Lần này hắn chơi đùa trong phòng lâu như vậy chính là vì luyện chế khôi lỗi.
Thần bí chi địa kia, khôi lỗi bình thường căn bản sẽ không đi vào được.
Dù sao thì khôi lỗi đều là khống chế bằng tinh thần ấn ký, Âm U nhất tộc nhất định sẽ có thể phá đi rất dễ dàng.
Lúc ấy, trên người hắn căn bản cũng không chuẩn bị khôi lỗi, tuy hắn đã học được Đại Khôi Lỗi Thuật từ rất sớm, nhưng hắn căn bản chưa từng luyện chế khôi lỗi.
Dù sao thì thực lực của hắn đã đủ mạnh, tuy khôi lỗi cũng không tệ nhưng luyện chế cũng có chút phiền phức, huống chi, sau khi luyện chế thành công thì thực lực vẫn kém hơn hắn rất nhiều, còn cần tốn rất nhiều linh thạch để sử dụng.
Tuy linh thạch, tài liệu đối với hắn cũng không tính là gì, nhưng chuyện này rõ ràng rất không có lời.
Tranh thủ khoảng thời gian đó, hắn tu luyện mấy môn bí thuật, võ học khác không thơm hơn à?
Lần này, hắn tu luyện Đại Khôi Lỗi Thuật cũng chỉ là vì phòng ngừa lỡ như, nói không chừng đến lúc nào đó sẽ có một tia tác dụng.
Khôi lỗi cũng không có tác dụng quá lớn đối với hắn.
Trừ phi, hắn có một bộ thi thể cấp Thánh, hoặc là cấp Thần hoàn chỉnh.
- Cuối cùng cũng tạm ổn rồi.
Nhìn ba khôi lỗi trước mặt, Vương Đằng hài lòng nhẹ gật đầu.
Trong đó có hai khôi lỗi là hắn dùng các loại tài liệu luyện chế ra, mà một khôi lỗi chính là sử dụng nhục thân của một vị cường giả Địa Võ cảnh, tăng thêm một số tài liệu đặc biệt luyện chế ra.
- Xem ra sau này có cần phải lưu lại một chút nhục thân của cường giả.
Vương Đằng tự lẩm bẩm.
- Đông đông đông...
Nương theo lấy một tràng tiếng gõ cửa, âm thanh của Hổ Nữu truyền vào.
- Sư tôn, ngày mai sẽ là buổi đấu giá, ngài nhất định phải mang ta đi theo đấy!
- Biết rồi, vi sư nhớ mà.
Âm thanh của Vương Đằng từ trong phòng truyền ra.
Hắn vẫn chưa quên chuyện tham gia buổi đấu giá, dù sao thì nơi này sẽ có thể trợ giúp hắn tìm được khí vận chi tử.
Loại buổi đấu giá giống như thế này chắc chắn sẽ có đấu giá một số đồ vật bị cho rằng là "Vô dụng", mà khí vận chi tử thì hoàn toàn có bản sự này, hoặc là bản năng xúc động nhận ra những bảo vật này, cuối cùng đấu giá được với giá thấp nhất.
Vương Đằng cần phải làm là cướp trước và xác định ai là khí vận chi tử!
...
Hoàng cung.
Trong đại điện trống trải, trên hoàng vị có một người đang ngồi.
Sở Hùng cau mày, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về một phương hướng.
Không biết vì sao, mấy ngày nay trong lòng của hắn luôn có một luồng cảm giác nguy cơ nhàn nhạt, dường như có chuyện gì rất lớn sắp xảy ra.
Mà hai ngày này, vị trưởng lão Ma Môn phụ trách liên hệ với hắn cũng không truyền tin tức đến, thậm chí ngay cả chuyện kia cũng chậm trễ...
Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng của hắn cũng có chút bực bội.
Hắn tự nhận là mình có hùng tài đại lược, một lòng muốn phát triển tốt Vương Triều Đại Càn, nhưng không biết sao bên ngoài lại luôn có ác tặc không chết tặc tâm, vẫn luôn nhìn chằm chằm hoàng vị của hắn.
