- Sư đệ, ngươi cũng đừng cảm thấy khí vận chi tử thì thật sự đánh không chết, lần trước ta và đại sư huynh của ngươi gặp phải một khí vận chi tử, cuối cùng vẫn là bị sư tôn giết chết.
Ngô Hoành nhỏ giọng nói.
- Sư tôn thật sự đã giết một khí vận chi tử sao?
Sở Chiếu hiếu kỳ hỏi Ngô Hoành.
Nghe thời gian lâu như vậy, hắn cũng dần dần hiểu cái gì là khí vận chi tử.
Trong tầm hiểu biết của hắn, khí vận chi tử phúc duyên thâm hậu, cơ duyên nghịch thiên, tư chất bất phàm, Đào Vận không ngừng, quan trọng nhất chính là còn sống dai hơn cả tiểu cường.
Khí vận chi tử căn bản cũng không thể tính toán theo lẽ thường, không cách nào lấy tu vi ra so sánh.
Nhìn như tu vi thực lực tương đương, nhưng thật ra hoàn toàn không giống.
Người tu luyện bình thường có thể đánh ngang tay với cảnh giới khí vận chi tử, hoặc hơi chiếm thượng phong có đến có về, thậm chí đè ép khí vận chi tử đánh cũng không có vấn đề gì, nhưng một khi gặp phải cường giả thì sẽ bị một bàn tay đập chết.
Mà khí vận chi tử lại khác, nhìn như cùng thực lực tu vi của ngươi tương đương, nhưng gặp phải cường giả, bị cường giả đập một bàn tay, cao nhất cũng chỉ là bị trọng thương, lại sẽ không bị một bàn tay đập chết.
Mà thời có thể bạo phát tiểu vũ trụ, lực lượng Hồng Hoang, chiến lực tăng vọt, sau cùng thành công đào thoát, hoặc là trực tiếp phản sát cũng là chuyện có khả năng.
Chỉ bởi vì bọn hắn có niềm tin kiên định, ý chí nổ banh trời.
Tuy Sở Chiếu không hiểu vì sao khí vận chi tử có thể như vậy, nhưng nghe xong hắn lại cảm thấy rất lợi hại.
Tóm lại cũng là một câu, muốn giết chết khí vận chi tử cơ bản cũng là không thể nào sự tình!
- Đó là đương nhiên, lần trước nếu không phải sư tôn âm thầm theo dõi bảo hộ chúng ta thì nói không chừng ta và đại sư huynh của ngươi đều sẽ bị thương nặng.
Ngô Hoành nói.
- Nhị sư huynh, ngươi nói cho ta nghe một chút xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì đi?
- Lần trước, ta đi với đại sư huynh của ngươi... Sau đó đột nhiên xuất hiện một vị cường giả Linh Võ cảnh... May mà sư tôn kịp thời xuất thủ, đánh vị khí vận chi tử và vị cường giả kia đến cả tro cũng không còn.
Sở Chiếu nghe thấy vậy thì ánh mắt tỏa sáng một trận, hắn không ngờ sư tôn lại có thể giết chết một vị khí vận chi tử.
- Có điều, sau đó sư tôn nói đây chẳng qua là một khí vận chi tử bất nhập lưu, còn chưa trưởng thành, nếu như khí vận chi tử đã trưởng thành thì ngay cả sư tôn gặp phải cũng tránh lui.
Ngô Hoành nói.
- Sư đệ, chúng ta tới tiếp tục học tập.
...
Ban đêm, Sở Chiếu kéo lấy cái đầu có chút u ám về tới gian phòng.
- Ai, quá khó khăn!
Sở Chiếu phát ra một tiếng thở dài.
Tuy môn quy chỉ có mười mấy dòng, hắn cũng có thể thuận lợi học thuộc, nhưng muốn đọc ngược lại thì có chút làm khó hắn.
Nhưng khi hắn nghe được hai vị sư huynh đều có thể đọc làu làu lúc thì nhất thời kinh động như gặp thiên nhân.
