Nhìn võ sĩ mặc giáp lộ ra vẻ mặt không rõ ràng cho lắm, trung niên nam tử mỉm cười, ưỡn ngực ngẩng đầu, theo cái động tác này của hắn, một cỗ khí tức mênh mông gào thét mà ra từ trong cơ thể của hắn phảng phất như núi lửa bộc phát vậy, trong chớp mắt liền phá toái hư không, chiếu rọi thiên địa, hóa thành một cây trụ Đại Đạo Huyền Quang bay lên như diều gặp gió.
"Tuân theo khẩu dụ của Thánh Thượng!"
"Phi Hùng Quân điều động toàn quân, tiêu diệt Tần thị, mặc kệ sống hay chết!"
"Chấp hành ngay lập tức!"
Ầm ầm! Trong cái chớp nhoáng này, trung niên nam tử, hoặc có lẽ là Tổng nguyên soái Phi Hùng Quân, Thần Võ Hầu đương triều, cả người đều có một loại cảm giác hăng hái, hãnh diện và hồ hởi.
Nói chuyện quá nhiều với võ sĩ mặc giáp về việc không thể làm chuyện này, chẳng lẽ hắn sẽ cam tâm hay sao?
Làm ơn! Hắn là quân nhân! Ngay cả xét nhà cũng không thể xét, vậy thì có gì khác so với một kẻ vô tích sự? !
Vào giờ khắc này, ở trong đầu của hắn chỉ còn quanh quẩn đoạn hình ảnh mà trước đó Thánh Thượng Đại Càn trực tiếp lợi dụng Tổ Long Trung Nguyên, xuyên thấu qua khí vận truyền vào trong đầu của hắn.
Ở trong Vị Ương Cung rộng lớn.
Thánh Thượng Đại Càn nổi trận lôi đình ở trên ghế rồng, thanh âm to lớn giống như lôi đình nổ vang ở bên tai hắn.
"%$#@%!"
"Đám Tần thị láo toét ăn gan hùm mật báo kia! Nam Thần Võ! Lập tức tiến công Tần thị cho lão tử!"
"Không thể đánh cái con m* nó, bây giờ hãy hung hăng đánh bọn hắn cho ta!"
"Dám sửa đổi Tổ Long Trung Nguyên, đây là hành vi đại nghịch bất đạo to gan lớn mật, bất cứ ai dám ngăn trở liền ném lời này vào mặt của đối phương! Còn nếu có kẻ đui mù nào nghe xong lời này còn dám can thiệp..."
"Vậy liền chém luôn cả hắn cho lão tử!"
"Còn có…"
"Cướp cho lão tử…không đúng, mang Lạc Thủy về cho trẫm, đừng để cho tên họ Trần Thuần Dương Cung kia cướp đi, tên tiểu tử kia rất có phong phạm lúc còn trẻ của trẫm..."
"Một canh giờ!"
"Trẫm cho ngươi một canh giờ, sau một canh giờ trẫm muốn nhìn thấy tin tức Tần Thị nhất tộc bị tiêu diệt đưa đến thư phòng của trẫm, hoặc là ngươi san bằng toàn bộ Tần Thị nhất tộc! Hoặc là ngươi hãy đến Nam Cương trồng khoai tây!"
Lúc này Trần Khuynh Địch đang cảm thấy rất vui sướng.
Hoặc có lẽ là, hắn hiện tại đang đứng ở trong một loại trạng thái chiến đấu khó có được, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn hoàn toàn làm chủ sức mạnh của mình và tự mình chiến đấu.
Trước đó vào thời điểm ở Thuần Dương Cung, hắn chính là dựa vào Xích Tiêu Kiếm cùng với Đô Thiên Tọa mới có thể ngăn chặn đám người Kiếm Tông cùng với Phật Môn, nếu như không có hai kiện Đạo Binh thượng phẩm này mà nói, chỉ sợ sẽ rất khó nói về kết quả của trận chiến kia, về sau vì thể hiện ra thực lực của người thay mặt chưởng giáo Thuần Dương Cung, hắn cũng một mực làm như thế.
Điều này đã dẫn đến một cái vấn đề rất xấu hổ…hắn không có nhận thức rõ đối với thực lực của mình.
Đạo Binh thượng phẩm là Đạo Binh thượng phẩm, thực lực của võ giả là thực lực của bản thân, hai cái yếu tố này tuyệt đối không thể nhập vào làm một, nếu như thật sự trầm mê ở bên trong lực lượng của Đạo Binh thượng phẩm, người võ giả kia cuối cùng chỉ có thể trì trệ không tiến, đây là lời dặn dò của lão thất phu Long Thiên Tứ kia đối với hắn trước khi rời đi.
Mặc dù Trần Khuynh Địch có một chút hoài nghi đây chỉ là cái cớ để lão thất phu kia mượn Đô Thiên Tọa chơi đùa, nhưng bất luận như thế nào, Trần Khuynh Địch khuyết thiếu một trận chiến đấu chân chính không mượn nhờ ngoại vật là sự thật.
