Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 107 - Chương 107. Giết Người Cướp Của

Chương 107. Giết Người Cướp Của Chương 107. Giết Người Cướp Của

Lúc trước Phương Húc cũng chỉ kịp bố trí ba trận pháp, một trận pháp khốn người, một Trận pháp Mê Vụ, còn có một Trận Pháp Cấm Không.

Sau khi tiễn những người khác về Tây Thiên, Phương Húc lại chạy về hướng sư đệ Ngô Hoành.

Lúc này, trong lòng Dương Vĩ có thể nói là cực kỳ biệt khuất.

Tên trước mắt này giống như một cái máy, một quyền lại một quyền đánh về phía hắn, hắn sửng sốt không dám đi ra ngoài một bước.

Một lần đi ra ngoài lại bị đánh bay về chỗ cũ, hắn đã cảm nhận được một chút tuyệt vọng, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, chẳng phải hắn sẽ bị hao hết sạch linh khí, sau đó chỉ có thể ngồi chờ chết à.

- Ngươi không thể giết ta, cha ta là trang chủ Phong Vân sơn trang, mẹ ta là người của Trương gia, ông ngoại của ta là Trương gia gia chủ, nếu như ngươi giết ta, bị cha ta và mẹ ta biết thì các ngươi tuyệt đối trốn không thoát đâu.

Dương Vĩ khàn giọng lệ hống, hắn hi vọng như vậy có thể chấn nhiếp người trước mắt này.

- Quả nhiên đúng như sư tôn nói, những người có bối cảnh này một khi đến tuyệt cảnh thì sẽ bắt đầu lấy bối cảnh sau lưng mình ra chấn nhiếp kẻ địch, một khi thả bọn họ rời đi sẽ dẫn tới các loại phiền toái, đánh người trẻ thì người già tới, đánh người già thì người già hơn tới. . .

Hàn quang trong mắt Ngô Hoành càng sâu, nắm đấm càng thêm hung mãnh.

Phương Húc vừa chạy tới cũng nghe lời này, lập tức gia nhập vào công kích.

Trong lúc nhất thời, Dương Vĩ lâm vào trong cục diện bị kẹp đánh từ hai phía.

- Các ngươi có biết ta là ai hay không, cha ta chính là trang chủ Phong Vân sơn trang, một khi các ngươi giết ta, cha ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Âm Sát tông các ngươi.

Dương Vĩ tiếp tục hô.

Hắn càng hô thì công kích của hai người Phương Húc và Ngô Hoành lại càng hung mãnh hơn, đến cuối cùng, thậm chí hai sư huynh đệ này đã sử dụng ra toàn bộ lực lượng.

Chỉ nghe "Két" một tiếng, lồng ánh sáng màu xanh lam trên người Dương Vĩ trực tiếp bị đánh nát.

Một cái trường côn bằng tinh thiết đập thẳng xuống đầu của hắn.

- Bành!

Đầu không vỡ.

Nhưng lại có một nắm đấm thế như chẻ tre đánh tới.

- Bành. . .

. . .

Hai người Phương Húc và Ngô Hoành lấy hết túi trữ vật và vật có giá trên thi thể ra, sau đó tụ tập tất cả thi thể lại với nhau.

Sau đó từ trong không gian giới chỉ lấy ra mấy bình sứ nhỏ, mở nắp bình ra, đổ chất lỏng bên trong lên trên thi thể.

Chỉ nghe âm thanh "Xuy xuy" vang lên, thi thể nhanh chóng hòa tan với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, hóa thành một bãi nước đen, một mùi hôi thối dâng lên.

- Mẹ nó, thối quá!

- Sớm biết cái đồ chơi này mạnh như vậy thì đã ra xa sử dụng linh lực đổ rồi.

. . .

Trong một huyệt động, Phương Húc và Ngô Hoành cầm túi trữ vật và không gian giới chỉ vừa mới mò thi lấy được ra.

- Móa, tiểu tử này thật có tiền!

Sau khi lấy ra tất cả đồ vật trong không gian giới chỉ của Dương Vĩ, Phương Húc thốt lên một tiếng kinh ngạc.

Chỉ thấy chỉ riêng linh thạch hạ phẩm đã có 400 – 500 ngàn, còn có mấy trăm viên đan dược các loại và hai món linh khí Hoàng giai thượng phẩm, một món linh khí Huyền giai hạ phẩm, còn có một bản võ kỹ và các loại khoáng thạch, thiên tài địa bảo khác.

Phương Húc mở cuốn võ kỹ kia ra nhìn một chút thì phát hiện lại là một bản võ kỹ Địa giai hạ phẩm, tên là Cửu Mãng Long Kình, sau khi tu luyện sức phòng ngự của nhục thân được tăng cường, lực lượng đại tăng.

Một khi tu luyện đến viên mãn thì có thể bộc phát ra lực lượng cực mạnh.

- Xem ra có lẽ tiểu tử kia tu luyện môn võ kỹ này nên mới có thể kiên trì trong tay sư đệ lâu như vậy.

Phương Húc hiểu rõ nhẹ gật đầu.

Nếu không thì xem như có bảo giáp hộ thể cũng không thể kiên trì trong tay bọn hắn lâu như vậy được.

Phương Húc lại cầm lấy bảo giáp trên người Dương Vĩ nhìn một chút, trong mắt toát ra ánh sáng ngạc nhiên, chỉ sợ bảo giáp linh khí này còn tốt hơn cái trên người hắn một chút.

- Được rồi, sư huynh, ngươi đừng xem nữa, chúng ta kiểm tra một chút.

Ngô Hoành ở bên cạnh thấy thế lên tiếng nhắc nhở.

- Đúng đúng đúng, chúng ta nên kiểm tra một chút.

Phương Húc cũng lấy lại tinh thần.

Tuy những thứ này đều rất tốt, nhưng ai cũng không thể đảm bảo, trên những vật phẩm này có ấn ký theo dõi hay không.

Cho nên vì lý do an toàn, những vật này đều phải kiểm tra cẩn thận một lần, ngay cả bản thân bọn họ cũng phải kiểm tra cẩn thận một chút, để tránh bị gắn đồ vật có thể theo dõi lên người trong lúc lơ là.

Chỉ thấy hai người bố trí ra một trận pháp dò xét, bỏ từng đồ vật đoạt được vào trong trận pháp kiểm tra.

- Cái này không có vấn đề.

- Cái này cũng không có vấn đề.

- . . .

Bận rộn gần nửa ngày, hai người đã kiểm tra xong tất cả mọi thứ, ngay cả bản thân bọn họ cũng được kiểm tra nhiều lần, không phát hiện vấn đề gì.

Bình Luận (0)
Comment