Trú điểm ở trong thành trì mà có cần phải bố trí nhiều trận pháp như vậy không, chí ít trú điểm của Thiên Thánh tông bọn họ ở quận thành Thanh Lâm sẽ không bố trí nhiều trận pháp như vậy.
Đương nhiên, Vương Đằng cũng hiểu rõ, đây là vì thực lực của hai tông môn cách biệt quá lớn, Trận Pháp Sư của Thiên Thánh tông không bằng Liệt Diễm tông.
- Hoặc là đợi đến ngày mai, bắt được một đệ tử đi ra ngoài, hoặc là lẻn vào ngay lúc này.
Vương Đằng hơi chút suy nghĩ một chút đã có quyết định.
Hắn đã tới đây rồi, nào có đạo lý ra về tay không được, huống chi cũng không nguy hiểm gì.
Nếu như hành vào động ban ngày có nhiều người thì ngược lại sẽ có nguy cơ bị người phát hiện.
Mặc dù trang viên trước mắt nhiều trận pháp, nhưng đối với một trận pháp đại sư như hắn thì không phải là rất khó khăn, muốn lặng yên đi vào không tiếng động, đơn giản chỉ là tốn một chút thời gian thôi.
Hao phí một giờ, Vương Đằng rốt cục đã dưới tình huống không kinh động người khác tiềm nhập trong trang viên.
Hỏa Như Liệt, trưởng lão ngoại môn của Liệt Diễm tông đóng giữ quận thành.
Mặc dù chỉ là một trưởng lão ngoại môn, nhưng tu vi của hắn đã là Chân Võ cảnh tầng chín, chỉ thiếu chút nữa là đột phá Linh Võ cảnh.
Bỗng nhiên, hắn bừng tỉnh từ trong tu luyện, trong ánh mắt hơi nghi hoặc một chút.
Vừa rồi hán cảm giác giống như bị người nào đó ở trong bóng tối rình mò, nhưng khi tinh thần lực của hắn đảo về hướng trong trang viên thì lại không phát hiện chút gì.
- Xem ra là gần đây ta quá nhạy cảm rồi.
Hỏa Như Liệt thầm nghĩ trong lòng.
Hỏa Như Liệt không có bất kỳ phát hiện nào, lại lần nữa ngồi xếp bằng tu luyện.
Hắn vẫn rất có lòng tin đối trận pháp trong trang viên, mặc dù chỉ là một trú điểm, nhưng trận pháp trong trang viên vẫn được mấy vị trận pháp đại sư trong tông bố trí tỉ mỉ.
Mà diện tích ở đây còn nhỏ hơn tông môn nên những người khác muốn lặng yên không tiếng động chui vào trang vườn là chuyện không thể nào, cho dù thành chủ quận thành Thiên Lĩnh cũng không làm được điểm ấy.
- Tu vi hơi thấp, nhưng cảm giác ngược lại rất bén nhạy.
Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng ngay vừa rồi, hắn đã thăm dò rõ ràng tình huống trong trang viên.
Trong trang viên có hai tên cường giả Chân Võ cảnh, năm tên Long Nguyên cảnh, cùng với một số người có tu vi khác.
Hơi dừng lại, Vương Đằng đã tiến vào trong một căn phòng.
Tu vi của chủ nhân này chỉ là Ngưng Nguyên cảnh mà thôi, như vậy hắn sẽ có thể hỏi được tin tức mình muốn.
Tuy nhiên hai Chân Võ cảnh kia sẽ biết nhiều hơn, nhưng nếu đã có thể tu luyện tới Chân Võ cảnh thì đều tu luyện ra một tia chân ý, chưa biết chừng có thể tránh thoát Vạn Hồn Đồng khống chế, nếu như phát xảy ra động tĩnh gì thì không tốt lắm.
Dù sao Vương Đằng cũng chỉ dùng Vạn Hồn Đồng mấy lần, còn không chưa dùng thử với Chân Võ cảnh bao giờ.
