Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 294 - Chương 294. Khôi Lỗi

Chương 294. Khôi Lỗi Chương 294. Khôi Lỗi

- Ai, cái này không được rồi? Năng lực chịu đựng tâm lý này không được, nếu như lúc trước nữ nhân kia thật sự bị ngươi cưới về nhà thì nói không chừng ngươi đã sớm bị làm tức chết.

Hứa Sơn bất đắc dĩ lắc đầu, đi về hướng phía ngoài đoàn người.

Còn về chuyện giết Hàn Thành trên đường thì hắn vẫn không dám làm, dù sao thì su lưng Hàn Thành kia cũng có người, nhưng mà nhục nhã một phen ngược lại sẽ không có việc lớn gì.

Huống chi Hàn Thành chính là Huynh đệ tốt của hắn, dù sao thì hắn cũng không thể làm ra chuyện cầm thú như tự tay mình giết huynh đệ của mình được, nếu muốn làm thì cũng phải không thể để người ta biết mới được.

Theo Hứa Sơn rời khỏi, mấy người đứng xem ở trước mặt hắn nhao nhao tránh ra.

Mấy tiểu sư đệ canh giữ ở bên cạnh Hàn sư huynh đang hôn mê nhìn bóng lưng Hứa Sơn đang rời khỏi một chút, lại nhìn Hàn Thành sư huynh đang hôn mê một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn cúi đầu xuống.

Đợi sau khi Hứa Sơn đi xa thì một số người mới thận trọng thảo luận.

- Người vừa rồi là ai vậy, tuôn ra lượng tin tức có chút lớn? Ta cảm thấy ta có chút nghe không hiểu, có lão huynh nào hiểu rõ hay không, nói cho ta nghe một chút với?

- Người vừa rồi quả thực vô cùng mạnh, là chúng ta vẫn đừng nên tự tìm phiền phức!

- Không phải đâu, sao lão huynh ngươi lại như vậy!

Một số người xung quanh nghe được những lời nói vừa rồi kia đều lui ra một chút khoảng cách, đồng thời dùng ánh mắt cảnh giác đánh giá hắn.

Nhìn xem vị này đến tột cùng là thần thánh phương nào, nếu như sau này mình có nhìn thấy thì nhất định phải cảnh giác mới được.

Dù sao thì phòng cháy, phòng trộm, phòng bạn thân, phòng huynh đệ, bây giờ còn phải phòng thêm một cái nữa là hàng xóm mới được!

- Cái kia. Vừa rồi ta chỉ nói giỡn thôi, lão Vương ta bình sinh hận nhất là loại người như vậy…

- Ta cảm thấy người vừa rồi nói rất đúng, nếu không phải hắn xả thân kiểm tra tính cách của nữ nhân kia thì nói không chừng sau này vị tiểu huynh đệ này sẽ còn thảm hại hơn nữa. Nếu như đến lúc đó biết hài tử cũng không phải là con của mình, chỉ sợ. . .

- Ngươi nói chuyện kiểu gì vậy chứ, cái gì gọi là tính cách của nữ nhân kia, nếu không phải do những nam nhân các ngươi quá hoa tâm, nói hoa ngôn xảo ngữ thì cô ấy sẽ mắc sai lầm à?

- Ha ha, nếu như ý chí của nữ nhân kia đủ kiên định thì sẽ xảy ra chuyện này à?

- Đều là nam nhân các ngươi sai!

- Là nữ nhân các ngươi sai!

- . . .

- Thật ra đáng thương nhất vẫn là vị tiểu huynh đệ này, rõ ràng không sai gì cả nhưng hết lần này tới lần khác, người bị trừng phạt lại là hắn…

- . . .

Trong đám người, có hai cái thanh niên lặng lẽ rời khỏi đám người.

- Sư đệ, ngươi thấy thế nào?

Một người đột nhiên hỏi.

- Hồng nhan họa thủy, trong lòng không có nữ nhân, rút đao tự nhiên thần, chỉ có tu luyện mới là chính đạo, nữ nhân chỉ là chướng ngại trên đường tu luyện!

Một vẻ mặt người còn lại nghiêm túc nói.

