Nghe được câu nói này của Lệ Vô Tế, tất cả mọi người trong đại điện không khỏi trầm mặc.
Căn cứ của Ma Môn bọn hắn là một khu vực rất bí ẩn, theo văn hiến ghi chép, chính là môn chủ Ma Môn đời thứ ba ngoài ý muốn phát hiện.
Mấy trăm năm trước, Ma Môn bọn hắn gặp phải đại kiếp, một nhóm đệ tử Ma Môn sống sót còn lại được Thái Thượng trưởng lão dẫn tới nơi đây, âm thầm phát triển mới có quy mô giống như bây giờ.
Tuy nơi này rất bí ẩn và an toàn, nhưng muốn an toàn ra vào cũng không phải là một chuyện dễ dàng, dù sao bên ngoài còn có Âm U nhất tộc.
Người có thể tự do ra vào cũng chỉ có chút ít mấy người trong đại điện, dù sao thì lệnh bài có hạn nên chỉ có thể giao cho những cường giả mạnh nhất cầm giữ.
Trùng hợp là trên người tả hộ pháp cũng có một tấm lệnh bài.
Mà những môn nhân đệ tử đi ra ngoài đều sẽ bị hạ cấm chế trong thần hồn, đây cũng là vì đề phòng người ngoài biết được.
- Lệ trưởng lão, ngươi nói không phải không có lý, nhưng nếu như có đến nước đó thì chúng ta muốn rút lui khỏi nơi này cũng không phải việc khó gì.
Đúng lúc này, một vị mỹ phụ lên tiếng.
Ma Môn bọn họ đã an gia ở đây, đương nhiên không thể nào không làm chuẩn bị, chí ít cũng có chuẩn bị đường lui.
- Không sai, Yến trưởng lão nói đúng, nếu như thật sự bị mấy đại thế lực kia phát hiện nơi này thì chúng ta lại rút lui cũng không muộn.
Lại có một tên trưởng lão phụ họa theo nói.
Tuy nhiên hiện tại, Ma Môn bọn họ đã không còn thực lực năm đó, nhưng mấy đại thế lực kia cũng không tốt hơn bao nhiêu, ngoại trừ Kiếm Tông vẫn cường thịnh như trước đây thì mấy thế lực lớn khác cũng đều suy yếu không ít.
Nếu thật sự đến lúc đó, Ma Môn bọn họ cũng không phải không có sức đánh một trận.
Đại trưởng lão nhìn cả đám thảo luận, cuối cùng dời ánh mắt về phía lão giả ngồi ở chủ vị, hắn khom người nói:
- Thái Thượng trưởng lão, không biết việc này ngài có ý kiến gì không?
Nghe được đại trưởng lão nói câu này, mọi người trong đại điện vốn còn đang cãi lộn đều dừng lại, đồng loạt dời ánh mắt về phía lão giả ngồi ở chủ vị.
Người này là Thái Thượng trưởng lão của Ma Môn, là cường giả Vương cảnh duy nhất sống sót từ trong trận đại chiến mấy trăm năm trước, cũng là một vị trưởng lão Vương cảnh duy nhất của Ma Môn bây giờ.
Lão giả ngồi ở chủ vị chậm rãi mở ra hai mắt có chút đục ngầu, ánh mắt dần dần trở nên thanh tỉnh.
Hắn nhìn thoáng qua mọi người trong đại điện, đáy lòng thở dài một tiếng bất đắc dĩ:
- Ma Môn, cuối cùng vẫn là xuống dốc!
Tuy trong đại điện nhiên có mười cường giả Thiên Võ cảnh, nhìn qua rất là không yếu, nhưng không đến Vương cảnh thì vẫn chỉ là con kiến hôi.
Hắn đã sống quá lâu quá lâu, đã không còn sống được bao lâu nữa, vốn cho rằng tiểu tử kia có thể lên thay vị trí của mình, nhưng không ngờ lại vẫn lạc. .
- Thái Thượng trưởng lão?
