Tứ. Phải biết rằng vị đại gia này vừa rồi thế nhưng đã ở bên cạnh vừa im lặng nghe hắn và Minh Tôn nói chuyện, vừa gật đầu, còn thỉnh thoảng lộ ra thần sắc giật mình hiểu ra, khiến cho Trần Khuynh Địch còn tưởng rằng đối phương cũng đã sớm biết thân phận của Dương Xuân, cũng biết rõ thế lực ở phía sau Minh Tôn chính là dư nghiệt Đại Chu.
"Nói nhảm!" Long Thiên Tứ khinh thường mà cười lạnh một tiếng, nói: "Nếu như ta hiểu thì còn hỏi ngươi để làm gì, vừa mới rồi không phải là có người ngoài ở đây hay sao, vì duy trì mặt mũi của Thuần Dương Cung cho nên ta mới bất đắc dĩ phải nguỵ trang giả vờ giả vịt, dù nói thế nào thì ta cũng là Thái Thượng trưởng lão của Thuần Dương Cung…vậy thì, ở phía sau lão bất tử Minh Tôn kia còn có người khác?"
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nói: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau lưng của hắn hẳn là người Đại Chu."
"Thì ra là thế." Long Thiên Tứ gật đầu một cái, sau đó nói: "Chuyện này giao cho ngươi."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Giao cho ta? Vì sao lại giao cho ta, ngươi không quan tâm hay sao?
Dường như là phát giác ra được sự ngạc nhiên của Trần Khuynh Địch, Long Thiên Tứ tức giận nói ra: "Lão phu thân làm Thái Thượng trưởng lão của Thuần Dương Cung, có chuyện trọng yếu hơn cần phải làm, lần này vừa mới đánh một trận, chấn thương còn chưa tốt, hơn nữa còn có một chút lĩnh ngộ, ta chuẩn bị tiến hành mở ra Đại Đạo Huyền Quang."
Trần Khuynh Địch lập tức lý giải, gật gật đầu.
Khó trách mình cảm thấy kỳ lạ, nếu không phải là loại chuyện đột phá tu vi này, cái tên Long Thiên Tứ già mà không biết xấu hổ này làm sao sẽ có thể buông tha cơ hội trang bức thật tốt này, trái lại còn giao hết cho bản thân mình.
Dù sao thì thật vất vả mới đánh thắng được các phương vây quét, tiếp theo không mở đại hội chúc mừng thắng lợi thì sẽ rất có lỗi với thân phận của chính mình, đến lúc đó bản thân thân làm người thay mặt chưởng giáo cứu vớt Thuần Dương Cung lại đi lên phát biểu một chút cảm nghĩ, ở phía dưới lại có một trận vỗ tay reo hò, tiếp đó lại thuận lý thành chương tiếp nhận tuyệt học cái thế trở thành chưởng giáo mới, quá hoàn mỹ!
Sau khi nhìn thấy Long Thiên Tứ rời đi để bế quan đột phá, Trần Khuynh Địch mới thả lỏng thân thể, nửa nằm nửa ngồi ở ngay trên chủ vị của phủ Thành Chủ, có một chút nhức đầu vuốt vuốt mi tâm.
"Kế tiếp còn có chuyện gì phải làm không, còn có nhà ai chưa đến giao lưu tình cảm?"
"À đúng rồi."
"Còn có ở bên nghĩa phụ rốt cuộc có xảy ra vấn đề gì hay không?"
Đúng lúc này...
"Sư huynh?" Một giọng nói thanh thúy vang lên.
Trần Khuynh Địch ngẩng đầu, lộ ra một tia ngạc nhiên.
"Là Phượng Tiên sư muội sao?"
"Sư huynh." Doanh Phượng Tiên quan sát phủ Thành Chủ lớn như vậy một chút, kết quả là không nhìn thấy thân ảnh của Long Thiên Tứ cùng với người của các tông môn khác, ở trên mặt chợt lóe lên thần sắc ngạc nhiên, bất quá rất nhanh liền khôi phục lại như bình thường.
"Có việc gì thế Phượng Tiên sư muội?"
"Là như thế này."
Doanh Phượng Tiên cũng không giấu diếm, trực tiếp nói ra cuộc gặp gỡ giữa bản thân cùng với Tần Kiền Hoàng cho Trần Khuynh Địch, hơn nữa còn nói rõ ước định một trận chiến giữa đối phương cùng với bản thân ở Lạc Thủy Tần thị, sau khi nói xong, Doanh Phượng Tiên liền có một chút khẩn trương nhìn Trần Khuynh Địch, dường như đang mong đợi cái gì đó.