Thứ hai, một cái tình báo chuẩn xác chỉ dựa vào một người là không thể nào hoàn chỉnh, cho dù thủ hạ thì cũng có thể lan truyền tình báo giả.
Muốn có được tình báo chính xác thì cần phải tập hợp từ nhiều nguồn tin tức khác nhau, từ đó sàn lọc ra tin tức mình cần.
Dù sao thì có một ít tin tức không phải tu vi tăng cao là có thể biết, tu vi cao biết đến tối đa cũng chỉ là một số tin tức bí ẩn.
Cho nên Vương Đằng quyết định đi tìm một số đệ tử Ngưng Nguyên cảnh hỏi thăm trước, sau đó lại tìm một số người khác hỏi thăm.
. . .
Lưu Nhiên đang ngủ say đột nhiên cảm giác trong phòng như có một con cự thú kinh khủng đang ngó chừng hắn, hắn theo bản năng mở hai mắt ra, một đôi con ngươi màu đen to lớn khắc sâu vào mí mắt của hắn.
Giống như thâm uyên, làm tinh thần của hắn chìm vào trong đó, rất nhanh hắn đã mất đi ý thức.
Lưu Nhiên hai mắt vô thần ngồi dậy, đứng ở trước mặt Vương Đằng.
- Ngươi tên là gì?
- Lưu Nhiên.
- Tu vi của ngươi bây giờ là gì?
- Ngưng Nguyên cảnh tầng bốn.
- . . .
- Hiện tại Đường Hùng ở Liệt Diễm tông các ngươi có tu vi gì?
- Hiện tại Đường sư huynh có tu vi là Chân Nguyên cảnh tầng chín.
Lưu Nhiên thật thà trả lời.
Chân Nguyên cảnh tầng chín?
Trong lòng Vương Đằng thầm nhủ một tiếng.
Hắn vẫn còn nghi ngờ đối với tu vi này của Đường Hùng, dù sao thì khí vận chi tử nào lại bạo lộ ra tu vi cảnh giới chân thực chứ, bọn họ bình thường đều sẽ tu luyện một số công pháp võ học ẩn giấu tu vi cảnh giới.
Tu vi thật sự khẳng định đến Huyền Nguyên cảnh, thậm chí cao hơn.
Vương Đằng chỉ là hơi suy nghĩ một chút, đã hỏi tiếp.
- Nói những gì ngươi biết về Đường Hùng cho ta nghe.
- Đường sư huynh là bái nhập Liệt Diễm tông ta từ ba năm trước. . . Hắn bái Thái Thượng trưởng lão làm thầy, hiện tại là đệ tử chân truyền thứ của Liệt Diễm tông nhất ta, nghe nói hiện tại Đường sư huynh đang bế quan trong tông môn.
- Đang bế quan trong tông môn.
Vương Đằng cau mày.
Loại tình huống này lại có chút không dễ làm, ai biết Đường Hùng kia sẽ bế quan bao lâu, nếu như bế quan mười năm trăm năm thì phải làm sao.
Tuy Vương Đằng biết, thời gian đầu, khí vận chi tử đều sẽ bế quan không quá lâu, nhưng bế quan ba bốn tháng, nửa năm, một năm vẫn rất thường gặp.
Chẳng lẽ Vương Đằng hắn phải mang theo mấy đồ đệ, chờ đợi ở đây lâu như vậy hay sao?
- Hắn có thân nhân hoặc là người thân cận nào không?
Vương Đằng hỏi lần nữa.
- Quan hệ giữa Đường sư huynh và Hỏa Liên sư tỷ rất tốt.
- Hỏa Liên? Nàng có thân phận gì?
- Hỏa Liên sư tỷ là cháu gái của Thái Thượng trưởng lão.
Vương Đằng hiểu rõ, đây chính là vận đào hoa của khí vận chi tử, mỗi đợi một chỗ tất có một vị sư tỷ, sư muội, hoặc là sư thúc mỹ nữ đồng môn như vậy làm hồng nhan tri kỷ.