Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 279 - Chương 279. Đây Là Mệnh Lệnh Của Trưởng Lão

Chương 279. Đây Là Mệnh Lệnh Của Trưởng Lão Chương 279. Đây Là Mệnh Lệnh Của Trưởng Lão

Người người bình thường trẻ tuổi nhìn thấy hắn, sau khi biết thân phận của hắn đều một mực cung kính.

Nhưng thanh niên trước mắt này lại rất khác, sau khi biết thân phận của hắn, cũng không như những người khác, biểu hiện tất cung tất kính đối với hắn, ngược lại là không kiêu ngạo không tự ti, điểm này càng đối với hắn khẩu vị.

Càng quan trọng hơn là kẻ này có thiên phú tuyệt luân, sức chiến đấu rất bất phàm, lại thêm loại tâm tính này, ngày sau tất thành đại khí.

(Không được hoài nghi tại sao người thanh niên này lại được lão giả ưa thích, loại tính cách này không gọi là cuồng ngạo, không tôn trọng cường giả, mà đây gọi là tính cách của cường giả, người bình thường căn bản không xứng có.

Nếu như biểu hiện cung kính, đó chính là khiêm tốn hữu lễ, không kiêu không gấp, hiểu được tôn kính tiền bối.

Nếu là biểu hiện sợ hãi, đó chính là cẩn thận, thận trọng từng bước.

Tóm lại chỉ một câu, khi Bug xuất hiện, cho dù là hắn thả cái rắm thì cũng sẽ được người cho rằng là hương thơm! )

- Ha ha, Lâm tiểu tử, lần này lão phu gọi ngươi qua đây chính là có một tin tức tốt phải nói với ngươi, qua một đoạn thời gian nữa, trưởng lão Quản Bảo sẽ tới đây, chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm thì sẽ có thể hộ tống Quản trưởng lão cùng đi đến tổng bộ Võ Đấu Trường.

Chân Đỉnh cười lớn nói.

Lúc này, trong lòng Chân Đỉnh cũng ất cao hứng, nếu như tiểu tử trước mắt này có thể thông qua khảo nghiệm, như vậy hắn làm người dẫn cũng sẽ lấy được không ít khen thưởng.

Tựa như người tiền nhiệm của hắn, chính là bởi vì dẫn tiến vị kia nên mới có thể được triệu về tổng bộ.

Mà bây giờ hắn cũng có cơ hội này, chỉ cần kẻ này có thể thông qua khảo nghiệm lần này, đồng thời biểu hiện không tệ ở tổng bộ thì hắn sẽ có cơ hội được triệu về tổng bộ.

Nghe thấy lời lão giả nói, đôi mắt thanh niên sáng lên, trên mặt cũng lộ ra một tia kích động.

Hắn chính là biết bối cảnh sau lưng Võ Đấu Trường, chỉ cần lần này hắn có thể thông qua khảo nghiệm, nhận được thế lực sau lưng Võ Đấu Trường dùng tư nguyên bồi dưỡng, lại thêm thiên phú của hắn, hắn nhất định có thể đi được xa hơn.

- Chân tiền bối, không biết trưởng lão Quản Bảo đến bao giờ đến đây?

Thanh niên đột nhiên hỏi.

- Có thể cần ba năm ngày, cũng có thể cần nửa tháng, Quản trưởng lão mới sẽ tới, nhưng mà Lâm tiểu tử ngươi yên tâm, chỉ cần quản trưởng lão đến thì ta thì sẽ thông báo cho ngươi.

Chân Đỉnh hòa ái nói.

Hắn vẫn là rất xem trọng tên tiểu tử trước mắt này, dù sao hắn có cơ hội được triệu về tổng bộ hay không đều phải nhìn biểu hiện của tiểu tử này.

- Đúng rồi, những viên đan dược này ngươi cầm trước tu luyện đi, tranh thủ mấy ngày nay lại đề thăng một chút thực lực.

Chân Đỉnh nghĩ nghĩ, lại từ bên trong trữ vật giới chỉ lấy ra một tấm lệnh bài và hai quả ngọc phù, nói:

- Ba món đồ này ngươi cũng cầm lấy, hai quả ngọc phù này theo thứ tự là ngọc phù công kích và ngọc phù phòng ngự, đều có uy lực của Thiên Võ cảnh, có thể cứu ngươi một mạng trong thời khắc mấu chốt.