Nhất là từ sau khi lão tổ Sở thị vẫn lạc, ác tặc đó rốt cục đã bộc lộ ra dã tâm, chuyện này khiến hắn không thể không lần nữa hợp tác với người của Ma Môn.
Chỉ cần tu vi của hắn có thể thuận lợi đột phá, như vậy Sở thị vẫn sẽ là người cầm quyền của Vương Triều Đại Càn.
Còn về chuyện hợp tác với dư nghiệt Ma Môn thì có còn quan trọng không? Chỉ cần có thể đảm bảo Sở thị vẫn là Vương Thất một mạch, dù có hợp tác với dư nghiệt Ma Môn thì như thế nào?
Tất cả những chuyện này cũng là vì suy nghĩ cho con dân Vương Triều Đại Càn.
Chỉ cần tu vi của hắn có thể đột phá Vương cảnh, lại thêm Thánh khí tương trợ, như vậy đây tất cả đều có thể giải quyết dễ dàng...
Ánh mắt của Sở Hùng thâm trầm, cuối cùng đáy lòng vẫn phát ra một tiếng thở dài:
- Thời gian không còn nhiều lắm, không thể chờ đợi nữa, cho dù là vì con dân Vương Triều Đại Càn, hay là vì Sở thị thì ta đều cam tâm tình nguyện gánh vác tất cả!
Ánh mắt của Sở Hùng trở nên kiên định, âm thanh lạnh lẽo từ trong miệng hắn truyền ra:
- Ảnh vệ!
Một bóng người đột ngột xuất hiện ở trong đại điện, toàn thân hắn bị áo đen bao phủ, ngay cả trên mặt cũng đeo một cái mặt nạ, chỉ có một đôi mắt lộ ra bên ngoài.
- Bệ hạ!
Người áo đen hơi khom người.
- Ảnh vệ, trong ba ngày phải hoàn thành việc này...
- Vâng, bệ hạ!
Hắn vừa nói hết câu, bóng người của người áo đen đã bất ngờ biến mất, giống như nãy giờ chưa từng xuất hiện.
- Chỉ cần có thể thành công thì tất cả những chuyện này đều đáng giá...
Trong mắt Sở Hùng xuất hiện màu đỏ như máu.
...
Sáng sớm, rất nhiều đám người dũng mãnh lao tới phương hướng Trân Bảo các, trong số những người này có người tu luyện, cũng có người bình thường.
Chỉ riêng lưu lượng người này cũng đã nhiều hơn lượng người ở Võ Đấu Trường trước đó rất nhiều.
Đương nhiên, những người này không thể nào đều có thể tiến vào Trân Bảo các, dù sao thì chỉ riêng vé vào cửa 5000 linh thạch hạ phẩm kia cũng đã không phải là người bình thường có thể gánh nổi.
Một số người chạy tới đây đơn giản chỉ là vì muốn xem thử có đại lão nào xuất hiện, biết đâu những đại lão này liếc một cái đã nhìn trúng Đại Đế chi tư của mình, sau đó thu làm đệ tử thân truyền, dù sao việc này là cũng đã từng xảy ra rất nhiều lần rồi.
Đã từng có một nữ tử diện mạo xinh đẹp bị một vị đại lão trong đám người liếc mắt nhìn trúng, thu làm đệ tử thân truyền, sau cùng càng là song túc song tê với vị đại lão kia, trở thành một đôi được mọi người ca tụng.
Chuyện này đến bây giờ vẫn được người nói say sưa.
Tuy trong đám người tới đây phần lớn đều là nam tử, bọn họ không cầu được đại lão nhìn trúng, nhưng nếu như có thể được nữ đệ tử, nữ trưởng lão của Hợp Hoan tông, Xá Nữ đạo... nhìn trúng thì bọn họ cũng đủ hài lòng rồi.
Nếu như có thể được mang về tông môn tu luyện thì càng tốt hơn.
Cái gọi là "Vui đến quên cả trời đất", nhưng mà cũng chỉ như vậy.