Tuy trước đó Động Sát Chi Nhãn đã nhìn ra trên này có ghi chép một môn bí thuật, nhưng loại chuyện này vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn, ít nhất cũng phải chờ hắn hiểu rõ không sai biệt lắm lại nói.
Tùy tiện để một món đồ vật thần bí tiến vào trong đầu của hắn, đây không phải là phong cách của một người vững vàng như hắn nên làm.
Dù sao thì Động Sát Chi Nhãn cũng có khả năng nhìn lầm, không thể lấy mạng nhỏ của mình ra đùa được.
Đáng tiếc, một quyền kinh thiên này của hắn căn bản không có một chút tác dụng nào, hắc quang vẫn từ cánh tay của hắn tiến vào trong thân thể của hắn, đồng thời chui về hướng não hải.
- Đùng!
Trong đầu Vương Đằng oanh minh một trận, một âm thanh thật lớn vang lên:
- Hỗn Độn Chi Sơ, thiên địa sinh ra một Thần Mài, Âm Dương nhị khí tự sinh. . . Ta quan thần mài hơn 1 triệu lần, cuối cùng sáng chế ra Âm Dương Thần Ma Quan Tưởng Pháp này.
- Tu luyện pháp này, người không có đủ thiên tư sẽ không thể tu luyện, người không có nghị lực lớn không thể tu luyện, người không có thân thể cường đại không thể tu luyện. . .
Ngay sau đó, trong đầu Vương Đằng xuất hiện một đoạn khẩu quyết, thật sâu truyền vào trong đầu của hắn.
Vương Đằng đứng ngẩn ngơ mười mấy phút mới hồi phục tinh thần lại.
- Ha ha ha, lần này kiếm lợi lớn rồi!
Vương Đằng rốt cuộc khống chế không nổi hưng phấn trong lòng, cười lớn một tiếng.
Bây giờ hắn không thiếu công pháp nhục thân, không thiếu công pháp tu luyện, cũng không thiếu vũ khí, không thiếu tư nguyên, nhưng hắn còn có một nhược điểm rất rõ ràng, đó chính là thần hồn không đủ cường đại.
Nếu gặp phải kẻ địch nắm giữ thủ đoạn đối phó linh hồn, chỉ sợ hắn sẽ có nguy hiểm tính mạng.
Dù sao thì thần hồn của hắn đối với một số người khác thì vẫn còn có chút bình thường.
Nếu như gặp phải những thủ đoạn công kích khủng bố nhằm vào linh hồn thì hắn sẽ có nguy hiểm tính mạng.
Đây cũng là nguyên nhân hắn lại thận trọng như vậy khi đối phó với những khí vận chi tử kia, từng bước một bức ra toàn bộ át chủ bài rồi mới ra tay tuyệt sát.
Dù sao thì loại tồn tại giống khí vận chi tử này, có một ít thủ đoạn nhằm vào linh hồn cũng chẳng có gì lạ.
Dù sao sinh mệnh cũng chỉ có một, cho nên vẫn nên trân quý nó nhiều hơn.
Nhưng bây giờ, sau khi có Thần Mài Quan Tưởng Đại Pháp này thì không giống.
Tuy hắn còn chưa tu luyện Âm Dương Thần Ma Quan Tưởng Pháp này, nhưng nghe đến Hỗn Độn Chi Sơ, Âm Dương nhị khí, hơn 1 triệu lần thì rất có một loại cảm giác cao lớn, cao cấp.
Dựa theo âm thanh kia nói, chỉ cần hắn tu luyện thành công thì lực lượng thần hồn sẽ tăng nhiều, mà trong đầu còn sẽ xuất hiện một Thần Mài, trấn thủ thần hồn.
Một số thủ đoạn nhằm vào linh hồn, căn bản sẽ rất khó làm bị thương thần hồn của hắn.