Mà lúc này Tần Võ Dương đang cho hắn một cái cơ hội tuyệt hảo, đại bộ phận lực lượng của Lạc Thủy đều bị nghĩa mẫu…không đúng, đều bị giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo kiềm chế, bản thân Tần Võ Dương mặc dù có thực lực không tầm thường, nhưng còn chưa tới cấp độ mà Trần Khuynh Địch không đánh lại, đây không phải là một tấm bia ngắm lý tưởng nhất hay sao?
Cho nên Trần Khuynh Địch đã xuất thủ không ngần ngại.
"Xem chiêu!"
"Thiên Hạ Vô Địch Quyền thức thứ nhất!"
"Hắc Hổ Đào Tâm!"
Toàn thân lấp loé ánh vàng, cả người của Trần Khuynh Địch đều giống như một vầng mặt trời xông vào bên trong 27 đầu Thuỷ Long ngăn cản bản thân, những nơi đi qua ngay cả Lạc Thủy nặng tựa vạn cân cũng đều trực tiếp bốc hơi, Trần Khuynh Địch nhanh chóng vọt tới trước mặt của Tần Võ Dương, dùng tay phải trực tiếp chộp vào lồng ngực của hắn.
"Ách!" Tần Võ Dương biến sắc, cắn răng, vừa ném cho trưởng lão Tần tộc ở bên cạnh một quả cầu ánh sáng, vừa xuất thủ chống đỡ chiêu Hắc Hổ Đào Tâm của Trần Khuynh Địch.
"Trưởng lão! Ngươi hãy thôi động Lạc Thủy cuốn lấy giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo!"
"Thông báo cho toàn tộc!"
"Ngăn cản người Bái Hỏa Ma Giáo cùng với Thuần Dương Cung!"
Vừa dứt lời, khí tức của Tần Võ Dương lập tức tăng vọt, đánh thẳng về phía Trần Khuynh Địch.
Ầm ầm! Trần Khuynh Địch lùi lại một bước, mà đối diện với hắn, Tần Võ Dương lộ ra thần sắc lạnh lùng, một bộ áo giáp đen thui chẳng biết vào lúc nào đã được hắn mặc lên người, cầm trong tay một thanh Phương Thiên Họa Kích màu đỏ thẫm, trong lúc hít thở, vậy mà cũng khuấy động mưa gió đầy trời, có một chút giống với Trần Khuynh Địch.
"Thể Tu?"
Tần Võ Dương cũng không trả lời nghi vấn của Trần Khuynh Địch, mà là trực tiếp xuất thủ, Phương Thiên Họa Kích là một kiện Đạo Binh hạ phẩm, bây giờ sau khi được vung ra trực tiếp mang theo một trận cuồng phong, phảng phất như thái sơn áp đỉnh vậy đập về phía đỉnh đầu của Trần Khuynh Địch, không có chiêu thức sặc sỡ gì, chỉ có lực lượng thuần túy.
Đây là Kham Loạn Quyết! Là Tuyệt Thế Thần Công của Tần Thị nhất tộc, cũng là một trong những nội tình của thế gia đệ nhất thiên hạ, đáng tiếc là Tần Kiền Hoàng không có thiên phú, bằng không nếu tu luyện môn võ công này, phối hợp với Ngũ Đức Thần Quang và Ngũ Phương Tinh Túc Kinh, thực lực tuyệt đối có thể tăng lên thêm một cái cấp bậc, chân chính không phân cao thấp cùng với Doanh Phượng Tiên.
Môn võ công này rất đơn giản, chính là võ công tu luyện lực lượng thuần túy, không phải là Thể Tu, bởi vì nó không tăng cường thể phách toàn phương vị giống như Trần Khuynh Địch, cũng không phải là Khí Tu, bởi vì nó không tăng cường cương khí, khi thi triển ra không có bất kỳ dị tượng nào, công hiệu của môn võ công này chỉ có một cái: tăng phúc khí lực.
Đối với khí lực, hẳn là có rất nhiều võ giả đều chưa quen thuộc.
Nhưng thứ này kỳ thật cũng là một loại lực lượng, diễn sinh ra từ thể phách, thật giống như là Trần Khuynh Địch, khí lực của hắn hoàn toàn có thể khiến cho hắn nhổ một tòa núi lớn lên, sau đó nâng núi lên đầu chơi nhảy xa, mà tuyệt đại đa số võ giả ở trong đồng cảnh giới, cho dù là có cương khí gia trì lên thân thể cũng không làm được.
Nhưng Kham Loạn Quyết thì có thể.
Ở bên trong phân chia của Kham Loạn Quyết, khí lực được chia thành ba cái cấp độ đơn giản: Ngưu, Long, Đạo.