- Không sai, sư đệ ngươi nói rất đúng, nữ nhân chỉ sẽ trở ngại tiến độ tu luyện của chúng ta.

- Sư huynh, vậy hôm nay chúng ta có cùng đi bắn pháo không?

- Đi, sau này không biết còn có cơ hội hay không đâu, bây giờ chúng ta phải nhân cơ hội này đi giúp đỡ người khác nhiều hơn.

- Vâng, sư huynh!

Lúc này, một làn gió thơm lướt qua từ bên cạnh hai người.

- Phi, hai kẻ xấu xa!

Hai người lập tức kịp phản ứng, nhìn bóng người uyển chuyển đang đi xa kia.

- Mau nhìn, là Ngọc tiên tử, nghe nói đây là lần thứ nhất cô rời núi?

- Thật à, ở đâu?

- Ở kia, Ngọc tiên tử chính là nhân vật có thể leo lên thập đại mỹ nhân tiên tử, nghe nói cô ấy băng thanh ngọc khiết. . .

- A phi, còn nói hai ta là kẻ xấu xa, ta thấy Ngọc tiên tử ngươi cũng hiểu được không ít đấy!

Một người nhìn bóng người uyển chuyển đang đi xa, thấp giọng xì một tiếng.

Hắn rất không phục, dựa vào cái gì nói hắn và sư đệ là kẻ xấu xa, huống chi vừa rồi hai người bọn họ cũng không nói toạt ra, nếu như thật sự băng thanh ngọc khiết thì sao có thể nghe hiểu bọn họ đang nói chuyện gì?

- Được rồi, sư huynh, chúng ta đi thôi.

. . .

- Nghe nói gì chứ, Tiêu Hỏa xếp hạng thứ 87 trên bảng Tiềm Long vừa mới khiêu chiến Hỏa Ảnh xếp hạng thứ 69 trên bảng Tiềm Long, kết quả lại khiêu chiến thành công.

- Chuyện này thì tính là gì, Lâm Dạ xếp hạng thứ 42 trên bảng Tiềm Long vừa mới đánh vào hai mươi vị trí đầu của bảng Tiềm Long.

- Cái gì? Sao lại như vậy?

- Ha ha, còn có thể lừa ngươi à, lúc ấy cũng có rất nhiều người nhìn thấy. .

Theo thanh niên tài tuấn đến, Thiên Cơ lâu cũng thừa cơ truyền bảng danh sách bảng Tiềm Long mới nhất ra ngoài.

Mà chuyện này cũng làm cho việc cạnh tranh thứ hạng trên bảng Tiềm Long kịch liệt hơn bao giờ hết.

Dù sao thì người trẻ tuổi đều thích sĩ diện, nếu như có thể leo lên bảng Tiềm Long thì không chỉ có thể đánh ra danh tiếng, còn có thể nhận được đại lão trong tông môn coi trọng, nhận được các loại tài nguyên tu luyện.

Đủ loại tin tức lưu truyền trong vương thành, nhất là xếp hạng trên bảng Tiềm Long và tin tức về những tiên tử thì càng được lưu truyền rộng rãi trong những người bình thường.

Đương nhiên, những tin tức này thường thường đều là truyền tai nên các loại tin tức bát quái, không đúng sự thật cũng rất nhiều.

Cái gì vị tiên tử kia cùng vị thanh niên tài tuấn nào thì tốt hơn!

Mấy vị thanh niên tài tuấn tranh giành tình nhân là một vị tiên tử nào đó mà ra tay đánh nhau!

Những chuyện sau lưng các tiên tử không thể không làm cho người ta nhắc đến!

Trên con đường tu hành của tiên tử. . .

Một vị thanh niên tài tuấn nào đó được đại lão coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền!

. .

Trong hai ngày này, Vương Đằng cũng không nhàn rỗi, sau khi trở về từ Sơn Mạch Âm U thì hắn vẫn luôn ở trong phòng chơi đùa thứ gì đó.

Tuy hắn rất hiếu kỳ đối với thần bí chi địa kia nhưng dưới tình huống có thể gặp nguy hiểm, thì đương nhiên hắn phải làm chút chuẩn bị mới được.

Bình Luận (0)
Comment