Hắn càng thêm khẳng định thiên phú của hai vị sư huynh thật sự mạnh hơn hắn.
Sở Chiếu từ bên trong trữ vật giới chỉ lấy ra đan dược sư tôn cho, chỉ xem xét trong chốc lát, sau đó cầm lấy một viên để vào trong miệng.
Đan dược vào miệng tức hóa thành một dòng khí lưu chạy khắp kinh mạch toàn thân, ngay sau đó vọt vào trong đầu, Sở Chiếu chỉ cảm thấy trong đầu một trận thư thái, một số vấn đề nhỏ trong tu luyện trước đây lập trức trở nên rõ ràng.
- Sư tôn cho đan dược cũng thật mạnh!
Sở Chiếu ngạc nhiên nhìn mấy viên đan dược còn lại trong tay.
Sau đó, hắn lại nuốt hết mấy viên đan dược còn lại.
- Thì ra trước kia ta kém như vậy sao?
Sở Chiếu tự lẩm bẩm.
Sau khi nuốt mấy viên đan dược này vào thì trong đầu hắn đã hiện ra từng màn tu luyện các loại võ học trước kia, tu luyện bên trong khắp nơi sai lầm nhỏ lầm nổi lên, hắn liếc một chút đã có thể nhìn ra.
Sở Chiếu lại thử vận chuyển công pháp, nhất thời, linh khí xung quanh điên cuồng tràn vào thân thể của hắn, tốc độ vận chuyển công pháp cũng nhanh hơn trước đó gấp mười lần.
Sau hai giờ, nương theo trong cơ thể bùm một tiếng, tu vi của hắn thuận lợi đột phá đến Chân Nguyên cảnh tầng hai.
Sở Chiếu ngồi yên thật lâu, mới hồi phục tinh thần lại.
- Thì ra tốc độ tu luyện của sư huynh sư tỷ bọn họ là như vậy!
Tuy hắn không biết tư chất của hắn đến tột cùng đã tăng đến trình độ nào, nhưng tuyệt đối mạnh hơn trước kia nhiều lắm, hoàn toàn không thể sánh bằng.
Chuyện này cũng càng làm hắn khẳng định sư tôn cường đại và thần bí.
Dù sao thì loại đan dược nghịch thiên này, sư tôn cũng có thể trực tiếp cho hắn mấy viên.
Nếu loại đan dược nghịch thiên này cho một người bình thường ăn, chỉ sợ đều có thể trực tiếp biến người bình thường kia thành một vị thiên tài tuyệt thế.
Đồng thời, điều này cũng làm cho được hắn càng thêm kiêng kị đối với những khí vận chi tử kia.
Ngay cả cường giả như sư tôn gặp khí vận chi tử trưởng thành cũng phải nhượng bộ, nếu như hắn gặp phải thì lấy cái gì để chống cự?
- Xem ra sau này phải cẩn thận một chút, nhìn thấy giống như là khí vận chi tử, tốt nhất trực tiếp đi đường vòng.
Sở Chiếu thầm nghĩ trong lòng.
Ngày kế tiếp.
- Tiểu sư đệ, cảnh giới của ngươi đã là Chân Nguyên cảnh tầng hai à?
Ngô Hoành liếc mắt đã phát hiện tu vi Sở Chiếu đột phá.
- Không so được với hai vị sư huynh.
- Thời gian chúng ta theo sư tôn sớm hơn ngươi, tin tưởng không được bao lâu nữa tu vi của sư đệ ngươi sẽ có thể đuổi kịp ta và đại sư huynh.
Ngô Hoành nói.
- Tiểu sư đệ, hai môn võ học sư tôn truyền thụ, ngươi nhưng muốn dụng tâm tu luyện, đây chính là võ học chuẩn bị cho lần đi ra ngoài lịch luyện sau này.
Phương Húc nói.
- Được rồi, đại sư huynh.
- Ừm, vậy hôm nay chúng ta tiếp tục học tập môn quy.
- ...
...