- Tạm thời không cần rút lui khỏi nơi này, lão phu còn có thể sống thêm mấy năm nữa.
- Vâng, Thái Thượng trưởng lão!
- Nghiêm tiểu tử, lát nữa ngươi đến động phủ của ta một chuyến.
. . .
Một bên khác, khi cao tầng Ma Môn còn đang cãi nhau thảo luận trong đại điện, Vương Đằng đã thành công tiến khu vực bí mật của Ma Môn.
Tuy mấy ngày nay bởi vì tả hộ pháp thân vẫn nên phòng vệ của Ma Môn đã nghiêm mật hơn không ít, nhưng trong mắt Vương Đằng thì nó vẫn như cũ là có cũng được mà không có cũng không sao, hắn đã có thể tiến vào rất dễ dàng.
- Trước bố trí tốt trận kỳ đại trận Cấm Không, lại phá đi trận pháp truyền tống không gian…
Một đạo bóng người như u linh bắt đầu chuyển động trong căn cứ Ma Môn, căn bản không ai có thể dò xét được khí tức trên người hắn.
- Giải quyết xong, hiện tại nên đi phá hư trận pháp truyền tống không gian kia.
. . .
- Thái Thượng trưởng lão, ngài tìm ta có chuyện gì?
Đại trưởng lão nhìn bóng lưng Thái Thượng trưởng lão, đột nhiên hỏi.
- Nghiêm tiểu tử, thời gian của ta đã không còn bao lâu nữa, hiện tại tiểu tử Tả Thiên kia cũng đã vẫn lạc, đến lúc đó Ma Môn chắc chắn sẽ suy yếu.
Thái Thượng trưởng lão xoay người, nhìn lão giả trước mặt chậm rãi nói.- Thái Thượng trưởng lão, ngài. . .
Thái Thượng trưởng lão giơ một bàn tay gầy guộc ra, ngăn không cho Đại trưởng lão nói tiếp:
- Được rồi, trước ngươi hãy nghe ta nói hết đã, thật ra Ma Môn vẫn luôn cất giấu một bí mật lớn, lúc trước môn chủ Ma Môn đời thứ ba ngoài ý muốn phát hiện nơi này trong Sơn Mạch Âm U…
…
- Người nào?
- Có địch tập, nhanh đi bẩm báo trưởng lão!
- . .
Theo từng tiếng kinh hô hoảng hốt vang lên.
- Vù vù vù. .
Từng tiếng xé gió từ đằng xa truyền đến.
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Một tiếng quát chói tai từ đằng xa chân trời truyền đến, âm thanh chưa rơi, bóng người đã tới.
Một hán tử với khuôn mặt âm trầm đã xuất hiện ở trước mặt một đám đệ tử Ma Môn, trên người tỏa ra khí tức cường đại.
- Lệ trưởng lão, vừa rồi khi đệ tử đi qua nơi này thì phát hiện người thủ vệ ở đây đều biến mất không thấy, cho nên ta…
Lệ trưởng lão quét mắt liếc xung quanh một chút, liếc mắt đã thấy được truyền tống trận "Hoàn hảo không chút tổn hại" cách đó không xa.
Hắn bước nhanh đi lên trước, chuẩn bị kiểm tra truyền tống trận một phen thì...
- Ông!
Một trận ba động đặc biệt truyền ra.
- Trận pháp?
Giờ khắc này, cường giả Ma Môn đều cảm nhận được luồng ba động đặc biệt này.
- Không tốt, có kẻ địch!
- Là ai?
…
Từng bóng người có khí tức cường đại bay lên trên trời, lực lượng tinh thần cường đại khuếch tán ra, quét sạch tất cả xung quanh.
Thái Thượng trưởng lão và Đại trưởng lão của Ma Môn đương nhiên cũng đã nhận ra, thân ảnh của hai người gần như cùng một thời gian bay lên không trung.
- Thì ra ở đây?
Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, trên người hắn dâng lên một luồng khí tức cường đại, trong tay thì xuất hiện một thanh trường đao màu đen.