Phủ Thành Chủ.
Mặc dù đã tới nửa đêm, nhưng trong phủ Thành Chủ vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy một đám hộ vệ vừa đi vừa về tuần tra.
- Thành chủ đại nhân, thuộc hạ có việc gấp bẩm báo.
Một tiếng có chút âm thanh dồn dập vang lên.
“Kẽo kẹt” một tiếng!
Cửa phòng bị mở ra, thành chủ Mộng Vô Vi từ trong phòng đi ra.
- Mộng Điền, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lông mày Mộng Vô Vi nhíu lại nhìn trước mắt vị nam tử trung niên này.
Người trước mắt này là đội trưởng của một tiểu đội tình báo của phủ Thành Chủ bọn họ, chuyên phụ trách một số tình báo bí ẩn.
Muộn như vậy tới gặp hắn, nhất định là xảy ra chuyện lớn.
- Thành chủ đại nhân, vừa mới có ám tử từ bên phía Vân gia truyền đến tình báo, có người đang xuất thủ đối với Vân gia.
Mộng Điền nói.
- Cái gì? Biết là ai xuất thủ không?
Mộng Vô Vi giật mình hỏi.
Phải biết, Vân gia chính là đại gia tộc đệ nhất của thành Vân Mộng, trong gia tộc có rất nhiều cao thủ, chỉ riêng cao thủ Địa Võ cảnh thôi cũng đã không dưới mười vị, lại càng không cần phải nói trong gia tộc còn có một vị lão tổ Thiên Võ cảnh tồn tại.
Lấy thực lực của Vân gia, thế lực nhị lưu bình thường căn bản cũng không phải là đối thủ, chỉ có những thế lực nhất lưu kia mới có thực lực cường đại tiến đánh Vân gia.
Chẳng lẽ là Vân gia đã trêu chọc tới một thế lực nhất lưu?
- Tạm thời còn không biết, hiện tại đã không còn liên lạc được với vị ám tử kia, mấy ám tử khác mà ta an bài ở Vân gia cũng tạm thời không liên lạc được.
Mộng Điền trả lời.
- Có điều, thuộc hạ đã sắp xếp người đi qua đó dò xét tình huống.
- Như vậy à…
Lông mày Mộng Vô Vi nhíu lại, trầm tư một lát, mới mở miệng nói:
- Thông báo cho trưởng lão Mộng Liên, bảo cô ấy mang một số người đi qua Vân gia dò xét một chút tình huống.
- Vâng, thành chủ đại nhân!
Nhìn bóng lưng Mộng Điền rời khỏi, trong lòng Mộng Vô Vi vừa kích động, lại vừa trầm trọng.
Tình huống bây giờ của Mộng gia bọn họ rất đáng lo, theo thực lực của Vân gia lớn mạnh, tình cảnh của Mộng gia bọn họ cũng càng ngày càng khó khăn.
Ngay từ hai năm trước, thậm chí hắn còn không thể không đưa hai đứa con của chính mình đến Vương Thành, chính là vì chờ đợi một ngày trong tương lai có thể bảo vệ huyết mạch Mộng gia.
Nếu không phải cân nhắc đến Mộng gia bọn họ hiện tại chi có ba vị cường giả Địa Võ cảnh, hắn cũng muốn tự mình đi Vân gia dò xét một chút tình huống.
- Hi vọng thực lực của thế lực xuất thủ đủ mạnh, tốt nhất có thể đánh trọng thương Vân gia…
. . .
Cùng lúc đó, trong thành Vân Mộng.
Trụ sở của một số thế lực nhị lưu, thậm chí là thế lực tam lưu cũng đã nhận được tin tức.
Lần lượt từng bóng người tiến về hướng trang viên Vân gia xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Dù sao thì đây chính là đại gia tộc đệ nhất của thành Vân Mộng!
Nếu như Vân gia thật sự xảy ra chuyện thì bọn họ cũng phải làm tốt an bài và chuẩn bị tương ứng.
. .
- Kết thúc!