- Còn về tấm lệnh bài này, nó đại biểu thân phận của ta, trong vương thành Đại Càn, ngươi cần phải dùng đến nó.

- Cảm ơn Chân tiền bối!

Tuy hắn biết lão giả trước mắt này có yêu cầu đối với hắn, nhưng trong lòng của hắn vẫn rất cảm kích.

Dù sao thì hiện tại lão giả này cho hắn đều là đồ tốt, nếu như sau này hắn có thành tựu thì cũng không để ý có qua có lại một chút.

- Ừm, mấy ngày nay, ngươi ở đây tu luyện đi.

. . .

- Cơ Bát, ngươi chắc chắn Lệ Nam biến mất ở đây chứ?

Một chỗ ngoài trang viên, hai bóng người lén la lén lút nhỏ giọng trò chuyện với nhau.

- Ừm, chính là chỗ này, đêm hôm đó hắn cũng là hành động trên con đường này, sau đó thì không trở về nữa, ta tìm hiểu rất lâu mới xác định là nơi này.

Một hán tử vẻ mặt ngăm đen nói.

- Ngươi dò thăm trong trang viên là ai chưa?

Một người gầy khác có chút xấu xí hỏi.

- Đã thăm dò, trong trang viên này có một lão giả và một tiểu nữ hài, bọn hắn mới tới đây từ hai ngày trước.

Cơ Bát nói.

- Ngươi thăm dò thân phận cụ thể của bọn hắn chưa?

- Vẫn chưa, hẳn là từ nơi khác tới.

- Lão giả kia có tu vi thực lực gì?

- Không biết.

Cơ Bát lắc đầu nói.

- Vậy ngươi gọi ta tới đây làm gì?

- Ta gọi ngươi qua đây là muốn ngươi đi dò thám nội tình của lão giả kia.

- Vì sao không phải ngươi đi dò thám nội tình của lão giả kia?

- Bởi vì thân pháp của ngươi tốt hơn ta, ta không am hiểu thân pháp.

Vẻ mặt hán tử ngăm đen thật thà nói.

- Đúng rồi, đây là mệnh lệnh của trưởng lão!

- Vị đại gia này, đến xem đi, chúng ta cái này nấm lạnh mỗi người một vẻ, luôn có một cái sẽ làm cho mọi người hài lòng.

- Vị công tử này, vừa nhìn đã biết ngươi chính là người đọc sách, chúng ta có cô nương đánh đàn, thổi tiêu, âm thơ. Đó là mọi thứ tinh thông, đảm bảo làm cho ngươi hài lòng.

Hai thanh niên ngẩng đầu liếc nhìn công trình kiến trúc xa hoa này và những tiểu tỷ tỷ trang điểm lộng lẫy đứng ở cửa một chút, cả hai rất là ăn ý nhẹ gật đầu, cùng đi vào bên trong.

- Sư tôn, ngày mai ta có thể ra ngoài chơi không?

Hổ Nữu chớp đôi mắt to đen nhánh, nhìn chằm chằm Vương Đằng hỏi.

Đợi trong trang viên mấy ngày nay đã làm cho cô cảm thấy hơi chán, chủ yếu là vì trong trang viên chỉ có mỗi mình cô.

Đối với cô mà nói thì điều này thật sự là quá tàn nhẫn!

Nếu như… Thấy sư tôn không tỏ thái độ gì, Hổ Nữu vội vàng nói ra suy nghĩ trong lòng:

- Sư tôn, ngài có thể để Bạch Tuyết ở lại với ta không?

Sư muội sư đệ đều phải cố gắng tu luyện, vậy nên cũng chỉ có thể để Bạch Tuyết được lười biếng một chút, ở lại với cô, cô thấy Bạch Tuyết thì cũng sẽ có cảm giác rất gần gũi.

Nghe thấy Hổ Nữu nói câu này, Vương Đằng cũng lấy lại tinh thần, hắn tức giận liếc Hổ Nữu một cái.

- Ba ngày nữa, vi sư sẽ dẫn ngươi đi tham gia buổi đấu giá.

Bình Luận (0)
Comment