"Thì ra là thế!" Trần Khuynh Địch vuốt vuốt mi tâm, nói: "Tùy muội."
"Hả?" Doanh Phượng Tiên trừng lớn mắt nhìn Trần Khuynh Địch, rõ ràng không ngờ được đối phương sẽ cho ra một câu trả lời như vậy: "Ách, sư huynh, thực sự không có vấn đề sao?"
"Vấn đề gì?" Trần Khuynh Địch hỏi ngược lại: "Đây là sự tình của Phượng Tiên sư muội cùng với vị Tần Kiền Hoàng kia a, các muội hãy giải quyết với nhau đi, ta cũng không tiện nhúng tay vào loại chuyện này, hơn nữa mặc dù là tỷ muội, nhưng quan hệ giữa các muội thật sự là quá phức tạp đi, vẫn phải do bản thân muội tự quyết định mới được, như vậy muội mới có thể chân chính trưởng thành."
Mặc dù nói là nói như vậy, kỳ thật Trần Khuynh Địch ta đã nhìn thấy được kết cục!
Phải biết rằng bây giờ Doanh Phượng Tiên đã coi như là nhân vật chính đường đường chính chính, Tần Kiền Hoàng cũng đã từ nửa cái nhân vật chính lột xác thành chướng ngại vật trên đường của nhân vật chính, giống như là Thái Tử cái gì đó đối với Dương Xuân vậy, trên căn bản là nhất định sẽ bị Doanh Phượng Tiên thân làm nhân vật chính đá một cái bay ra ngoài.
Nói một cách khác…chuyện này còn có gì phải lo lắng hay sao? Dù sao thì Doanh Phượng Tiên cũng không thua được, không bằng nói là thân làm nhân vật chính, nàng hẳn là có thể thu hoạch toàn thắng, coi như là Lạc Thủy Tần thị ở sau lưng Tần Kiền Hoàng cũng không thể...
Ở trên đầu của Trần Khuynh Địch xuất hiện một cái bóng đèn nhỏ.
Ta nhớ ra rồi! Không sai! Loại kịch bản này nhắc đến cùng, đơn giản chính là Doanh Phượng Tiên đánh bại Tần Kiền Hoàng, sau đó thế lực sau lưng của Tần Kiền Hoàng sẽ không nhận thua, vì bảo trụ Tần Kiền Hoàng mà đứng ra, truy sát Doanh Phượng Tiên, sau đó Doanh Phượng Tiên sẽ bị đuổi giết đến mức độ lên trời không đường xuống đất không cửa, cuối cùng trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể trốn thoát.
Nhưng mà Doanh Phượng Tiên bây giờ cũng không đơn độc.
Tạm thời không đề cập tới Bái Hỏa Ma Giáo, mình cũng là hộ thuẫn kiên cường của Doanh Phượng Tiên, nếu như Lạc Thủy Tần thị trở mặt, chính mình nói không chừng cũng có thể ra tay theo đó, cứ như vậy, liền có thể dùng lời lẽ chính đáng mà cướp sạch Lạc Thủy Tần thị, không đúng, là lấy lại công đạo cho Doanh Phượng Tiên, duy trì chính nghĩa!
Đây thật là một cái chủ ý hoàn mỹ!
Ý niệm tới đây, biểu lộ của Trần Khuynh Địch càng trở nên thêm nghiêm túc: "Phượng Tiên sư muội không cần phải lo lắng, cứ việc đi đến Lạc Thủy Tần thị, ân oán của muội và Tần Kiền Hoàng sớm muộn cũng phải giải quyết, xem ra đây hẳn cũng là thời điểm để hai người các muội giải quyết khúc mắc, nếu như không giải quyết, sẽ rất khó đột phá Sinh Tử Quan."
Thần sắc của Doanh Phượng Tiên có vẻ hơi ảm đạm.
Xác thực.
Trên thực tế không cần Trần Khuynh Địch nói, tự bản thân Doanh Phượng Tiên cũng phát giác ra được điểm này, mặc dù nàng chỉ mới đột phá Nguyên Khí Quan, còn chưa đạt đến Nguyên Thần Quan, nhưng căn cứ vào tích lũy cùng với nội tình thâm hậu trước đây, nàng đã có thể mơ hồ cảm giác được bình cảnh Sinh Tử Quan, cũng biết vị trí khúc mắc của bản thân.