Tu luyện tới sau cùng càng là có thể dễ dàng làm đến nhất niệm vạn vật sinh, nhất niệm vạn vật diệt, đồng thọ cùng trời đất, thần hồn ký thác hư không, Thiên Đạo. . .
Tuy Vương Đằng không biết đây là cảnh giới gì, nhưng nghe xong thì rất ngưu bức!
- Có điều, thế giới này còn có tồn tại cường đại như thế này, sau này hành sự vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn.
Trong lòng Vương Đằng âm thầm cảnh giác lên.
Nếu như thật trêu chọc tới tồn tại cường đại cỡ này thì chỉ sợ hắn ngay cả chết cũng không biết là chết như thế nào.
Vương Đằng quyết định, chờ sau khi rời khỏi đây sẽ mang theo mấy đồ đệ bế quan một đoạn thời gian.
- Cần phải trở về.
Hắn nhìn thoáng qua xung quanh, bay về phương hướng Trấn Ma Tháp.
. . .
- Số 3, ngươi nói xem khi nào số 1 sẽ trở về?
Phương Húc truyền âm nói với Ngô Hoành.
- Cũng nhanh thôi.
Âm thanh của Ngô Hoành có chút sa sút trả lời.
Hắn còn đang suy nghĩ chuyện của Đường Hùng.
Tuy thực lực của hắn bây giờ đã không thua Đường Hùng, thậm chí còn có thể áp chế hắn một chút, nhưng hắn cũng hiểu rõ, muốn giết chết Đường Hùng dựa vào hắn căn bản sẽ không khả năng thành công.
Giống như thủ đoạn Đường Hùng bạo phát ra lúc sau cùng kia, bọn họ sẽ không đối phó được.
Còn có lúc Đường Hùng gặp phải nguy hiểm sẽ luôn xảy ra các loại chuyện ngoài ý muốn.
Giống như Yêu thú Thiên Võ cảnh đột nhiên xuất hiện, Hỏa Liên ngăn cả công kích. . .
- Đây chính là chỗ đáng sợ của khí vận chi tử sao? Khó trách sư tôn nói, mỗi một khí vận chi tử đều là tồn tại vô cùng đáng sợ, tuy thực lực của hắn có thể không mạnh, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể đưa tới cường giả mạnh hơn hắn gấp mười lần, gấp trăm lần đến đến giúp đỡ hắn.
Nếu không có sư tôn, chỉ sợ hắn. . .
Ánh mắt của Ngô Hoành lập tức trở nên kiên định, sau này nhất định phải nỗ lực tu luyện nhiều hơn mới được.
- Đại ca, chúng ta có nên thừa cơ chạy trốn hay không? Nếu như chờ một người khác trở về, chỉ sợ chúng ta muốn đi cũng không đi được nữa.
Vương Tứ Tráng truyền âm nói với đại ca.
Thời gian lâu như vậy, bọn họ đã biết tất cả những chuyện vừa mới xảy ra.
Đường Hùng xảy ra đại chiến với một cường giả kinh khủng, sau cùng Đường Hùng không địch lại, chạy trốn, cường giả kinh khủng kia cũng bị hấp dẫn đi.
Nhưng hắn không rõ, vì sao lần thí luyện di tích này sẽ xuất hiện tồn tại khủng bố như vậy, còn có thực lực mà Đường Hùng kia biểu hiện ra cũng không bình thường.
Có một món linh khí cực kỳ cường đại, còn có thể lăng không phi hành.
Mẹ nó, đã có thực lực này rồi mà còn tới đây tham gia thí luyện làm gì, không phải cạc cạc giết lung tung sao?
Nhưng mà hình như bây giờ Đường Hùng đang bị người đuổi theo đánh.
Nhưng mà đây tất cả đều không quan trọng, quan trọng chính là bọn hắn đều bị nhốt rồi.
- An tĩnh một chút, không cần làm ra chim đầu đàn, nơi đó còn có hai người nữa, người của Vô Cực tông còn chưa chạy, ngươi vội làm gì?