Lực lượng tinh thần của Vương Đằng đảo qua khắp mỗi ngõ ngách trong trang viên Vân gia, ngay cả dưới lòng đất, hắn cũng không buông tha.
- A, bên ngoài ngược lại đã tới không ít người.
Có điều hắn cũng không có để ý, ánh mắt hắn nhìn về phía một nơi bí ẩn của Vân gia, chỗ đó có trận pháp thủ hộ.
- Cũng không biết một gia tộc lớn như vậy sẽ có bao nhiêu trân tàng!
. .
Từng cái bàn tay khổng lồ, xuất hiện ở trên bầu trời trang viên Vân gia, trong cái nhìn soi mói của mọi người, hung hăng vỗ về hướng trang viên Vân gia.
- Đùng…
- Đùng…
Toàn bộ trang viên biến thành một vùng phế tích.
Hai bóng người bay về hướng ngoài thành Vân Mộng dưới ánh nhìn của một đám người trợn mắt hốc mồm.
Qua rất lâu, một đám người mới hồi phục tinh thần lại.
- Vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?
- Nơi này là trang viên Vân gia à? Sao lại thành phế tích rồi?
- Người của Vân gia đâu? Làm sao không có cảm nhận được một chút khí tức sinh mệnh nào vậy?
- Hai người kia là ai?
- . . .
- Vân gia xong rồi à?
- Nhanh, nhanh truyền tin tức này trở về!
Trong đám người, một ít người lập tức lấy ra ngọc phù truyền tin, nhanh chóng truyền tin tức động trời này trở về.
Trong đó, cũng có một số người lộ ra ánh mắt tham lam.
Đây chính là Vân gia!
Làm đại gia tộc đệ nhất của thành Vân Mộng, trong gia tộc có không biết bao nhiêu bảo vật, cho dù hai người vừa rồi kia đã quét sạch trang viên một lần, nhưng khẳng định sẽ có bỏ sót.
Chỉ cần mình có thể tìm được một món, vậy thì phát đạt!
Một số tâm tư người nhất thời hoạt lạc.
Nếu như chờ người của những đại gia tộc, đại thế lực kia đến thì chỉ sợ bọn hắn sẽ không còn canh để húp.
- Mọi người nhanh xông lên, trong này khẳng định có vô số linh khí, đan dược, công pháp!
Một tiếng hét lớn vang lên trong đám người.
Lập tức đã thấy một bóng người phóng về hướng phế tích Vân gia.
- Vù vù vù…
Nhìn thấy có người đi đầu, trong đám người nhất thời lại có hơn hai mươi bóng người lướt đi.
Người tràn vào càng ngày càng nhiều.
- Ha ha ha, ta phát hiện một thanh linh khí!
- A. . .
- Nhanh, nơi này, vừa rồi hắn nhặt được một món linh khí!
- Đùng!
- . .
Tham lam, dục vọng, chém giết… Vĩnh viễn là giai điệu không bao giờ thay đổi.
Giờ khắc này, phế tích Vân gia lần nữa bạo phát một trận chiến đấu thảm liệt.
Một số tán tu, con cháu gia tộc, người thuộc bang phái, không thể không chém giết tranh đoạt.
Một miếng bánh kem bị cầm đi 99%, nhưng 1% còn lại cũng đủ khiến người khác điên cuồng!
. . .
- Thành chủ đại nhân, vừa mới nhận được tin tức, Vân gia bị người diệt môn!
Mộng Điền lần nữa gõ thành chủ cửa phòng.
- Ầm!
Một bóng người trực tiếp từ trong phòng lao nhanh ra ngoài.
- Ngươi vừa nói cái gì?
Mộng Vô Vi cực kỳ kích động hỏi.
- Thành chủ đại nhân, vừa mới nhận được tin tức, Vân gia bị người diệt môn.
Mộng Điền lại nói một lần nữa.
Thật ra chuyện này cũng không trách thành chủ đại nhân sẽ kích động như vậy, thật sự là tin tức này quá làm cho người ta chấn kinh.